Truyện Sex Cô giáo môn văn
Hôm sau… cái tin ông thầy giáo tin học bị đầu gấu đánh cho nằm viện đã được thông báo từ miệng thằng Tuấn mặt thộn…
…
Chiều ngày hôm trước, lúc mẹ tôi ngủ dậy, đã nôn thốc nôn tháo ra ngay 1 bãi, may mà tôi cẩn thận để sẵn cái chậu ở cạnh rồi, đầu óc quay mòng mòng, mẹ tôi chẳng nhớ cái gì từ lúc ở trường… Mẹ còn ngạc nhiên hỏi sao lại về được tới nhà…
Lấy nước cho mẹ rửa mặt, mẹ tôi mệt phờ người, nằm rũ ra 1 chỗ mà nhìn tôi sốt sắng chăm sóc mẹ, chỉ bẽn lẽn cười xấu hổ.
Dọn dẹp xong xuôi, tôi thấy mùi rượu khá nồng nặc ở trong phòng nên mới chống tay mà bảo:
– Lỗi mẹ to lắm đấy nhé…
Rồi bế xốc mẹ lên, hướng tới cầu thang mà đi lên. Mẹ tôi chỉ im lặng, rúc vào ngực tôi như đứa bé vậy.
Đặt mẹ xuống giường, định xuống dưới nhà dọn gập nốt chăn màn vào thì mẹ bỗng nắm tay tôi lại, kéo tôi xuống mà hôn bất ngờ, rồi còn nhìn tôi cười tinh nghịch nữa chứ, trông dễ thương vô cùng… Mịa, thực là như mọi khi thì chắc là tôi cũng hưởng ứng đấy, nhưng mà giờ đang lo bỏ mẹ ra,còn tâm trạng đâu mà hưởng thụ, đã thế còn bực mình với mẹ nữa, dễ dãi đến thế là cùng, làm thế nào mà để cho say khướt thế này … (Sau này thằng tôi lớn lên cũng đã hiểu, có nhiều lúc không muốn say cũng không được). Vậy là tôi bèn giằng tay mẹ ra, đứng nghiêm túc nhìn mẹ mà nói:
– Mẹ ở yên đấy, chút nữa con có chuyện nghiêm túc muốn nói chuyện với mẹ đây.
Mẹ tôi ngước mặt nhìn tôi ngạc nhiên, nhưng có vẻ biết điều của 1 cô bé có lỗi, mẹ chỉ im lặng ngồi đó, khe khẽ nói:
– Mẹ khát….
– Được rồi, mẹ ngồi yên đó, con sẽ lấy cho mẹ…
Thế rồi tôi xuống nhà dọn nốt phòng ngủ bố mẹ, chí ít chút nữa bố về cũng không biết mẹ say tới mức như thế. Sau đó pha 1 cốc nước chanh lạnh, tôi mang lên cho mẹ.
Nhìn tôi với anh mắt yêu thương, cô nàng say khướt của tôi uống ừng ực hết luôn cốc nước, suýt nữa thì sặc…Thế rồi, lại ngước lên nhìn tôi mà cười nhẹ…Ôi chao, sao mà đáng yêu thế không biết nữa, nhưng tôi không thể mềm lòng để bị dụ dỗ được… Tôi khoanh tay nghiêm túc ngồi đối diện mẹ, bắt đầu nói:
– Mẹ nghe này…
Vậy là mẹ tôi ngồi ngẩn ngơ nghe tôi kể lại chuyện lúc nãy mà không tin nổi. Từ chuyện mẹ say thế nào, lão Tú định đưa mẹ đi đâu, rồi thầy Giang tin tới chặn đứng âm mưu như thế nào…
Tới tận lúc này, mẹ tôi mới lặng người mà chịu suy nghĩ nghiêm túc về chuyện này, lúc nãy có cả thằng Tuấn mặt thộn và thầy giáo tin cho nên không thể nghĩ là tôi nói phét được. Mẹ đã bắt đầu tin phần nào câu chuyện… Ngồi lặng yên một lúc thất thần, có lẽ mẹ cũng không thể tưởng được là mình vừa mới gặp chuyện nguy hiểm như vậy, nhưng mẹ vẫn chưa dám tin hẳn, vẫn cố nói:
– Biết đâu thầy Tú cũng định đưa mẹ về nhà …..
Tôi rất là bực mình vì mẹ vẫn chưa chịu tin hết, tôi cũng chán chẳng muốn cãi với mẹ nữa nên không đề cập thêm nữa. Thấy tôi giận, mà mẹ cũng biết mình có lỗi lắm cho nên mới nhẹ nhàng trườn tới, quàng cổ tôi, nũng nịu nói:
– Mẹ đau đầu lắm, giúp mẹ bóp đầu hộ một chút nhé…
Giận thì giận mẹ thật, nhưng từ trước tới giờ, lúc tôi ốm đau mệt mỏi thì cũng chỉ có mình mẹ mất công âu yếm chăm sóc, nâng niu tôi. Vì vậy tôi không từ chối chuyện này, quay sang chăm sóc tiếp cho mẹ…
– Mẹ đau cả người nữa….
Bóp đầu xong, mẹ tôi lại nũng nịu vòi vĩnh tiếp, rồi thân thể khiêu gợi đó làm cái động tác mơi gọi tôi hết sức. Tay thì tháo khuy áo, tay thì kéo quần xuống, mẹ tôi vẫn mặc nguyên bộ áo dài mà…
Nhưng quả thực tôi không có tâm trạng làm gì hết, đã thế cũng chiều muộn rồi, mẹ tôi thì giờ người toàn mùi rượu nữa. Nên tôi vẫn làm thinh trước cái bộ dáng mời gọi của mẹ. Tôi giơ tay ra bẹo má mẹ 1 cái mà mắng:
– Thôi đi, muộn rồi thưa nàng, nàng thay quần áo và tắm rửa đi cho con nhờ nhé, làm người ta lo gần chết mà ….
Chờ tôi làu bàu 1 lúc, mẹ tôi mới dịu dàng tiến tới hôn tôi 1 nụ hôn ngọt ngào, không quên vuốt ve thằng em tôi đang biểu tình ở phía dưới, sau đó mới đủng đỉnh đi xuống dưới nhà tắm… Thật đáng lo làm sao.
Tôi phải nghĩ cách mới được, hiện giờ mẹ tôi đang ở trong tình trạng nguy hiểm quá, thằng khốn kia thì lộ rõ cái ý muốn của hắn rồi, không biết liệu có ông hiệu trưởng tiếp tay cho hắn hay không ? Còn mẹ thì vẫn vô tư như thường, thật là buồn đời quá đi thôi…
Mãi cho đến hôm sau, khi biết tin thầy giáo tin bị côn đồ đánh cho nằm viện thì mẹ tôi mới bắt đầu tin những lời tôi cảnh báo…
…
Ông hiệu trưởng, không hiểu sao, khi được hắn thông báo là kế hoạch đổ bể, bị gián đoạn bởi anh giáo tin thì ông này trông có vẻ không buồn hay tức giận gì cho lắm, có lẽ là do áp lực vì lầm đầu tiên làm chuyện trái với đạo lý, trái pháp luật, trong thâm tâm ông này vẫn không dám… Ông này còn thở phào nhẹ nhõm là đằng khác…
Thấy thái độ vô can của ông hiệu trưởng làm cho hắn uất ức vô cùng, mẹ kiếp… cả cái trường này là lũ khống kiếp, hắn chửi thầm…. Giờ cơ hội đã qua rồi, Dương Huyền sẽ cảnh giác với hắn hơn, hắn gần như đã ngửa bài cho người ta biết rồi, thái độ đã rõ ràng, giờ nhỡ thằng giáo tin nó phun thêm chuyện gì ra là chết chuyện đó, cho nên hắn đã nhờ hội bạn giang hồ xử nó rồi. Yên tâm hơn nhưng không còn cơ hội nào tốt nữa, tiếp cận với cô nàng Dương Huyền lại càng khó khăn hơn, không có dịp Dương Huyền ra ngoài lâu như hôm kỷ niệm thành lập trường nữa, giờ mà mời cô nàng đi chơi thì lấy đâu ra lý do…. Hắn nghĩ 1 lúc, mới quay sang ông hiệu trưởng nói:
– Thưa anh, kế hoạch ta tính toán kỹ lưỡng đã bị phá hỏng rồi, giờ rất khó để làm được như thế nữa ạ…. Từ hôm nay Nữ thần sẽ cảnh giác với chúng ta hơn…
– Ừm, thua keo này ta bày keo khác, chú đừng lo, cứ tiếp tục về suy nghĩ đi…
Ông hiệu trưởng nói 1 câu vô lo vô nghĩ làm hắn lại càng cay cú, có lẽ bị tác động bởi lời của thằng cha hói hiệu phó nên ông này giờ đâm ra nhát gan, chỉ muốn hưởng thụ với những gì đã có, đó là con Hằng Hana… giờ ông này với nó như đôi tình nhân vậy, suốt ngày trốn đi nhà nghỉ… Con Hằng Hana à … ừ nhỉ, sao mình không nghĩ ra sớm… mẹ kiếp.
Nhắc tới con Hằng Hana, 1 ý nghĩ lóe sáng lên trong đầu hắn, có kế rồi…
– Này, chú Tú, chiều nay hẹn con bé Hằng cho anh với nhé.. Lâu lâu không làm, anh nhớ nó đấy hề hề… – Ông hiệu trưởng dâm tiện nói.
Lúc này hắn đang mải tính kế, không tiện trả lời ông hiệu trưởng, nhưng rồi sau khi nghĩ xong, hắn ngẩng lên cười mà nói với ngài hiệu trưởng đáng mến:
– Ok, chiều này nhé…..