Truyện Sex Băng trộm biến thái

Phần 10

“Anh…làm em kiểu đó đi…”

Trâm chen vào thế chỗ của Nhi khi cô bé được Nhân đưa lên đỉnh lần thứ hai. Bé Trâm tự đứng theo thế lúc nãy Nhân chỉ cho Nhi, một chân đứng dưới nền, một chân gác lên giường. Nhân khoái trá nhét vào cửa động mà hắn mới khai phá lúc nãy của cô bé. Tiếng mu chạm mông lại vang lên trong căng phòng kín.

Chủ động nên Trâm nhanh chóng có được khoái cảm, dâm thủy dần tiết ra trong âm đạo non nớt đang bóp chặt dương vật của gã đẹp trai lãng tử. Nhân ép sát, một tay tóm lấy quả cam non, một tay xoa nắn âm vật, hạ thể vẫn nhấp đều. Cô bé thở nhanh dần trong sung sướng, rồi Trâm ra hiệu cho Nhân dừng lại, cô bé xoay người mặt đối diện với Nhân, vẫn gác chân lên giường và tự cầm dương vật hắn đút vào âm đạo mình.

“Phải thế chứ…bé Trâm hay quá…!” Nhân tán thưởng.

Cô bé thích thú, môi nhỏ lại chủ động, cô bé hôn lên môi hắn, hai chiếc lưỡi một điêu luyện, một vụng về quấn lấy nhau.

Nhi còn đang sung sướng nằm bên cạnh nhưng khi thấy bạn làm được nhiều hơn mình, cô bé cũng muốn ganh đua, âm đạo non nớt cũng thoi thóp muốn được dương vật kia lấp đầy.

Nhân để bé Trâm nằm xuống giường cho đỡ mỏi, dương vật vẫn không rời vị trí. Cô bé tự dạng chân ra vòng ngang hông của hắn, đã vào thế, Nhân mỉm cười và nhấp, dương vật gân guốc cứ thế vào sâu trong âm đạo nhỏ bé, hai bàn tay tiếp tục kích thích hai quả cam. Bé Trâm nhắm mắt và thở nhanh khi cảm giác lên đỉnh lại sắp tới. Hắn rất điêu luyện, kích thích nhiều chỗ cùng một lúc vì cơ thể non nớt tuy nhạy cảm nhưng lại khó lên đỉnh hơn nếu không làm cô bé cảm thấy thích thú trong việc làm tình.

“Ư…”

Tiếng rên khẽ nhưng cả Nhi bên cạnh cũng biết là Trâm đạt cực khoái.

“Sướng nha, lần đầu mà được lên đỉnh mấy cái, còn tui thì bữa đó chán thấy mồ…” Nhi nói.

Trâm không trả lời mà chỉ mỉm cười, cô bé đang tận hương cơn sướng khoái lần thứ hai trong đời.

“Em nữa…” Nhi đòi khi thấy Nhân rút dương vật ra khỏi người Trâm.

Hắn cười: “Em có thuốc tránh thai đúng không?”

“Dạ có, đặt mua trên mạng cả đống để uống dần…cứ làm xong uống một viên là khỏi lo..hi hi!” Cô bé đã bị Nhân mê hoặc nên ngoan ngoãn hơn hẳn lúc đầu.

Nhân chau mày, hắn biết đó là thuốc khẩn cấp, mà còn mua trên mạng thì không đảm bảo.

“Để tí anh đưa hai em về rồi mua thuốc cho, thuốc đó không tốt…uống vào hại người lắm.”

“Ừ…đúng rồi anh, mỗi lần uống thuốc đó là mấy ngày sau mệt lử khó chịu như bị sốt vậy á…”

Vừa nói Nhi vừa trèo lên người hắn, cô bé cầm dương vật đưa vào cửa hậu của mình, muốn chứng tỏ mình ‘sành điệu’ hơn Trâm.

“Hề hề, chỗ này có ai vào chưa?” Nhân hỏi và xoa hậu môn của cô bé.

Nhi lắc đầu.

“Vậy để chỗ này bữa sau chơi, giờ anh làm em sướng hơn Trâm lúc nãy…” Nhân nói nhỏ bên tai cô bé.

Nhi liền gật đầu, cô bé kéo dương vật lên cửa âm đạo và ngồi xuống. Lần này có vẻ thuần thục hơn, bờ mông tròn nhấp nhổm đều đều, Nhi cầm tay hắn đặt lên ngực mình.

“Tuyệt…em hay quá Nhi ơi…” Nhân không ngừng khen ngợi và tóm lấy quả cam của cô bé, hai bàn tay nhỏ nắm chặt tay hắn.

Được khen nên Nhi đang sướng lại càng sướng, cô bé lên xuống mạnh hơn, âm đạo nhỏ bé cứ thế nuốt trọn dương vật của hắn. Để Nhi tự làm một lúc rồi kéo cô bé nằm lên người mình, Nhân bóp chặt hai chiếc mông tròn và nhấp ngược lên. Nhi ôm chặt hắn đón nhận, âm đạo nhỏ bé lại tiếp tục bóp chặt lấy dương vật kia, trong cơn lên đỉnh cô bé cảm nhận được dòng tinh dịch bắn mạnh vào tử cung mình, mỉm cười mãn nguyện vì mình đã làm cho Nhân lên đỉnh mà không biết rằng đó là chủ đích của hắn.

Sung sướng rút dương vật ra, nằm ôm hai cô bé vào lòng, Nhân không khỏi mỉm cười tự đắc khi xoạc được hai em gái quá ngon một cách dễ dàng.

“Hai em đừng nói cho ba mẹ biết là có quen anh nha… Hai em còn nhỏ, nếu người ta nghi ngờ mình xoạc nhau thì rắc rối lắm…” Nhân dụ dỗ.

“Dạ…”

Giờ anh ra ngoài trước coi có ai không, hai em mặc đồ đi rồi anh đưa về trước.

“Dạ…” Hai cô bé ngoan ngoãn đáp lại.

Nhân mặc lại quần áo xuống hội họp với đồng bọn rồi lên lầu.

“Ba mẹ hai em vẫn chưa xong…mình về trước luôn…” Nhân nói.

“Hi hi, mấy người đó ở chung luôn hả anh?” Trâm cười.

“À…ừ…ba mẹ hai em ở chung.”

Trâm khẽ nhún vai: “Vậy chơi chung luôn hả ta…”

“Thì tụi mình cũng vừa chơi chung chứ gì nữa…” Nhi đáp lại.

“Vậy là ba của bà…ấy ấy mẹ tui, còn ba tui…ấy ấy mẹ của bà…hi hi…”

“Cái này hay nè…bữa sau thử không?” Nhi nháy mắt với Trâm.

“Eo…tui làm gì bồ đâu…”

“Ảnh đó…bà không thích con nít mà, ảnh là người lớn, người lớn hàng lớn…hi hi!”

Trâm không nói mà nhìn Nhân mỉm cười, hai cô bé non nớt coi hắn như thần tượng mà không biết rằng ba mẹ mình đã bị đồng bọn của hắn hành cho tơi tả. Còn Nhân thì đang kìm chế dương vật vì bị kích thích với câu nguyện ngây ngô của hai cô bé nên không nói gì. Hắn đón taxi đưa Nhi và Trâm về, không quên mua cho mỗi cô bé một bịch thuốc tránh thai.

Nhân và hai cô bé rời khỏi căn biệt thự là Hoàng và Bảo cõng hai cô gái của hắn ra xe hơi của Uyên, bọn hắn cũng đã mặc lại đồ cho hai nàng, phải cõng vì hai cô gái không thể đi nổi. Lúc bước xuống bậc thềm trước sảnh, có hai thứ rơi ra từ mỗi người làm Hồng đi phía sau nghi hoặc, nàng bước tới xem và khẽ rùng mình khi thấy một con lươn chết đuối, một quả trứng ngỗng to tướng ướt đẫm thứ nước trơn bóng bị dập nát. Nàng cũng sợ hai gã như lúc nãy hai gã sợ nàng.

Lấy xe của Uyên chạy đi, hai gã cũng có chút lương tâm nghề nghiệp khi dừng xe lại một chỗ vắng gần bệnh viện. Ba người xuống xe và biến mất trong đêm tối.

Nửa đêm, Uyên và Hương tỉnh lại, cả người mệt mỏi ê ẩm, nhất là âm đạo và hậu môn. Cố gắng lái xe tới bệnh viện phía trước, hai người đẹp được tẩy rửa cơ thể sạch sẽ, do không có tổn thương gì nghiêm trọng nên hai cô gái xin về nhà ngay.

Mấy gã đàn ông còn lại thì hôn mê tới sáng mới được những người giúp việc phát hiện, vì tối qua bọn hắn đuổi hết người giúp việc về nhà để tiện cho việc thác loạn của bọn hắn mà đâu có ngờ rằng điều tạo điều kiện thuận lợi cho ba gã kia xâm nhập, chiếm đoạt vợ và con gái, lại còn khiến ba gã đau đớn cùng cực với màn tra tấn của cô gái cực kì xinh đẹp kia.

Tại bệnh viện, bác sỹ cho biết hai trong ba gã vỡ hết bi, gã còn lại may mắn hơn khi còn lại một viên nhưng dương vật bị tổn thương nặng nhất, có nguy cơ liệt vĩnh viễn.