Truyện Sex Gái dữ
Em thì chả hiểu mình nói cái quái gì sai. Sao con bé đó lúc nào cũng vùng vằng và hay giận dỗi như vậy. Vả lại lúc đó em cũng không quan tâm bởi vì sau giờ ra chơi là lớp em học môn sinh học… Cái môn mà lớp 8 học hay bao nhiêu thì lên lớp 12 tụi em thấy nó quái đản bấy nhiêu, và cái ông thầy cũng hấp không kém.
Ông thầy đó nói thì ngọng phát âm thì cứ chữ “ L” thành chữ “ N” rồi đổ vạ là dân Hải Phòng nên thế cả. Hài vãi lều chứ.
Rồi ai không học bài cũ, ( suốt ngày bắt viết AaBb x CcDd… ) loằng hết cả ngoằng … Ai mà không làm được… thì cuối giờ ở lại chép phạt như học sinh cấp 1. Lớp em là ban A, chứ có phải chuyên Sinh éo đâu. Ức vãi các bác à … Đệt mịa, 12h giờ trưa còn ở lại lớp… Và em là 1 trong số đó. Haizzz…
Mấy đứa bọn em ở lại chép cho đến hơn 12h … đứa nào cũng vừa đói vừa mệt. Thế mà ông thầy còn định không tha, về sau bọn em phải làm đủ trò kêu than thì mới được tha về. Em thì chán nản, dắt con xe đạp thần thánh ra khỏi trường … Gái thì cũng về mất tiêu từ bao giờ… chắc nó còn giận em đây mà … Cơ mà em làm cái éo gì sai chứ…
Vừa ra đến cổng trường thì gặp ngay bác bảo vệ già ( bác này tụi em quý lắm, suốt ngày gọi bằng bố )
Em: Bố chưa đi ăn cơm à?
– Tao còn đợi những thằng như mày đây.
Em: Hì, bố thông cảm, hôm nay con được thầy cho ôn luyện thêm ( Láo tí, hehe )
– Mày chắc ở lại chép phạt chứ gì, học hành gì giờ này hả.
Em: Ấy bố nói to thế, mất hết hình tượng của con.
– Hình tượng với con bé trắng trẻo xinh gái đó hả?
Em: Con bé nào ạ ?
– Thôi đi ông tướng, bố thấy mày suốt ngày đi với nó. Nó vừa đợi mày ở cổng trường ấy. Mà lâu quá nên nó về rồi. Chắc bố nó đến đón rồi.
Em: Bố con bé ấy ạ… sao bố biết thế ?
– Thì tao thấy có ông nào bước ra từ ôtô mà.
Em: Vậy hả bố … Thôi con về đây. Đói quá rồi.
Em chào bác bảo vệ rồi đi về. Không hiểu sao trong đầu em lúc ấy có sự hụt hẫng nhẹ… Không phải do gái không đợi em về mà là… Gia cảnh nhà gái và em quá khác nhau. Em thì chả có cái con mẹ gì … Gái thì cái gì cũng có… Nên lúc đó em càng nghĩ rằng giữa tụi em chỉ nên dừng lại ở tình bạn… Có khi đẹp hơn nhiều. Mà sự thật lúc đó đúng là như thế các bác à…
Về đến nhà, em lại tranh thủ ăn cơm và tìm cách lảng tránh mấy câu hỏi đại loại như là:
– T, sao hôm nay mày về muộn thế hả, mày lại đi chơi game phải không ?
Khổ thế đấy các bác à… Nào có được chơi đâu. Chả nhẽ cãi lại bảo là: ” Con bị ở lại chép phạt à “ Thế là đành ngậm miệng và nhai cơm. Hic.
Rửa bát xong, soạn sách vở thì đã 1h30 cmnr … em lại phóng từ nhà tới trường. Mà trường cũng xa bỏ mịa ra … Đạp xe lúc đó mất tới 15 phút … Đến trường gửi xe thì thấy Gái đang đi ngược lại về phía mình…
Em: Ê, chào bà.
Gái quay 1 phát sang trái, không thèm nhìn em.
Em thì chợt hiểu ra, chắc nó vẫn còn để bụng buổi sang … Mà thôi thích bơ à… Bố mày bơ luôn nhá. Thế là em chả nói gì nữa, đi vào gửi xe rồi phi vào lớp luôn.
…
Gái bơ em, em cũng kệ mịa luôn. Mà nói thẳng ra, lúc đó đã là gì của nhau đâu, em chỉ thấy con bé này nó kì kì kiểu gì ấy. Thôi, giờ là hành xác vào lớp. Vừa vào gặp ngay mấy thằng bạn cờ hó:
– Trưa nay ở lại được thầy ôn luyện cho đi thi học sinh giỏi hả mày?
Em: Giỏi cái lều, chúng mày thích không ? Tao đăng kí hộ cho nhá.
Em nói xong, cả bọn xua tay như đúng rồi. Hehe. Bởi vì ông thầy rất thích những ai đăng kí tự nguyện học thêm môn của ông ấy.
Em ngồi vào bàn thì thằng bạn em nó khích ngay vào vai em rồi cười theo cách bí hiểm:
– Ê, chú trông thế này mà ngon gớm nhỉ?
Em: Ngon cái gì ế ? Mày bị thần kinh à?
– Mày đừng giả đòn với tao. Mấy hôm nay tao thấy có em ở lớp A(x) hay đi cùng với mày kia mà.
Em: À, con em họ thằng bạn tao ấy mà ( em láo tí, hehe)
– Em họ cái cmm, mày định lừa tình tao à.
Em: Không thật mà. Sao… mày thích nó à?
– Ừ. Em ấy trông có vẻ được đấy. Đưa nick chat đây. ( Ngày trước vẫn còn xài Yahoo các bác à )
Em: Tao làm éo gì có. Tao có chat bao giờ đâu.
– Thế thì xin cho tao, tao kết con bé đó rồi đấy.
Em: Mày thích thì ra mà xin, tao éo dây dưa rễ má đâu.
– Ở cái đệt mịa, mày quen nó chứ tao quen nó à. Xin đi. Anh thưởng cho chú sau.
Em: Ờ. Được rồi, nhớ đó nha.
Em cứ “Ừ” bừa cho nhanh mà quên mất… là Gái đang bơ em. Vãi lều thật. Lúc đó, em đang nghĩ xem làm cách nào để hỏi nó. Hỏi thì cũng được thôi. Cơ mà mình là con trai mà xuống nước nhiều lần quá đâm ra cũng bách nhục các bác nhỉ.
Đang mải miên man, nghĩ ngợi … thì bị ngay bà giáo gọi lên bảng giải bài Hóa. Mịa… hóa với chả hiếc… chả hiểu hôm đó em viết cái éo gì mà bà ấy trừ lỗi trình bày của em từ 9 điểm xuống còn 5 ( làm em vẫn còn nhớ đến tận bây giờ )…
Kết thúc buổi học, em đi ra ngoài hành lang rồi phân vân 1 chút … Chả hiểu sao đi một mạch lên tầng 2, vào lớp nó… Đang định là gọi nó ra làm hòa rồi hỏi Yahoo của nó cho thằng bạn cờ hó kia… Thì gặp ngay mấy thằng mặt toàn mụn, nhìn như là phụ khoa ấy. Nó ra tiếp đón em theo cái kiểu “ Mày vào đây làm gì “…
Đang định gặp gái mà gặp ngay cái bọn có họ hang với “ Kì Đà” này… Em đâm ra hơi nản và hoảng… Chúng nó toàn những đứa to cao đen hôi các bác à. Còn em thì ai cũng bảo là thư sinh…
– Ông vô đây tìm ai ?
Em: Ơ. Tớ vào đây tìm bạn Tr.
– Tr hả ? Được ngay.
Em: Ừ đúng rồi. Mấy bạn gọi hộ tớ ( bọn này tự nhiên tốt vê lờ thế nhỉ, hay là mình nghĩ nhầm về chúng nó )
– Ok thôi. Tr ơi.
Ôi cái đệch… Đập vào mắt em … không biết một con vừa to vừa béo, đen đen ở đâu chạy ra.
– Bạn tìm mình đó hả ?
Em: Ơ. Không… tớ nhầm ( cái đệch con mịa nhà chúng nó, bọn nó chơi em các bác à. Hóa ra lớp Gái có mấy đứa trùng tên)
Em đang cay cú, mấy thằng mặt phụ khoa kia thì cười như đúng rồi. Chúng mày mày không đông tao cho ăn đấm rồi. Cơ mà khổ nỗi, đây là địa bàn tụi nó nên em chả dám manh động … không chắc được ăn cơm bệnh viện quá.
Chả biết gái nó đi đâu nữa, ngó nghiêng vào trong lớp chỉ chả thấy đâu… Đang định quay về thì… Bỗng nhiên có tiếng nói quen thuộc cơ mà cũng không kém phần chua ngoa.
Gái: Ông đứng đây tìm ai ?
Gái khoanh tay trước ngưc, nhìn em chằm chằm … mà lúc đó em thấy gái sexy thật.
– Ơ, thiêng thật… Vừa nói đã gặp.
Gái: Ông lảm nhàm cái gì thế
– À không. hi. À mà có … tôi tìm bà.
Gái: Có chuyện gì không ?
Em: À. Có cái này tôi muốn hỏi là …
Gái: Hỏi chuyện gì ? Nhanh lên, tôi đang bận.
Đệt, chắc nó vẫn còn giận em vụ lần trước đây mà. Em cũng bực mình, chả nhịn nữa.
– Bà làm gì mà ghê vậy, tôi có chút chuyện muốn hỏi. Nếu bận thì thôi. Tôi về đây.
Gái: Ông… ông về lớp đi.
Nói xong, gái chả thìm nhìn em nữa, mặt lạnh tanh đi vào luôn, chả thèm vẫy tay chào như mọi lần. Em cũng về luôn. Mịa tự nhiên dính vào chuyện không đâu.
Nằm ra bàn học, thằng bạn cờ hó đã vỗ tay vào người.
– Ê… mày … hàng của tao đâu?
Em: Hàng cái đéo gì. Tao chịu, đéo xin đâu. Mày nhờ đứa khác đi.
– Ơ đm thằng này. Không nhờ mày thì nhờ ai ? Lớp này có mỗi mình mày quen nó.
Em: Tao không xin đâu. Vừa nhìn thấy nó là đã cãi nhau rồi. Còn xin xỏ cái gì nữa.
– Thế anh hỏi chú 1 câu là ngày mai chú có muốn anh vẽ hộ bản đồ Việt Nam không ? ( hồi cấp 3 bà giáo bắt tụi em vẽ lại bản đồ Việt Ban, cơ mà không cho nhìn sách @@ )
Em: Ờ kìa. bạn hiền. Chú cứ bình tĩnh đã. Để chiều về anh chạy ra xin nó vậy.
Nghĩ lại mà em thấy hồi cấp 3 hài thật. Toàn nhờ vả nhau theo kiểu có đi có lại.
Tụi em học hết ca 2 buổi chiều là được về. Đang thu dọn sách vở thì đã thấy Gái đứng ở cửa lớp rồi. Chắc là định chủ độn g làm hòa với mình đây mà.
Em đi ra và chơi ngay bài cũ:
– Bà đứng đây tìm ai ? (kaka, giờ lên mặt nữa đê )
Gái: Tôi… Ông đi ra kia nói chuyện 1 chút được không.
Em: Ừ. Đợi tôi xíu.
Em và gái đi ra chỗ quán nước cũ lần trước mà em dẫn gái ra. Gái chủ động làm hòa thật.
Gái: Tôi… tôi xin lỗi ông nha.
Em: Bà sao phải xin lỗi tôi. ( được nước lấn tới tí )
Gái: Thì … thì…
Trông cái mặt gái lúc đó tội lắm các bác à… thôi thì em cũng chẳng đùa nữa… Đằng nào cũng có việc cần nhờ vả nó…
Em: Thì thì cái gì… tôi không có giận bà gì đâu.
Gái: Thật không ? ( mắt sang quắc lên … thật tình là… )
Em: Thật mà.
Gái: Hì hì …
Em: À mà này tôi hỏi cái này … Bà có nick chat Yahoo không?
Gái: À. Tôi có đấy, nhưng mà ít khi dùng. Nick của tôi là *** … hi hi.
Em: Dài thế, để tôi ghi lại.
Gái: Hi. Thì cả họ tên đầy đủ mà. Thế nick chat ông là gì ?
Em: Ơ… Tôi không có.
Gái: Hả? Ông không có á … Thế hỏi nick chat tôi làm gì thế?
Em: À. Tôi xin cho thằng bạn ấy mà.
Em buột miệng nói ra, mà quên mịa nó mất. Hic. Nói đến đây… em thấy bỗng nhiên lạnh sống cả lưng. Gái chả thèm nhìn em, quay ra ngoài đường rồi nói:
– Ông định giới thiệu tôi cho ai à?