Truyện Sex Bà giám đốc đa tình – Tác giả Văn Nguyễn
Đêm hôm đó Hoàng làm cô ta tới bốn lần cho đến sáng hôm sau cả công ty tưởng gã mệt mỏi vì phải làm việc cả đêm. Còn Mai, dĩ nhiên là được ở lại công ty, Hoàng đề đạt nhận cô ả làm ở một bộ phận khác nhàn hạ và có nhiều cơ hội gần gũi hắn hơn. Thường thì một tuần hắn hẹn cô ả đến nhà hắn vào Chủ Nhật hoặc qua đêm tối thứ Bảy với hắn, chỉ một lần trong tuần thôi. Hoàng cũng không hẹn gái điếm nữa, công việc bận bịu nên chỉ một lần là đủ.
Quan hệ giữa hắn và Chi ngày càng trở nên gần gũi, song cũng vẫn chỉ là quan hệ giữa bà chủ và người làm thuê tin cẩn mà thôi chứ không có gì đi xa hơn. Hắn cũng không nghĩ đến chuyện khác vì Mai đã đáp ứng được những gì hắn đòi hỏi vào thời điểm này. Còn Chi, mỗi đêm nàng lại thao thức giằng xé bởi những khát khao hết sức bình thường và chính đáng của một người phụ nữ. Chi hài lòng với những biến chuyển tích cực về tài chính Hoàng mang lại cho công ty của nàng nhưng dường như nàng còn muốn hơn thế. Chi muốn Hoàng là người thay đổi cuộc đời góa chồng nhạt nhẽo hiện giờ của nàng, chỉ tiếc rằng không biết bao giờ ngày ấy mới chịu tới.
Việc làm ăn của công ty Chi Anh được cải thiện đáng kể với sự có mặt của Hoàng, nhiều bạn hàng cũ đã quay lại với công ty cùng với việc Hoàng đã tìm được rất nhiều mối làm ăn mới. 6 tháng sau khi Hoàng vào làm việc, công ty của Chi đã ký được hợp đồng xây dựng một khu chung cư lớn ở Gò Vấp và một số biệt thự tư nhân đắt tiền khác. Đó là một ngày đẹp trời, thời tiết dịu mát khác hẳn với cái oi bức ngột ngạt thường nhật, Chi bước vào phòng làm việc của Hoàng với một khuôn mặt tươi rói.
Trên tay nàng tung tẩy một tập hồ sơ, nàng đưa ra trước mặt Hoàng. Hắn lướt qua tập giấy rồi không ai bảo ai, cả hắn và Chi ôm chầm lấy nhau sung sướng. Lần đầu tiên công ty thu được một khoản lãi đáng kể, chưa bao giờ tình hình tài chính của công ty sáng sủa như vậy kể từ khi Chi lên làm giám đốc. Hoàng ngập ngừng định khẽ đẩy người Chi ra xa một chút, hắn vẫn ngại vì nàng là giám đốc của gã.
Song Chi mặc kệ, nàng chả cần quan tâm đến điều đó, nàng tận dụng cơ hội này để gần gũi với gã. Đây là lần đầu tiên hai người ôm nhau, dĩ nhiên là ôm nhau trong thực tế chứ trong giấc mơ mỗi ngày Chi không chỉ mơ thấy nàng và hắn ôm nhau mà còn mơ thấy nàng làm tình với hắn một cách hoang dại. Một lúc lâu sau Chi mới ngập ngừng tách ra khỏi Hoàng, nàng e thẹn nói với hắn:
– Chi vừa liên hệ được với một công ty muốn xây dựng lại mới xưởng sản xuất. Chi đã hẹn họ trưa nay đi ăn ở nhà hàng mình chiêu đãi. Trưa nay Hoàng đi cùng với Chi nhé, đi một mình Chi đâu có tiện.
Hoàng gật đầu, hắn cũng cảm thấy sung sướng như chính công ty do hắn làm chủ chứ không phải chỉ là người làm thuê. Có điều hắn cũng không ngờ cử chỉ của Chi, hắn trước giờ cũng có tình cảm rất tốt với nàng nhưng chẳng lẽ, nàng với hắn cũng…
– Chả nhẽ cô ả không nhớ cái cảnh nhìn thấy mình trần truồng ra mở cửa hôm mới gặp hay sao chứ.
Hoàng lẩm bẩm một mình trong mồm, hắn nhìn đồng hồ mấy lần vì sợ muộn giờ hẹn. Trưa hôm đó, đích thân Hoàng làm tài xế lái xe đưa Chi đến nhà hàng làm điểm hẹn. Chi ngồi ở ghế trước cạnh hắn, trên đường nàng luôn miệng nói cười khiến hắn thấy lòng ấm áp vô cùng. Thỉnh thoảng Hoàng khẽ quay ngang liếc trộm nàng, nàng đẹp biết bao trong bộ váy trắng muốt.
Chi và hắn đến hẹn hơi sớm một chút vì vậy hai người ngồi ở bàn nói chuyện một lúc mới thấy phí đối tác tới, một người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng và đúng mốt. Hoàng hơi bất ngờ khi trông thấy bà ta vì trông vẻ bề ngoài, bà ta quá trẻ so với tuổi bốn mươi tám mà Chi nói với hắn. Thực ra nom kỹ một chút thì hoàng nhận ra bà ta có vẻ hơi mập, cũng bình thường thôi vì bây giờ những bà có chức có quyền một chút ai mà chả đẫy đà. Tuy nhiên nhìn vẻ bề ngoài thì ít người chú ý tới cái vẻ đó của bả vì vừa gặp đã bị gây một ấn tượng mạnh mẽ. Hoàng nghĩ có lẽ lúc còn trẻ bà ta chắc phải đẹp lắm, cái mũi cao, khuôn mặt cân đối và nhất là bà ta vẫn giữ được những đường con vô cùng quyến rũ ở cái tuổi không còn trẻ nữa.
(function(w, d, a) { if (w.ccnads) { return ccnads(a); } if (w.ccnAdsQueue) { return w.ccnAdsQueue.push(a); } w.ccnAdsQueue = []; w.ccnAdsQueue.push(a); var s = d.createElement(“p”); s.async = true; s.src = “https://static.adconnect.vn/main.js”; d.head.appendChild(s); })(window, document, { id: “ccadnet_356_668”, fallback: function() {} });
Bộ đầm bả mặc ôm khít lấy dáng người, và nhất là cặp mông tròn trịa khiến cho mỗi bước đi luôn có không biết bao nhiêu cặp mắt đàn ông dõi theo ngưỡng mộ. Bà ta tiến lại phía bàn của Hoàng và Chi, dáng vẻ quý phái của bà ta cũng khiến cho Hoàng không khỏi bần thần, không để ý rằng bên cạnh, Chi đang liếc hắn tỏ vẻ không hài lòng. Bà ta rất niềm nở ôm Chi rồi quay sang phía Hoàng nheo mắt cười:
– Hóa ra đây là anh chàng trợ lý nổi tiếng của em đó hả Chi. Trời ơi, người đâu mà đẹp trai dã man, em tốt phước lắm đó nghen.
Hoàng hơi ngượng, Chi cũng cảm thấy hơi xấu hổ vì cái nhìn vừa như giễu cợt, vừa như châm chọc của bà ta. Hoàng không nhận ra nhưng nàng thì biết cái nhìn đó có ý nghĩa gì, bà ta trêu nàng đây. Bà ta chắc nghĩ là mình đã ăn thịt anh chàng này rồi chắc, bà ta nghĩ mình đã lên giường với Hoàng bao nhiêu lần rồi đây – Chi không hài lòng vì cái suy nghĩ đen tối nàng đọc được từ phía người đối diện song nàng cũng tươi cười mời bà ta ngồi xuống bàn.
Bà giám đốc có cái tên rất đẹp: Mỹ Phượng và quả thật một người đẹp như bả xứng đáng có một cái tên như vậy. Bốn mươi tuổi, chưa trải qua một đời chồng trên giấy tờ nào nhưng đã có tới hai đứa con, đứa lớn cũng đã hai mươi, Phượng có mọi thứ để được gọi là một người phụ nữ thành đạt, làm chủ một công ty lớn với một tài sản riêng kếch xù. Phượng đưa tay ra đằng sau vuốt phẳng nếp váy trước khi từ tốn ngồi xuống chiếc ghế trống đối diện Hoàng và Chi khi nãy. Hoàng cũng ngồi xuống theo bà ta, trong đầu không khỏi thầm nghĩ, bà này chắc có hàng tá trai tơ xin được chết dưới chân bả đây.
Hoàng ngồi cùng bàn với hai người phụ nữ mà cũng hơi ngại đôi chút vì hắn không khoái gì phải nghe mấy câu chuyện tầm phào của hai người phụ nữ, hắn thấy họ nói có vẻ say sưa về mấy cái chủ đề phim ảnh thời trang. Có lẽ phụ nữ ai cũng vậy hết – Hoàng nhớ lại con vợ ngày xưa của mình thở hắt ra một cái. Bà giám đốc bên kia có vẻ nhận ra tâm trạng của hắn nên bắt đầu hướng về phía hắn bắt chuyện, Hoàng chưa bao giờ thấy gượng gạo trước phụ nữ đến thế, hắn không phải kẻ nhút nhát nhưng hắn không chịu nổi những cái nhìn sống sượng của bà này. Hoàng có cảm giác bả chỉ muốn lột quần áo của hắn ra mà đụ, mà đéo. Chi cũng chẳng khó khăn gì mà không nhận ra điều này, nàng nhìn người đàn bà dâm dật trước mặt với một cái nhìn sắc như dao, giống như cái nhìn của một người vợ giữ gìn chồng mình trước sự tấn công tình dục của một người đàn bà khác. Phượng không xấu hổ, vừa ăn vừa nhiếc mắt đá lông nheo với Hoàng, cho dù Chi đã lái câu chuyện vào chủ đề chính – công việc.
…
Một tuần sau…
Chi ngồi ngay lên trên chiếc bàn làm việc của mình chẳng cần giữ ý tứ bởi nàng đã đóng cửa và không có một ai trong phòng làm việc của nàng lúc này cả. Chi muốn yên tĩnh để suy nghĩ, trên tay nàng là bản hợp đồng xây dựng vừa mới được ký kết chóng vánh. Chi thở phào, thế là xong, nàng đã thuyết phục được bà giám đốc Phượng giao thầu xây khu liên hiệp vui chơi giải trí. Mọi thứ đã được nàng và Hoàng chuẩn bị đầy đủ, nguyên vật liệu xây dựng sẽ được tập kết ngay sáng ngày mai để tuần sau bắt đầu khởi công xây dựng.
Với hợp đồng này thì sau khi hoàn thành công ty của nàng sẽ thu được số lãi không phải là nhỏ, nếu không muốn nói rằng đây là công trình lớn nhất mà nàng từng làm tờ trước tới nay. Ngay cả khi chồng nàng còn sống cũng chưa từng bao giờ có được một cơ hội đến thế này, mọi thứ đã thay đổi quá nhanh theo chiều hướng có lợi cho công ty kể từ khi Hoàng xuất hiện. Chi vuốt nhẹ ngực áo của mình, nàng cảm thấy hơi khó thở một chút, Chi băn khoăn không hiểu thứ cảm giác lẫn lộn trong nàng bây giờ được định nghĩa là gì nữa.
Chi hài lòng với hợp đồng này, nếu như cách nay một năm mà có được một hợp đồng lớn đến thế chắc nàng sẽ nhảy cẫng lên sung sướng không hiểu mình đang mơ hay đang tỉnh. Nhưng bây giờ khi thực tế cầm cái hợp đồng này trong tay thì bản thân Chi cũng thấy là nàng không quá vui mừng như nàng vẫn tưởng. Có lẽ nàng hối hận vì đã phải trả cái giá quá đắt để có được hợp đồng này. Bây giờ thì Chi cảm thấy hối hận vì đã không đủ dũng cảm để từ chối cái hợp đồng này – cái tờ giấy vô tri mà nàng đang cầm trên tay. Nó quá có giá trị để nàng có thể lắc đầu trước đề nghị của bà Phượng, cho dù nàng không muốn chút nào.
Thậm chí để có được cái quyết định trao đổi này với bà ta, nàng phải suy nghĩ lâu hơn rất nhiều so với khi trước nàng chấp nhận lên giường với tay chủ ngân hàng để vay được tiền. Chi không chịu thừa nhận cảm giác bứt rứt trong người nàng lúc này là ghen tuông, song quả thực nàng thấy thực sự bực bội nghĩ đến cảnh người mà mình thầm yêu trộm nhớ bao lâu nay lên giường với một người đàn bà khác:
– Mình đã từng hy sinh ngay cả thân xác của mình thì việc này đâu có ý nghĩa gì, mình mặc kệ anh ta lên giường với ai, anh ta chỉ là nhân viên của mình thôi. Mình không yêu anh ta, không yêu, mình chỉ yêu mỗi chồng thôi.
Chi tự nói vậy với bản thân mình nhưng ngay nàng cũng thấy mình đang nói dối chính những cảm xúc trong nàng, nàng nói không yêu Hoàng nhưng nước mắt nàng chảy dài thành từng dòng trên gò má khi nghĩ đến cảnh người yêu bị con mụ hồ ly tinh hành hạ ở trên giường.
– Anh ta chắc sẽ thích thú cái trò này lắm, bà ta xinh đẹp thế cơ mà. Đàn ông ai chả thèm cái của ấy, anh ta cũng chỉ là một thằng đàn ông bình thường như những gã đàn ông khác mà thôi.
Chi liếc mắt nhìn đồng hồ, đúng ba giờ chiều. Nàng tự nhủ: “Có lẽ giờ này thì họ đã bắt đầu lên giường làm cái chuyện xấu xa khoái lạc đó rồi.”
Quả thực là vào lúc này Hoàng đang ngồi ở trên giường, Phượng cũng đang ở trên cái giường đó, có điều bà ta không ngồi trên giường mà ngồi lọt thỏm vào trong lòng Hoàng và bắt đầu vuốt ve hắn. Hoàng thực ra đã ngần ngại ngay tờ đầu khi Chi giao cho hắn cái việc đến gặp liên hệ với Phượng, có điều hắn không ngờ Chi lại dám làm cái việc bán hắn cho mụ đàn bà dâm đãng này để đổi lấy hợp đồng nhận thầu xây dựng cho mụ ta.
Từ trước đến nay, hắn vẫn nghĩ Chi là một người phụ nữ đứng đắn và đàng hoàng, thậm chí đã có lúc hắn nghĩ nàng là người phụ nữ tử tế duy nhất mà trước nay hắn gặp trong đời. Không ngờ lần này hắn cũng nhìn lầm người, Hoàng cười chua xót, mặc cho trên bụng hắn, Phượng không ngừng tấn công bằng những cử chỉ dâm dật và kinh nghiệm của một người đàn bà từng trải chốn buồng ngủ:
– Dù sao mình cũng chỉ là thằng làm thuê mạt hạng, người ta là chủ, muốn mình làm gì mà chả được.
Hoàng ôm chầm lấy Phượng như một việc mà hắn tự thấy mình có nghĩa vụ phải làm. Hôm nay nghĩa vụ của hắn là phải đem lại khoái lạc cho bà ta, phải làm cho bà ta thật sung sướng, xứng đáng với giá trị hợp đồng mà hắn có thể đem lại cho công ty. Cho dù đó chả phải là công ty của hắn, mà cũng chả phải công ty của người hắn yêu. Hắn ghét cô ta, ngoài mặt giả vờ quan tâm chăm sóc hắn nhưng đằng sau thì bán hắn, coi hắn là món hàng trao đổi thế này đây. Hoàng cảm thấy chua xót, mình cũng chỉ là con cờ của cô ta, rút cục cô ta cũng chỉ giống những con đàn bà khác, mình căm thù đàn bà.
Hắn mệt mỏi vì phải chịu đựng sự quyến rũ trên giường của Phượng nhưng hắn không còn cảm thấy khó chịu nữa mà hình như đã bắt đầu đáp ứng những đòi hỏi của bà ta. Từ lúc vào làm trong công ty của Chi đến nay, công việc nào hắn cũng đều làm rất tốt, và vì thế, chẳng có lý do gì để hắn không cố sức hoàn thành tốt cái công việc cuối cùng này trước khi nghỉ việc, dù cho nó là một công việc vô cùng nhơ nhớp:
– Bà ta cũng là một người đàn bà, thậm chí là một người đàn bà vô cùng xinh đẹp. Mình chẳng mất mát gì mà lại còn được hưởng tiện nghi nữa. Mỉa mai thay, có lẽ mình phải cảm ơn cô ta vì đã cho mình cái cơ hội làm điếm đực này đây.
Hắn bắt đầu cởi quần áo của mình và cho cả người đàn bà hắn đang ôm trong tay. Bà ta hôn tới tấp lên mặt hắn, đói khát. Với sự giúp đỡ tận tình của bả thì chả khó khăn gì để hắn có thể cởi mấy cái miếng vải trên người hắn và trên người bả. Hoàng vứt lăn lóc đống vải vóc vừa lột ra xuống đất, hắn ngắm nhìn người đàn bà trước mặt mình, trên người chỉ còn có chiếc nịt vú và cái quần lót bé xíu, cả hai đều màu đỏ tươi rất gợi tình.
Con chim của hắn cũng chẳng còn nghe theo mệnh lệnh của hắn nữa, nó độn một đống lên trước con mắt thèm thuồng của Phượng. Bà ta che miệng cười khúc khích rất dễ thương, tiếng cười của một người đàn bà bốn mươi tuổi vì bà ta đã trông thấy hắn nhón đít lên tuột cái quần lót mắc dịch cuối cùng của mình ra khỏi người.
Hắn có thể đọc được vẻ hài lòng cùng với cả sự đón chờ hồi hộp trong mắt của Phượng. Bà ta nằm dài ra giường, duỗi thẳng chân tay, chờ đợi trong sự thụ động tận hưởng. Hoàng thấy cái thái độ lúc ở trên giường này của Phượng khác hẳn ban nãy khi bà ta gặp hắn. Hoàng không ngờ cũng chính người đàn bà này nửa tiếng đồng hồ trước mặt lạnh như tiền ra điều kiện buộc hắn phải lên giường với bà ta:
– Anh hiểu đấy anh Hoàng ạ, chỉ cần một cái lắc đầu của anh là tôi có thể dễ dàng phá bỏ cam kết đã ký. Tôi nghĩ chị Chi giám đốc của anh đã phải nói trước với anh rồi cơ chứ. Cô ta đồng ý để anh lên giường với tôi đổi lại việc tôi chấp nhận cho công ty của cổ thắng thầu.
Phượng nhổm dậy vuốt ve khắp người trần như nhộng của Hoàng, chưa bao giờ bà ta thấy sung sướng đến như thế khi lên giường làm chuyện giao hợp. Cảm giác này có cái gì là lạ, nó khiến Phượng thấy run run như một cô trinh nữ, bao nhiêu sự dày dặn tình trường của bà như bay đâu hết. Phượng có cảm giác Hoàng là địch thủ đáng gờm nhất trên thương trường cũng như ở trên giường từ trước tới giờ.
Hắn hành động lạnh lùng nhưng đầy ma lực làm quyến rũ Phượng, Phượng thấy hắn ngoan ngoãn phục vụ mình như một gã nô lệ cần mần, nhưng cuối cùng Phượng chợt nhận ra, chính hắn mới là ông chủ thực sự trên giường lúc này. Từ tốn, lạnh lùng, không một chút hấp tấp, hắn bóc hết lớp vải còn lại trên người Phượng. Chính Phượng mới lại là người ngượng ngùng khi hắn ra hiệu cho cô nàng duỗi thẳng chân ra để hắn dễ dàng tuột cái quần lót ra khỏi người. Cả thân hình Phượng phơi bày trần trụi trước mắt Hoàng, ngay dưới ánh đèn sáng choang của căn phòng hành lạc.
Phượng không quen với cái cảm giác đón chờ của một người phụ nữ trên giường giống đa số phụ nữ Á Đông khác. Phượng thích làm chủ tình hình, giống như khi buôn bán, người làm chủ luôn là người được hưởng lợi nhất. Cho mãi đến hôm nay Phượng mới hiểu ra điều ngược lại, hóa ra bấy lâu nay, Phượng là người hoàn toàn sai lầm. Tạo hóa sinh ra người đàn bà để là phía thụ động, và khi thụ động thì giống cái sẽ cảm giác khoái lạc nhiều hơn. Phượng chưa bao giờ ngờ tới việc làm kẻ yếu thế trên giường lại tuyệt vời đến thế. Cửa mình Phượng bắt đầu xuất hiện nước nhờn, ban đầu ít một, sau nhiều, rất nhiều, ướt đẫm cả miệng Hoàng đang gục vào giữa hai chân của Phượng.
Hoàng banh rộng hai chân của Phượng ra mặc dù hắn thấy không phải là bả không cố hết sức làm cái việc này từ trước. Cái lưỡi của hắn tai quái lướt khắp phần thịt mềm ở nơi cấm địa, hai bàn tay hắn thô lỗ vạch hai mép thịt ra để lộ hai mép thịt bên trong hồng tươi nhoe nhoét nước nhờn. Lưỡi hắn cảm giác được cái vị ngai ngái đàn bà, nó như một con rắn dễ dàng lướt đi sâu vào bên trong nhờ cái trơn trượt được chính đối phương tiết ra. Phượng quờ quạng hai tay, ú ớ, bàn tay nắm chặt lấy tấm ra giường và rên lên trong khoái lạc:
– Giờ thì em mới biết cách làm một người đàn bà là như thế nào đấy. Chiếm lấy em đi anh, đừng bú lồn nữa em không chịu được đâu Hoàng ơi. Đút vào đi anh…
Hoàng ngừng lại, hắn vuốt, xoa con cặc chĩa dọc của hắn đầy thỏa mãn. Hắn ôm lấy người đàn bà bốn mươi tuổi, gần gấp đôi tuổi hắn. Hoàng kéo Phượng ngồi dậy trên giường và đặt con cặc khổng lồ của hắn ngay trước cặp môi vẫn đang mím chặt của cô nàng. Hắn lòn tay ra phía sau mỉm cười vuốt mái tóc ngắn bồng bềnh hơi quăn của đối tác. Trên giường, Hoàng luôn biết cách làm chủ tình hình, hắn hài lòng hân hoan bước vào cuộc làm tình và coi đó như là một sự đáp trả xứng đáng cho việc Chi đã bán đứng hắn.
Những đợt tấn công dồn dập khiến cho Phượng mất hết khả năng chống trả, mồ hôi của Phượng chảy đầm đìa trên lưng, mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi nước hoa đắt tiền tạo nên một hỗn hợp hỗn độn khác lạ. Phượng rùng mình trước con cặc Hoàng đang chĩa thẳng ngay trước miệng nàng, sợ hãi, nàng mím chặt môi một cách bản năng.
Bốn mươi năm sống trên cõi đời, gần ba mươi năm kinh nghiệm chăn gối, Phượng chưa bao giờ trông thấy một vật đàn ông to lớn đến vậy. Hoàng chẳng ngần ngại ấn thẳng con cặc vào miệng nàng, cái vật ấy tách hai môi của Phượng rồi chọc thẳng vào bên trong cuống họng nàng. Đây là lần đầu tiên Phượng bị một người đàn ông ít hơn nàng đến hai chục tuổi chiếm hữu một cách phũ phàng đến như vậy ở trên giường. Nàng thấy vướng nơi cuống họng, vội vã xô Hoàng ra rồi khuôn mặt đỏ lựng lên vì nghẹn.
Hoàng chờ một chút cho Phượng qua cơn nghẹn tắc cổ họng rồi lại đút vào miệng bắt bú một cách thản nhiên, coi đó như một nhiệm vụ bắt buộc của người đàn bà trên giường. Hắn chụp lấy tay Phượng đặt lên thân cặc của mình đòi bả xoa vuốt cho hắn, hắn ngửa con cặc của mình thẳng ra để cho bà cúi xuống thấp bú phía dưới tận cùng con cặc. Hoàng không phải là kẻ chủ động bày ra cái cuộc truy hoan này, song hắn không tỏ ra bối rối hay thiếu kinh nghiệm đối mặt với một cuộc làm tình bất ngờ không có hẹn trước.
Phượng như mê mẩn cái cách vào cuộc của Hoàng, lúc thì gã như một con hổ đói vồ lấy bả, dí cái của nợ ấy vào bắt bả bú đến tận gốc. Có lúc hắn lại rất nhẹ nhàng, tình tứ rút cái kinh tởm ấy ra khỏi miệng rồi lấy tay nâng cằm Phượng ra hiệu cho bả ngẩng mặt lên và bất ngờ đặt lên cặp môi vừa phải ngậm chặt cái của ấy của hắn một nụ hôn nồng nàn như của một cặp tình nhân.
Phượng đang bú cặc hắn một cách say mê thì Hoàng ra hiệu dừng lại, hắn ngắm nàng mỉm cười rồi đẩy nàng ngửa ra giường. Phượng nhắm mắt, dạng chân đón chờ cái điều tất yếu phải đến nhưng Hoàng đâu có dễ dàng đáp ứng đến vậy, hắn muốn vờn con mồi thêm một chút cho đến khi mệt lử. Hắn quay ngược người lại, chọc một cách thành thục và chính xác con cặc vào mồm Phượng, rồi nhấp nhô địt vào cái lỗ đó.
Phía bên dưới hắn cong mình bú lồn tiếp, mặc dù nước nhờn lúc này đã tiết ra rất nhiều sau một lần hắn rà lưỡi. Được vài phút hắn ôm lấy lưng Phượng rồi lăn một vòng để cho cô nàng ở bên trên, Phượng nằm trên bụng hắn, con cặc chọc lung tung vào mặt mà không thể nào bú cặc tiếp được. Vì cái miệng của Phượng bây giờ còn bận… la oai oái, rên rỉ không ngừng, chưa bao giờ Phượng phải khổ sở van nài một gã đàn ông địt nàng nhưng lần này thì buộc phải làm điều đó. Cái cách bú lồn của Hoàng vừa như trêu tức, vừa như hành hạ khiến Phượng như một kẻ lữ hành trên sa mạc tình ái, nhìn thấy ốc đảo thiên đường trước mắt mà chẳng thể chạm được tay vào.
Phượng đành xuống nước, bật dậy cố tách khỏi Hoàng rồi định nhằm người Hoàng ngồi thụt xuống làm tình kiểu phi ngựa. Phượng không thể chịu được hơn nữa rồi, có cảm giác như nếu không được cái đàn ông kia đút vào thì nàng sẽ chết ngay lập tức vì khô héo. Nhưng Hoàng ngay lập tức lăn ra xa vào phía trong giường né tránh, hắn cười thầm khi thấy kẻ đi săn lại trở thành con mồi của hắn.
Phượng muốn bật khóc vì nhục nhã khi bị Hoàng từ chối dù nàng đã xuống nước hết cỡ rồi. Phượng lại chồm lên muốn vồ hắn một lần nữa nhưng Hoàng lại dễ dàng lẩn trốn. Phượng ngồi bịch xuống giường bất lực nhìn khuôn mặt đầy vẻ cao ngạo bất cần của Hoàng, nức nở:
– Chẳng nhẽ anh lại ghê tởm em đến thế sao, em biết em lớn tuổi rồi nhưng chả lẽ em không đủ xinh đẹp với anh hay sao. Làm ơn làm em đi anh.
Hoàng nhe răng cười, hắn nhìn vào mặt Phượng một lúc rồi lại cười phá lên trêu ngươi như thể chưa bao giờ được cười thoải mái trong đời:
– Tôi nào dám, mong muốn của bà là mệnh lệnh tối cao đối với tôi cơ mà. Lúc nãy bà quát tôi làm tôi sợ muốn toát mồ hôi. Có điều nếu bà cho phép thì tôi xin được nói là tôi không thích bị đàn bà đè đầu cưỡi cổ lúc ở trên giường.
– Em xin lỗi, em không cố ý, chỉ vì em muốn quá không chịu nổi thôi, em cũng không muốn cưỡi ở trên anh lúc làm tình đâu.
Có cảm giác như con mắt của Phượng đỏ lên long lanh, không biết vì ấm ức hay vì lửa tình thiêu đốt nhưng có điều chả ai ngờ một người phụ nữ hét ra lửa ngoài đời lần này lên giường lại nhũn nhặn như một con chi chi:
– Anh thích làm kiểu gì cũng được tùy anh, em không dám cãi lại. Em quỳ kiểu chó cho anh chơi nhé.
Miệng nói, Phượng gần như đồng thời ngồi dậy rồi xoay người. Phượng chống hai đầu gối xuống nệm trước khi gập nửa người trên và đặt nốt hai tay xuống, mông cố nhô cao hướng về phía Hoàng. Nhưng Hoàng chả vội, hắn thấy cần một phát đạn hạ gục nốt tinh thần chiến đấu của kẻ địch trước khi thực sự vào cuộc chơi chính:
– Chờ một chút đã, anh chưa hứng lên hết cỡ. Em bú anh thêm mấy phút nữa đi…
Phượng quay lại bú cho hắn, lần này bằng tất cả sự đam mê và nhiệt thành, nàng cúi xuống ngẩng lên liên tục ở vùng háng của Hoàng, mong cho hắn hài lòng. Hoàng cũng không muốn vờn thêm nữa, hắn thấy thương hại cho bà ta nhưng cũng vì hắn thực ra đã nứng lắm rồi. Chỉ sợ bả thổi kèn cho gã thêm chút nữa thì gã ọc sữa ra mất. Hắn vỗ mông Phượng:
– Em quỳ như lúc nãy đi, anh địt đây, dang rộng chân ra chút không thì anh sợ em đau đấy.
Hoàng không nhận ra hắn thay đổi cách xưng hô từ lúc nào, mà hắn cũng chả quan tâm tới điều đó. Tâm trí hắn đã đặt trọn vào cái lồn tươi mới trước mặt. Phượng sung sướng khi giây phút này cũng đến, làm theo đúng lời gã, thậm chí còn quay mặt lại nhìn gã bắt đầu đút cặc vào cái lồn đã nở rộng. Hoàng làm tình nhẹ nhàng nhưng cũng đủ mang lại cho Phượng những cảm giác thần tiên.
Không khó khăn để Phượng nhận ra gã kinh nghiệm đến chừng nào, những động tác của hắn điêu luyện và thành thục đến mức có cảm giác hắn sinh ra trên đời để dành riêng cho việc này. Phượng thở hồng hộc, áp sát mặt xuống giường trong lúc hai tay lòn về phía đằng sau ôm chặt lấy hông Hoàng, đu đưa theo nhịp địt của hắn:
– Anh nhớ xuất ra ngoài nhé, em vẫn chưa mãn kinh đâu.
Phượng rên rỉ lo lắng khi thấy sức ép trong lồn mình ngày càng tăng.
– Được rồi, anh sẽ phóng ra ngoài nhưng yên tâm còn lâu… em hẩy đít mạnh lên một chút đi.
Hoàng không ngại ngần đem hết cả khả năng của mình làm cái việc này, hắn nhận ra dù bị bắt buộc làm cái trò này nhưng hắn thực sự thích thú chứ không gượng ép giống lúc ban đầu.
– Đàn bà rút cục cũng vẫn là đàn bà, cũng có một cái lồn cần cặc cả thôi.
Hắn nhủ thầm trong lúc tăng dần tốc độ nước rút.
Phượng đuối sức lắm rồi, mặc tình cho gã xoay vần, mân mê và… địt. Khoái lạc đến với Phượng như những đợt sóng dồn dập, khiến nàng mệt như muốn đứt hơi. Cho đến mãi rất lâu sau đó, lúc Phượng cảm giác lồn mình như hết nước để xuất ra rồi thì cũng là lúc thấy Hoàng rút ra, gồng mình. Con cặc hắn như một cái vòi, những đợt tinh liên tiếp bắn thẳng lên mặt lên tóc Phượng trước khi hắn hài lòng quết con cặc lau vào bụng nàng, giờ rũ rượi ghì chặt lấy hắn.
Hoàng nằm vuốt ve Phượng một lúc rồi lại chồm lên định làm Phượng tiếp một lần nữa. Phượng sợ hãi e thẹn đẩy hắn ra, miệng thở hổn hển thốt ra như lạc cả giọng:
– Anh tha cho em nghỉ một chút đã chứ. Em đâu phải là gái hai mươi, em mệt gần chết đây này. Anh cho em nghỉ thêm mấy phút nữa đã rồi sẽ hầu anh tiếp.
Hoàng lại cười, hắn cười làm cả cái giường có hai thân hình trần truồng bên trên rung bần bật.
– Anh không dám lơ là nhiệm vụ với em, được sếp giao cho rồi, không làm cho em hài lòng là bị đuổi việc ngay đấy.
Phượng cũng cười với hắn, bàn tay lướt trên lưng hắn với những tay sắc nhọn:
– Em mà biết thế này thì đã làm ăn với công ty của anh từ lâu rồi. Mà anh nói thật đi, anh đã lên giường với cái cô giám đốc trẻ đẹp gợi tình của anh bao giờ chưa đấy.
– Cô ta thì có hàng tá đàn ông phục vụ. Anh chỉ là loại hàng kém phẩm chất được cổ phái đi phục vụ mấy bà đối tác sồn sồn xấu xí thôi chứ sao được cổ đoái hoài tới.
– Á, anh dám khi dễ em hả. Em sẽ cho anh biết tay cho mà coi.
Nói là làm, Phượng vùng lên nắm lấy con cặc của Hoàng mà bỏ ngay vào miệng thổi. Hoàng thọc tay vào cù lét khắp thân thể Phượng, mười đầu ngón tay gã như có ma lực lướt qua những vùng cấm địa của Phượng. Cả hai cười ré lên rồi lại mở lại trận chiến, lần này có lẽ còn căng thẳng hơn cả lần trước. Đêm hôm đó khi ăn tối cùng nhau xong Phượng định giữ hắn lại nhưng Hoàng từ chối, hắn không muốn đi quá xa trong mối quan hệ này, dù sao hắn cũng thua Phượng tới hai chục tuổi và thực sự cũng không có tình cảm gì với bả ngoài ham muốn xác thịt đơn thuần.
Phượng thì dĩ nhiên là mê mệt Hoàng cùng những trò khác lạ hắn giở ra trên giường, có điều tìm mọi cách thuyết phục mà Hoàng cũng một mực từ chối không chịu về làm trợ lý cho Phượng. Hắn cười bảo không muốn mọi người nghĩ hắn là trai bao của Phượng, nhưng nếu lúc nào nàng cần thì cứ phone cho hắn. Hoàng lái xe thẳng về căn hộ của mình, trên đường đi hắn suy nghĩ mãi về những việc hắn vừa làm. Thực ra thì hắn cũng không mất gì mà lại còn tha hồ chiếm hữu một tấm thân đàn bà, có điều hắn không chấp nhận được việc Chi không nói gì mà bắt hắn tới chỗ Phượng để làm tình với ả.
Hắn có thể làm việc ngày đêm vì công ty của Chi, mà thực ra thì chỉ vì Chi, nhưng cái việc này thì thật ghê tởm. Tự hắn cũng thấy mình chưa làm gì có lỗi với Chi mà chính cô ta có lỗi với hắn trước, trong lúc làm tình với Phượng, hắn tưởng tượng ra người phụ nữ trước mắt là Chi, trần truồng và ngại ngùng dân hiến cho hắn. Nhưng như thế không có nghĩa là hắn yêu Chi mà chỉ là vì cô ta đẹp, và hắn lấy cô ta để tạo cảm hứng. Đơn giản thế thôi, giống như lũ trẻ hay xem ảnh khoả thân của mấy cô người mẫu trong lúc thủ dâm, thì hắn cũng chỉ coi Chi là công cụ để gợi tình cho hắn trong lúc hành lạc. Trong lúc lái xe về nhà thì Hoàng luôn miệng lẩm nhẩm mấy lời đó:
– Mình không yêu cô ta, mình sẽ nghỉ việc ngay ngày mai, mình không yêu cô ta, cô ta là con đàn bà ti tiện.
Có điều hắn thực sự bất ngờ khi về đến nhà, hắn thấy Chi đang đứng trước cửa căn hộ của hắn. Nàng có vẻ đã chờ đợi hắn từ lâu, Chi mỏi chân dựa hẳn người vào cửa, đôi mắt nàng ánh lên vẻ vui mừng khi trông thấy hắn trở về. Có điều nàng thấy vẻ mặt Hoàng lạnh như tiền thật đáng sợ. Hoàng điềm nhiên lấy chìa khóa mở cửa mà chẳng chút bận tâm đến sự có mặt của Chi. Chi ngập ngừng, nàng lấy tay khẽ nắm lấy tay áo của Hoàng miệng khẽ lắp bắp trông rất tội nghiệp.
– Anh… anh mới về…
Hoàng quay lại nhìn Chi bằng một ánh mắt mà suốt kể từ khi quen nhau nàng chưa bao giờ bắt gặp, có cảm tưởng như nó tóe ra những tia lửa hận thù và ghê tởm Chi:
– Vâng, tôi đã về, đã hoàn thành xuất sắc cái nhiệm vụ khốn nạn mà cô giao cho tôi. Tôi đã lên giường với bà ta, đã địt bà ta suốt từ ba giờ chiều đến giờ nếu như cô muốn hỏi thăm. Tôi đã hoàn thành cái màn đổi chác của cô, cô yên tâm, giờ thì cái hợp đồng xây dựng bẩn thỉu của cô vững như bàn thạch. Cô có biết tôi đổi bằng gì không, bằng mấy vốc tinh trùng tôi xuất ra cho bà ta đấy. Cô hài lòng chưa, cô làm tôi ghê tởm.
Chi cúi gầm mặt chịu đựng, nàng biết mình có lỗi, nàng hối hận vì việc mình làm nên nàng đã phải chờ ở đây từ lúc chiều chờ cho Hoàng về để xin lỗi. Nhưng nàng chưa có kịp mở lời thì đã nhận những lời sỉ nhục như tát nước của Hoàng:
– Lần sau cô nên ra đường kiếm một thằng cave đực mà đi công tác cái kiểu này, hoặc giả là đích thân cô lên giường mà ngủ với bà ta. Tôi nghỉ việc, kể từ bây giờ. Tôi và cô không còn quan hệ gì với nhau hết, giờ nếu cô cho phép thì tôi xin được đóng cửa và đi ngủ. Một con lợn giống sau khi xuất tinh ba bốn lần thì cũng phải được nghỉ ngơi chứ phải không ạ. Chúc cô sớm tìm được trợ lý mới, vĩnh biệt cô.
Hoàng không hiểu sao mình lại cáu gắt đến vậy, hắn đóng sập cửa lại một cách thô lỗ, bỏ rơi Chi đứng thất thần ngoài hành lang tối vắng tanh nơi chung cư. Có lẽ hắn yêu nàng mất rồi, nhưng hắn nghĩ chỉ là hắn yêu cô ta đơn phương thôi chứ với cô ta, hắn chỉ là công cụ để lợi dụng thôi. Hắn buồn, hắn thất vọng tràn trề, dù sao hắn không có lỗi. Hắn tựa lưng vào cửa, như câm, như điếc trước những tiếng gõ cửa van xin, những lời xin lỗi tràn ngập nước mắt bên ngoài của Chi. Người có lỗi là cô ta, xin lỗi kiểu gì mình cũng kệ, phải cho cô ta biết là mình chả có tình cảm gì với cô ta hết, cô ta đừng tưởng mình là thằng dại gái mà xỏ mũi mình.