Truyện Sex Gái dữ
Nghe Gái nói vậy, trong lòng tôi có một cảm giác rất khó tả. Cũng chả biết diễn đạt nó như thế nào… Đơn giản là vì người con gái trước mặt tôi hôm nay không giống với mọi hôm, tinh nghịch, vui vẻ mà thay vào đó là cả 1 tâm trạng.
Em: À. hi. Tại ở lớp có thằng bạn tôi muốn làm quen với bà đó mà.
Gái: Tôi có biết người ta là ai đâu mà quen ?!
Em: Nhưng mà nó biết bà. hi ( em nhanh nhảu tí )
Nói đến đây gái im lặng, chả nói gì nữa… Mắt thì đỏ hoe lên, kiểu rưng rưng như sắp khóc tới nơi ấy. Em hoảng quá … sợ khóc thật chắc được cả quán xúm lại.
Em: Ơ, bà sao vậy? Nếu mà không có thích thì thôi mà. Không có sao đâu. Tại thằng bạn nó cứ năn nỉ tôi nên…
Gái: …
Em: Ơ. tôi xin lỗi nha… Tại tôi không có biết
Gái: Chả nhẽ ai xin làm quen tôi, là ông cũng đồng ý hết à ?
Em: Hả … Tôi … Có nhiều bạn thì tốt mà.
Gái: Bạn bè thì tôi nói làm gì ? Nhưng người ta làm quen tôi đâu phải kiểu quan hệ đó. Mà bạn bè thì tôi tự có được. Đâu phải nhờ ông … Ông tưởng rằng tôi dễ dãi lắm à, ai tôi cũng thích chắc. ( đang quát em )
Em: Bà làm gì mà ghê vậy. Tôi nói cái gì không phải thì thôi chứ. Sao cứ mắng tôi vậy.
Gái: Tôi nói sai chắc ( cái tính đanh đá lại nổi lên rồi )
Em cũng éo nhịn nữa, tưởng đây dễ bị gái bắt nạt à.
Em: Sao bà phải nổi cáu với tôi. Con gái con đứa gì mà hơi tí là cáu nhặng lên.
Gái: Ông …
Em: Làm sao ! Thích gây sự với tôi phải không ?
Lúc này cả 2 đứa đứng dậy rồi. Nhìn Gái giờ đanh đá, đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào phía em như cái kiểu là “ Bà hận mày ấy “. Em lúc đó được đà lấn tới luôn
Em: Tôi nói thật nhé, giờ bà lớn rồi. Cũng không phải con nít nữa. Người khác nói nếu không vừa lòng thì thôi, vả lại cũng xin lỗi rồi. Thì bà cũng phải biết ý chứ. Đừng có mà lúc nào cũng nổi cáu vô cớ như vậy… Đúng là cái đồ trẻ con…
Vừa nói dứt câu… Em ăn ngay cái đấm vào ngang mạng sượn…
Ôi cái đệch, đau điếng người các bác à. Thốn không chịu nổi. Em gục ngay xuống bàn. Éo đứng dậy được nữa. Em lúc đó không tin nổi là con bé nhìn bề ngoài xinh xắn đó lại đấm em dã man như vậy. Vừa đau, vừa ức… lại vừa nhục chứ.
Gái lúc đó thì tự nhiên khóc bù lu bù loa lên như cái kiểu chính mình bị đánh ấy. Mà thực ra người bị ăn đòn là em cơ mà… rồi lay người em.
Gái: Hu hu. Ông ơi… T ơi… Có làm sao không thế?
Em lúc đó đau quá, còn chẳng nói được… Gái thì cứ lay vào chỗ mạng sườn ấy… Nó càng đau thêm. Hicc…
Em: Bà… Bà đừng có động vào … chỗ đấy nữa …
Gái: Huhu, để tôi lấy cao xoa cho ông nha. Tôi xin lỗi, tôi không có cố ý đâu.
Em: Đừng có khóc nữa đi … Người khóc phải là tôi mới đúng. Bà đúng là …
Gần 18 năm cuộc đời… em không hề nghĩ đến có ngày mình bị đánh gục bởi 1 đứa con gái … Nghĩ lại lúc đó bách nhục thật …
Gái: Hu hu. Tôi không có cố ý đâu, huhu… Để tôi xem nào.
Nói xong, Gái vạch áo em lên chứ … Ngại vãi lều các bác à… May là lúc đó cũng gần 6 giờ tối rồi, bọn học sinh về hết… chỉ còn mỗi hai đứa tụi em ở lại với bà chủ quá, cái bà này thấy người ta thế mà không giúp … lại còn cứ cười đểu chứ.
Em nhìn lại mà chỗ đó thâm quầng vào … Vãi đạn thật. Không hiểu cái con bé này nó ăn cái gì mà đấm em thâm vậy. Gái đứng dậy, tay thì cứ dụi nước mắt chạy đến chỗ bà quán nước xin ít dầu xoa.
Gái: Ông cầm vạt áo nha, để tôi… tôi xoa cho ông
Em: Hả ?!
Gái: Hả… hả cái gì nữa, có làm theo như tôi nói không thì bảo ( Lại quát ngay được, thật tình là… )
Em: Thôi, thôi… Tôi có máu buồn lắm ( nhột )… để về nhà tôi tự xoa. Chứ bà động vào, tôi buồn cười lắm.
Em có máu buồn các bác à… người khác cứ động vào mấy chỗ nhạy cảm đó là em chỉ có nước cười thôi. Hồi bé bị mấy thằng anh cù mà cười gần chết.
Gái: Ông đừng có làm trò, tôi bảo cầm là cầm mà…
Em: Nhưng mà …
Gái: Không nhưng nhẹ gì hết, không làm theo lời tôi thì đừng có trách.
Em: Hix, được rồi. gì mà ghê thế ( Cái bản tính đó lại nổi lên rồi, thôi em thà làm theo lời nó … chứ không lại ăn đấm thì chết )
Gái lấy tay rồi thoa dầu lên người em các bác à. Mặt gái thì đỏ ửng lên. Làm nhẹ nhàng lắm… Cơ mà lúc đó em chả có tí cảm xúc nào cả … vì còn đang mải có nhịn cười. Vừa đau vừa nhột nhột.
Gái: Ông làm cái gì mà cứ cười vậy, có ngồi yên không thì bảo ?!
Em: Ai bảo bà cứ day day vào chỗ đó của tôi.
Gái: Thôi … không nói nữa. Chịu khó ngồi yên một chút đi. Con trai con đứa gì mà yếu xìu.
Em: Cái gì. Chẳng qua là tôi không để ý chứ bộ ( Máu sĩ của em nổi lên )
Nói xong, gái thì cứ lấy tay che miệng cười tủm tỉm. Em thì cứ xua tay.
Em: Bà cười gì hả? Có thích cười không ?
Gái: Hì. Tôi không… Mà T này…
Em: Gì ?
Gái: Tôi không có cố ý đâu nha, tại… tại ông cứ bảo tôi là trẻ con… tôi… tôi lớn rồi mà.
Em: Thì tôi chỉ đùa bà cho vui thôi mà… Ai ngờ bà đấm tôi thật.
Gái: Tôi xin lỗi mà… tại tôi ghét ai gọi tôi là đồ trẻ con lắm ấy.
Em: Ừ. Tôi biết rồi. Tôi … tôi xin lỗi bà nha… Tôi đùa thôi chứ không có ác ý gì đâu.
Gái: Hi. Uk. Vậy bọn mình huề nha.
Em: Ừ, hix ( Đấm như đúng rồi xong kêu huề )
Em: Mà giờ cũng muộn rồi, bà không định về à … Kẻo bố mẹ mắng thì sao.
Gái: Tôi… Tôi …Ông cho tôi đi về cùng nha.
Em: Hả ?!
Em: Thế mọi lần bà đi về cùng ai ?!
Gái: Thì mọi lần về cùng bạn hoặc là bố tôi đón. hi.
Em: Thế hôm nay bố của bà không tới đón à.
Gái: Không, hôm nay bố tôi bận đi làm rồi mà…
Em: Thế bạn bà đâu ? ( nghĩ lại ngày trước hỏi câu này ngu thật … @@)
Gái: Hay nhỉ, ông xem giờ mấy giờ rồi. Hơn 6 giờ tối rồi đấy. Giờ còn đứa nào đứng chờ mình nữa ? Mà tất cả là tại ông ấy. Câu kéo thời gian của tôi.
Em: Ơ … Ai làm gì bà.
Gái: Ừ nếu không thích thì tôi về một mình vậy ( Nói theo kiểu dỗi chứ )
Em: Thôi mà… Tôi đùa tí. Gì mà đã dỗi ngay được.
Gái: Hứ.
Em ra thanh toán tiền, bà chủ thì cứ cười đểu em, còn bảo:
– Sao nhìn cháu yếu thế?
Cái đệch nhà nó chứ … chẳng qua hoàn cảnh nó xô đẩy. Em lấy con xe đạp thần thánh chở gái về nhà ( giờ toàn thấy mấy cháu đi xe đạp điện – cách nhau có mấy năm thôi sao mà nó khác vậy các bác nhỉ ). Em thì vừa đạp xe vừa mải nhìn đường. Chỗ em tầm tan ca nó đông vãi lều các bác à… Nhìn con đường mà như đoàn kiến ( Từ ngày em học lớp 1 cho đến tân lớp 12 mà nó vẫn bé như cũ, người thì càng ngày càng đông. Đúng là VN có khác ) Gái thì cứ ba hoa, múa chân mua tay… nói hết cái này đến cái khác, em thì cứ ậm ừ cho qua chuyện.
Gái: Ông vào đây lâu chưa?
Em: Cùng thời với bà đó. Hỏi vớ vẩn.
Gái: Hi. Tôi quên mất, thế lớp ông có đông con gái không ?
Em: 50 – 50
Gái: Thế lớp ông học có vui không ?
Em: Vui chứ, hehe ( vui vãi lọ các bác à … Ngày trước lớp em bắt chiếc tiết mục đuổi hình bắt chữ của Xuân Bắc ấy, cơ mà toàn đứa vẽ bậy. Em nhớ có lần có con bé lên bảng vẽ con Chuột mà ban đầu nó vẽ ra cái “ ấy “ của con trai … Bà giáo thì giận tím mặt mà không làm gì được, còn tụi em cố nhịn cười không thì chết cả lũ )
Gái: Thế hả, chắc có nhiều bạn xinh lắm hả ?
Em: Xinh cái con khỉ gì… toàn bọn đầu to đeo kính cận.
Gái: Ông không thích con gái đeo kính à ?
Em: Không ( em không thích con gái đeo kính các bác à… kể cả bị cận, không hiểu sao nữa )
Gái: Hi. Vậy à. Thế… Ông đang đi về đâu đấy ?
Em: Về nhà chứ về đâu.
Gái: Nhà nào ?
Em: Nhà tôi chứ nhà nào ? Hỏi vớ vẩn !… Ặc… Quên mất. Nhà bà ở đâu ?
Gái: Đi hướng ngược lại cơ, vừa đi qua mất một đoạn rồi.
Em: Cái gì ? Sao bà không nói sớm.
Gái: Ông đâu có hỏi tôi !
Em: Hỏi cái đầu ấy … Bà phải nói sớm chứ. Tôi đang chở bà mà.
Gái: Hì. Tôi quên mất, thôi vòng lại đi.
Em: Trời ạ ( thực ra lúc đó em chửi dm… Cơ mà may nó eo nghe thấy)
Thế là em lại quay lại, chở con bé ngang bướng đó về nhà… Đi lòng vòng mãi cũng tới nơi. Em thả nó ở đầu ngõ. Nõ vẫy tay chào em … Còn em lúc đó cũng khua tay lấy lệ… bởi vì em đang bị muộn cmnr… Bình thường 6h kém là đã có mặt ở nhà… Giờ gần 7 giờ tối mà bóng dáng vẫn còn đang ở ngoài đường.