TruyenSex.Org ★ Truyện sex 18, truyện dâm, truyện người lớn, truyện 18+
Ngọc lấy chồng lúc 25 tuổi, năm này nàng tròn 29 và đã có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tính, chồng nàng hiền lành, nên được tất cả bạn bè thương mến. Chồng nàng đi làm ca đêm, từ 12 giờ đêm đến sáng. Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm, nàng lo cho thằng con đi ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa, nàng ra hỏi: – Ai thế? Phía ngoài có tiếng trả lời: – Tôi là bạn của chồng chị Ngọc. Nàng vừa mở cửa, thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào, một tên cầm một thanh mã tấu, một tên khác, nhảy lên đè nàng xuống. Một thằng hỏi: – Có tiền không? – Tiền để hết trong nhà băng chỉ có vài trăm ngàn, các ông muốn lấy thì lấy, xin đừng giết tôi! Ngọc sợ...
Tôi tình cờ gặp chị trong lần về quê ăn tết. Cái lạnh thấu xương không ngăn nổi chiếc fz150 của tôi lao nhanh trên đường cao tốc. Phía trước là một người phụ nữ trên chiếc xe tay ga cũng lao nhanh không kém, vì đi sau nên tôi có thể ngửi được mùi nước hoa thoang thoảng từ người đó tỏa ra. Thôi thì chả có việc gì làm, để đỡ buồn tôi bám theo sau xe người đó. Như có linh tính người phụ nữ chạy xe chậm lại, rồi hỏi tôi: – Anh gì ơi, sao cứ đi sau em thế? Tôi liếc mắt sang thấy một người con gái da trắng bóc, khoảng ngoài 30 tuổi, dù đang mặc chiếc áo gió to xù nhưng vẫn không giấu nổi vóc dáng thon gọn, cặp giò dài thẳng và đôi mắt ướt. – Em đi theo...
Gia đình tôi là gia đình khá giả, bố mẹ của tôi là công chức nhà nước. Điều kiện đầy đủ, tôi là một cậu bé sinh ra cũng khá thông minh và khá hiểu đời mặt mũi giống bố nên cũng nhìn cũng được. Còn mẹ tôi không được đẹp lắm để xong hai đứa con nên mập phát phì ra. Nhưng cái đáng nói là chị tôi lại càng giống mẹ, mà giống mẹ từ lúc dậy thì. Hồi bé chị cũng gầy chả biết sao càng lớn càng phát tướng, mập rồi mặt nhiều mụn thôi rồi. Nhiều lúc tôi cũng sợ sau mặt mình cũng bị mụn như chị thì cúi đầu cả đời. Đã thế chả biết do chán đời hay sao mà chị tôi chả lo nữa mà chị chả có kế hoạch tập thể dục gì hết, đã thế đói là ăn nhiều....
Nếu cuộc đời là một con đường độc đạo thì sẽ chẳng có ai vướng phải sai lầm mà lạc lối. Nhưng thực tế luôn trớ trêu, trên con đường chúng ta đi luôn tồn tại những ngã rẽ bất ngờ. Và khi nhận ra, ta không còn khả năng quay lại. Tôi là Tín Huy, 40 tuổi. Dưới ánh mắt xã hội, tôi là một nhiếp ảnh gia danh tiếng, với 3 giải thưởng quốc tế và vô số giải thưởng trong nước. Đối với gia đình, tôi là một người chồng mẫu mực, một người cha luôn yêu thương con cái. Nhưng chỉ mình tôi biết mình không hoàn hảo như cái vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài… Tôi từng sa ngã, từng lạc lối mà đến giờ đây cũng không bao giờ có thể quay lại. Mọi câu chuyện đều có điểm bắt đầu và kết thúc....
Đã bao lần đi chơi, bao lần ngủ qua đêm với nhau mà em vẫn chỉ cho tôi sờ soạng bên ngoài, cậu em trong mình tức lắm mà không thể làm gì hơn được. Tôi muốn em tự nguyện dâng hiến… Phương là cô bé xinh xắn tuy không cao nhưng em có nước da trắng và khuôn mặt rất duyên, đôi mắt em thì…dâm, cặp vú em to hơn so với thân hình còn lồn thì mình chưa được khám phá… Thứ 7 gọi điện cho em đi ăn tối rồi đi chơi luôn. Tắm rửa ngon lành xong tôi vội vàng phóng con Dream xuống đón em. Hôm nay em mặc cái váy trắng cổ tròn trễ xuống sát ngực để lộ một phần cặp vú trắng ngần, nhìn em hôm nay mình chỉ muốn được đè em ngay ra nhưng rồi cũng phải kìm chế vì...
Tôi và em sinh ra và lớn lên trên vùng đất miền trung đầy nắng gió. Hai đứa chung lớp từng cấp 3, hồi ấy sao bọn tôi ngây ngô đến vậy, mặc dù thích nhau và đã ở cái tuổi biết và thích cảm xúc tình dục rồi nhưng sao còn rụt rè và trong trắng quá, không như các bạn trẻ bay giờ. Rồi cái mùa hè ác nghiệt ấy cũng đến chúng tôi chia tay nhau trong lưu luyến và tiếc nối cái tuổi áo trắng học trò. Tôi vào đại học, một trường đại học danh tiếng của Việt Nam, cái trường mà đi tới đâu tôi cũng có thể tự hào về nó. Em, người con gái thùy mị, nết na, gia giáo ở lại quê nhà với cái nghề may. Rồi chúng tôi ít gặp nhau dần, ngày ấy làm gì có công nghệ...
Linh Nga là một nữ sinh lớp 11 của trường X. Ở cái tuổi mà sinh lý đang dần đòi hỏi cô bé nhiều hơn. Hôm nay Nga tới trường trong bộ áo dài trắng đồng phục tuyệt đẹp, nó giúp cô khoe hết đường cong của cơ thể, hai trái đào tiên vừa văn như muốn xé tung lớp áo dài để bung ra ngoài. Bước qua cổng trường với bao ánh mắt thèm thuồng của đám con trai trực tuần và đám học sinh khi nàng bước qua. Trong số đó có Dũng, cậu học sinh lớp 12 đẹp trai và đào hoa. Dũng đã biết Linh Nga từ lâu nhưng chưa có dịp tiếp cận. Nó nắm trong tay mọi hoạt động của Linh Nga từ lịch học thêm tới những thói quen hàng ngày của nàng. Dũng đã lên kế hoạch chiếm đoạt nàng từ rất...
Hưng sống ở Sài Gòn từ bé đến giờ, nhưng đa số họ hàng đều định cư ở Mỹ và chỉ có gia đình Hưng là còn ở VN. Nó 16 tuổi và cũng khá là bảnh bao. Cẩm – người chị họ của nó thì đã 19, đang sống ở Mỹ, rất đẹp và sành điệu. Câu chuyện bắt đầu từ lúc Cẩm về VN chơi… Được nghe mẹ kể về người chị đã lâu nhưng chỉ gặp hồi bé, còn bây giờ thì nó chả còn nhớ mặt mũi Cẩm ra sao, chỉ xem qua hình và nó cũng công nhận 1 điều là Cẩm rất đẹp. Sáng sớm, mẹ nó giục dậy để ra phi trường đón Cẩm, bình thường thì những việc như vậy nó sẽ không đi vì chẳng có chuyện gì có thể phá được giấc ngủ của nó cả. Nhưng hôm nay nó...
Dang he shui, bu zai liu Dang shi jian ting zhu, ri ye bu fen Dang tian di wan wu, hua wei xu you. Wo hai shi bu neng he ni fen shou, bu neng he ni fen shou Ni de wen rou, shi wo jin sheng Zui da de shou hou … Khi núi bị bào mòn Khi dòng sông thôi chảy Khi thời gian ngày đêm chẳng còn phân biệt Khi trời đất, vạn vật hóa thành hư vô Thì ta vẫn chẳng thể chia xa nàng Vẻ dịu dàng của nàng là nỗi mong đợi lớn nhất đời ta… Ca từ này trong phim Hoàn Châu Cách Cách thỉnh thoảng vang trong tôi mỗi khi rảnh rỗi ngồi nghĩ về em – cô gái Trung Hoa lạ kì của tôi. Không phải vì ca từ, mà vì đây là những gì thỉnh thoảng em nghêu ngao. Tôi...
Tôi và em – ngày mới quen nhau cả hai đều không nghĩ là sẽ thuộc về nhau vì tôi là một cậu miền Trung và em là một cô gái miền Nam, nhưng rồi cái duyên nó lớn quá số phận đưa đẩy đã quen biết nhau qua một người bà con rồi tiến tới yêu nhau (yêu nhau hơn 1 năm) Em hơn tôi tận 7 tuổi, đã có gia đình và 2 đứa con kháu khỉnh, tôi tuy đẹp mã, buôn bán có đồng ra đồng vô nhưng mãi mà vẫn chưa có vợ dù đã đâm xoạc nhiều em, có lẽ cuộc sống của tôi không dành cho gia đình vì tôi dành ưu tiên hơn cho công việc… Chúng tôi nói chuyện qua zalo hằng ngày, tình yêu ngày càng lớn hơn tới mức tôi chỉ mong được gần bên em tức thì để được...
Truyện cũng khá lâu rồi nhưng làm mình còn nhớ mãi. Ngày mình 5 hay 6 tuổi gì đó, gần nhà mình có chỉ hàng xóm hơn mình 9 10 tuổi gì đó mình không nhớ lám, chị rất hay chơi với mình, chị toàn gọi mình sang nhà chị chơi và cho mình ăn kẹo và trái cây, ngày nào mình cũng sang chơi cùng chị, nhà chị đi vắng ban ngày chỉ có mình chị ở nhà, có nhiều hôm mình ngủ trưa bên nhà cũng chị, và chị rất hay ôm mình vào lòng và hay cho mình ngồi lên người của chị mà lúc đó mình nhỏ quá có biết gì đâu, có lúc cũng hay sờ vú của chị mà chị cũng không nói gì. Nhiều lúc nằm chơi trên giường với chị, chị toàn sờ chim mình mà nghịch chị hay mắng là con...
Tôi đang thất nghiệp. Tôi phải dạy vẽ để kiếm chút tiền sống qua ngày. Đó là những điều duy nhất bạn cần biết về tôi, để có thể hiểu được câu chuyện này. Còn những vấn đề khác như chiều cao, cân nặng hay ngoại hình thì cho qua nhé. Nếu không kể những việc linh tinh khác thì thực tế hiện nay là như vậy. Và phải tự hào mà nói, ở Sài Gòn này có rất ít những lớp dạy vẽ theo phong cách truyện tranh Nhật. Tôi là một trong những người dạy hiếm hoi đó, nên cũng có được 5, 6 học viên. Tuy nhiên, tôi chỉ dạy tại nhà, riêng cho mỗi học viên, nên cũng chẳng phổ biến lắm. Đó là một buổi trưa thứ hai đầu tuần, ngày uể oải và mệt mỏi nhất với bất kì ai, cả người đi làm...
Bữa chiều nay mới có mấy em tình nguyện viên của cái chương trình Hành Trình Xanh gì đó qua công ty mình xin tài trợ làm mình nhớ ngày xưa sinh viên cũng đi tình nguyện ghê. Đợt ấy năm 2, năng nổ lắm. Mùa Hè Xanh tham gia luôn, đi với trường về miền Tây (tỉnh nào xin phép được giấu) làm tình nguyện. Mình thì trong đội dạy toán, tin học. Cơ mà buồn cười, cái vùng quê nghèo thì cùng lắm chỉ dạy các em đó học toán, văn thôi, chứ máy tính đâu ra dạy các em ấy. Nói thật, đi tình nguyện xa vậy là lần đầu tiên, đâm ra máu thì thôi rồi. Buổi sáng thì dạy các em học, chiều thì lo dọn dẹp, giúp người dân lợp lại nhà. Trong khi cái tụi phải đi cày hay đi gặt thì thôi...
Sáng nay đang ngủ thì điện thoại reo. Trong lòng thầm chửi đéo biết đứa nào gọi giờ này… Mắt nhắm mắt mở nghe điện thoại. – Làm gì đó kưng.. rảnh không, ra đây chơi, chị đang cafe 1 mình nè hehe… – Cafe thôi hả chị.. vậy thôi chị ngồi 1 mình đi em ngủ đây. – Chứ thích gì khác?? Chị chiều nè nhóc. – Qua đây BJ cho em tỉnh đi chứ em buồn ngủ quá à. Chọc chị tí rồi cũng dậy… Vệ sinh cá nhân mà con cu cứ dựng cứng ngắc vì nghĩ chút nữa sẽ làm gì với chị… Sáng nay không khí mát mẻ thích quá.. Chạy ra thấy chị đang ngồi với 1 chị khác.. Tới chào hỏi vài câu thì chị gái kia đi trước còn mình với chị ở lại.. Biết chị gái đó tên Chi. – Bạn...
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một bà hoàng hậu nhan sắc tuyệt trần. Bà sống hiền lành phúc hậu nên luôn được mọi người quý mến. Mùa đông năm ấy, trong lúc ngoài trời tuyết rơi lả tả, hoàng hậu ngồi khâu bên khung cửa sổ bằng gỗ mun đen bóng. Đột nhiên, kim đâm trúng ngón tay hoàng hậu, một giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền tuyết trắng xóa. Bà chợt ước ao có được một đứa con gái cũng xinh đẹp như cảnh vật trước mắt. Quả nhiên một thời gian sau bà sinh được một cô con gái đúng y như bà từng mơ ước. Cô gái có một làn da trắng như tuyết, môi thắm tươi như giọt máu, tóc đen láy như gỗ mun cửa sổ. Bà đặt tên con là Bạch Tuyết. Chẳng bao lâu sau, hoàng hậu...