Chạy trốn
Phần 1 Trong màn đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong cõi lòng, trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nghe được những điều lạnh giá từ cái môi chúm chím ấy… – Anh mình chia tay đi – em lạnh lùng nói ra những cay đắng. Tôi đứng bất động trước những lời cay đắng từ em… – Đ nói gì vậy, chuyện này không giỡn được đâu… Em vẫn lạnh lùng nói tiếp: – Tôi không có giỡn đâu có lẽ 100 ngày để iu nhau có lẽ đã đủ rồi… Bây giờ tui mới hiểu rằng những điều em nói nó đã thành sự thật… – Tại sao?? M đâu có làm gì đâu… – Tất cả là lỗi ở Đ những gì mình...