Truyện Sex Hương tình đầu
“ Em sợ sẽ không viết được hết mail cho mọi người mất nên em sẽ viết cho anh đầu tiên.
Em và anh hãy cùng nhớ lại nhé. Lần đầu anh mess cho em, hihi, em đã biết anh là bạn Nam, nhưng em vẫn trêu anh, hihi, không biết lần đó có để lại ấn tượng cho anh không nhỉ. Nhưng mà sau đó em và anh chẳng liên lạc với nhau nữa hay sao í, rồi em sang Đức, em để lại cho cho anh Nam cái nick của em. Thỉnh thoảng em vẫn đăng nhập vào cái nick đó để đọc mess của bạn bè vì có một số người không biết em đổi nick, trong đó có anh.
Ôi, một lần anh nhờ nhắn với Hân là lên mạng gặp Nam, một lần thì anh hỏi thăm là em đi Đức rồi à. Em hồi đó cũng chỉ đọc thôi, em chẳng có tâm trí đâu mà trả lời anh, chuyện em bị bệnh đã làm em buồn rất nhiều. Và khi em gặp anh, vui đó chớ, tuy là chỉ nói chuyện rất ngắn nhưng mà cả anh và em đều đã có những ấn tượng về nhau. Đến bây giờ thì em đã có thể nói rằng: HN là của HM…
Em rất yêu quý về gia đình của mình, có một người cha tài giỏi, yêu em, có một người mẹ đảm đang, sắc sảo, một ông anh rất chiều chuộng em. Những đứa bạn thường nói em là một đứa có tất cả: sinh ra trong một gia đình giàu có, muốn gì được nấy, gia đình thì hạnh phúc. Chính vì thế nhiều đứa bạn gái hay ghen tỵ với em lắm, nên em rất sợ bị lợi dụng và em rất ít bạn. Nhưng mà cuối cùng, em cũng có được một đứa bạn rất hiểu em, chơi với em rất vô tư, cho em những lời khuyên bổ ích, đó là Hân ý mà. Những đứa bạn khác của em nó chỉ thích nhìn vào vật chất của em mà chẳng quan tâm đến tính cách của em. Tuy em sống sướng thật đấy nhưng ba em hay đi xa, khoảng 3, 4 tháng mới về nhà, buồn ơi là buồn. Anh trai em sinh ra ở Đức, rồi khi anh em 9 tuổi, gia đình em chuyển sang Chicago và em được sinh ra ở đó, em kém anh em 10 tuổi. Đến khi em 2 tuổi thì cả nhà em chuyển về Việt Nam và ba em thì quay trở lại công ty ở Đức sau khi đã cùng người bạn mở chi nhánh ở Chicago.
Hồi em còn nhỏ, ba em hay về hơn, khoảng 2 tháng gì đó, nên em cũng có nhiều thời gian chơi với ba. Ba thương em lắm, lần nào về đến nhà là cũng ôm em vào lòng luôn. Em biết ba em luôn sợ em bị thiếu tình cảm hơn anh em nên thương em nhiều hơn. Và khi em đã về Việt Nam, em và anh trai cùng nhau học tiếng việt nên giữa anh em và em chẳng hề bị bất đồng ngôn ngữ gì cả, chỉ có điều anh í biết tiếng Đức thôi.
Khi anh em 17 tuổi, ba em lại đưa anh trai em sang Đức, ở Việt Nam còn mỗi mẹ và em. Nhà em phức tạp nhỉ, đang yên đang lành ở nước ngoài lại quay trở về Việt Nam, cũng là do ông em muốn vậy mà. Vậy đó, em là như thế đấy. Anh M là người thứ hai em nói lời thích đó. Em và anh thích nhau trong một hoàn cảnh thật đặc biệt, khi mà em bị bệnh. Nhưng em mong điều đó không anh hưởng đến tình cảm anh dành cho em cũng như em dành cho anh.
Anh đã nói việc HN em bị bệnh là do ông trời thử thách, vì em là người có tất cả. Em nghĩ anh nói cũng đúng. Nhưng em cũng muốn nói với anh: tại sao anh không nghĩ đó cũng là thử thách ông trời dành cho anh. Qua việc tiếp xúc với anh và bạn bè, em biết anh là người rất được mọi người yêu quý, anh cũng là một người có tất cả gì nữa. Một người mẹ quá đỗi yêu anh, anh trai anh cũng rất yêu anh, gia đình hạnh phúc, bạn bè thì yêu quý. Và anh có rất nhiều cô gái ngưỡng mộ, thích anh. Liệu anh có nghĩ thách thức của ông trời là ở việc đó không? Anh có rất nhiều người ngưỡng mộ xung quanh anh nhưng liệu anh có được ở bên người mà anh chọn, người mà anh thích không. Liệu em có nghĩ đúng không?
Nếu thật là như vậy, nếu ca mổ không thành công thì rõ ràng HN em là hồng nhan bạc mệnh, còn anh là người đã mất đi tình yêu của riêng mình cho dù anh có nhiều người theo đuổi, như thế có thể gọi là chỉ có cái ảo, mà không có cái thực không anh. Liệu chuyện này có xảy ra không, em không muốn như thế đâu. Em thường nói em thích một chàng trai mạnh mẽ, em thích thế vì đó là chỗ dựa cho em, vì chỉ có người đó mới “khống chế” được một đứa bướng bỉnh như em. Anh M đã không biết rằng điểm không thích nhất ở anh là chỗ anh được nhiều người thích, hihi, em hay ghen lắm, bề ngoài em tỏ ra chấp nhận có nhiều người theo đuổi anh nhưng thật ra em không thích thế đâu.
Anh à, nếu có chuyện gì xảy ra với em, hãy chọn một người khác yêu anh hơn em nhé, như thế anh sẽ quên được em, còn nếu kém thì sẽ chẳng quên đâu. Em biết trong thời gian qua, anh đã rất cố gắng để chiếm được lòng tin và tình cảm của em. Còn em thì chỉ biết nhận mail của anh, nghe những bài hát đó, nghe giọng của anh, còn đâu em cũng chưa làm được gì cho anh. Nhưng dù sao em cũng đã cho anh biết cảm giác của tình yêu là như thế nào, phải không anh?
Đợi em, được không anh … ”