Truyện Sex Kiều
Độc vụ lan toả trong không khí. Một chiêu Bách hoa cực lạc chỉ của Miêu Lãm xuất, không gian bỗng tràn đầy hương hoa. Độc vụ bị đẩy lùi. Sau lớp độc vụ đó, Xa Tiểu Ly đứng uốn éo trông thập phần hấp dẫn. Nàng ta cất giọng trong veo như ngọc vỡ:
– Miêu đại hiệp, chúng ta lại gặp lại.
A Kiều khẩn trương, giọng hốt hoảng hẳn:
– Là Xà vương nữ.
Xa Tiểu Ly yểu điệu phẩy tay ra trước. Độc khí kết thành hình như ám khí bằn về phía ba người. Miêu Lãm quát lớn:
– Khốn nguyên!
Tức thì mặt đất dựng lên thành lá chắn che đỡ cho cả ba. Cả ba lập tức lùi lại.
Xa Tiểu Ly huýt gió một tiếng, tức thì một biển rắn xuất hiện. Đàn rắn nhao nhao há miệng đỏ lòm dồn ba người vào giữa. Cả ba xây lưng vào nhau, đưa mắt nhìn đàn rắn. Số lượng rắn quá lớn, cho dù có tiêu diệt được tất cả cũng phải tổn hao rất nhiều chân lực.
Miêu Lãm nắm lấy tay A Kiều và Lệ Kiều, hô lớn:
– Lên!
Cả ba ngự kiếm phi lên đúng lúc đàn rắn nhao nhao lao thẳng đến chỗ ba người. Xa Tiểu Ly mắt lộ vẻ nanh ác, rít lên:
– Tưởng thoát được sao?
Xà nương từ phía sau Xa Tiểu Ly uốn mình một cái, hiện nguyên hình thành một con cự xà. Cự xà há to miệng, ngẩng cao đầu, nhằm hướng của Miêu Lãm và nhị Kiều táp tới. Mùi hôi thối bốc ra từ cái miệng đỏ lòm rộng như miệng hồ ấy khiến Lệ Kiều hô hấp khó khăn. Miêu Lãm thấy tình thế đó, lập tức bắn liền sáu chỉ Bách hoa cực lạc chỉ về phía cự xà.
“Phì!”
Con cự xà uốn mình lại. Miệng nó trúng một chỉ của Miêu Lãm khiến một răng nanh đứt lìa. Nó đau quá, cong đuôi, đập đến rầm một nhát vào một tảng đá. Tảng đá đổ rầm rầm, kéo theo những tảng đá khác cũng đổ. Đàn rắn hoang mang chạy trốn. Miêu Lãm hơi nghiêng người một cái, bay lên cao hơn tránh né. Xa Tiểu Ly rít lên:
– Đồ ngu!
Cự xà dường như nhận ra lỗi, lập tức nhào tới chỗ Miêu Lãm toan cắn tiếp. Phi kiếm trong tay y xuất hiện. Hoa Lạc kiếm kiếm ảnh trùng trùng, cự xà bị vây trong kiếm ảnh, nhất thời xuất hiện khá nhiều vết thương.
Xa Tiểu Ly tức giận. Ả nhảy phắt một cái lên đầu cự xà. Nọc rắn của ả lại bắn thẳng về phía Miêu Lãm. Sau lưng y, A Kiều nói rất nhỏ:
– Xà vương nữ không thể biến hình thành cự xà, nhưng nọc kim của ả chỉ cần chạm vào da sẽ lập tức theo đường máu đâm thẳng vào tim. Cẩn trọng.
Miêu Lãm gật đầu. Y bắt chú quyết, hô lớn:
– Khốn nguyên!
Ngón trỏ của y chỉ xuống mặt đất. Tức thì đất rùng rùng rung chuyển. Xa Tiểu Ly tưởng rằng mặt đất sẽ dựng lên thành lớp lá chắn như ban nãy nên điều khiển nọc kim bay chéo sang hai bên, toan tấn công ba người từ hai phía. Con cự xà nhô hẳn lên, khiến nọc kim của Xa Tiểu Ly bắn ra như mưa kim độc rơi xuống đầu ba người.
Tuy nhiên Miêu Lãm không hề dựng lớp lá chắn bằng mặt đất. Mặt đất rung chuyển như sắp dựng lên nhưng kì thực chỉ một mũi thổ kiếm đâm thẳng lên, chọc thẳng vào giữa bụng con cự xà. Y hô lớn một tiếng:
– Phòng!
Các mũi kim độc tua tủa rơi xuống chỗ ba người, không hiểu sao chạm vào vị trí cách ba người chừng một gang tay đều bật lại, rơi xuống đất. Những kim độc này chạm đất thì tan rã ra, để lại trên mặt đất những vệt độc đen thui. Con rắn nào xui xẻo dính phải kim độc đều lập tức giãy giụa rồi vong mạng.
Còn nói về con cự xà, bị thổ kiếm của Miêu Lãm dựng lên đâm đúng chín nhát trên thân, đau đớn quá, lật mình sang bên. Xà vương nữ Xa Tiểu Ly rít lên một tiếng, phi thân từ từ hạ xuống đất. Miêu Lãm bắn liền mấy chục chỉ Bách hoa lên thân cự xà. Cự xà uốn mình tránh, nhấc đuôi lên cao, quất mạnh liên hồi vào không trung. Miêu Lãm đứng trên kiếm, vừa phải mang theo mình A Kiều và Lệ Kiều, vừa phải thọ địch hai bên. Một bên Xa Tiểu Ly không ngừng xuất kim độc, một bên cự xà dùng đuôi quất vào không trung. Gió quất đập vào mặt y không ngừng mạnh như lốc. Y vừa phải duy trì phòng bảo vệ, vừa phải dùng Bách hoa cực lạc chỉ và Hoa lạc kiếm để tấn công lại. Chẳng mấy chốc mồ hôi của y chảy đầy trán. A Kiều thấy vậy liền nói:
– Lập tức thả bọn muội xuống.
Miêu Lãm chần chừ. A Kiều không suy nghĩ nhiều, lập tức nhảy xuống. Lệ Kiều nhảy xuống theo. A Kiều và Lệ Kiều đứng trước mặt Xa Tiểu Ly. Xa Tiểu Ly cười gằn. Bộ dạng ả vẫn vô cùng xinh đẹp, thân hình bốc lửa bị bộ quần áo ướt mồ hôi ôm sát vào thân. Ả lên tiếng:
– Kiều muội, vẫn khoẻ chứ?
Lệ Kiều lanh chanh lên tiếng trước:
– Hôm trước ngươi tìm đến chúng ta nói A Kiều gặp nguy hiểm, hóa ra chỉ định dùng bọn ta để kiếm A Kiều dùm ngươi.
Xa Tiểu Ly cười khanh khách, đáp:
– Tiểu muội này thông minh lắm. Xà nương là quân vô dụng, đào tạo ra loại vô dụng như A Kiều ngươi, dám ăn cắp lại thánh vật của bổn môn.
Ả dừng lại, yểu điệu vuốt tóc, phong tư vẫn vô cùng mĩ miều nhưng ánh mắt thì độc ác vô ngần:
– Ả cướp được linh châu, biết Miêu Lãm chưa chết, nhất định sẽ trở về tìm y. Ta chỉ cần làm ngư ông đắc lợi, giả một kế hoạch nhỏ. Vốn dĩ ta toan dùng xà nhi để giết con bé vướng víu như Chung Lệ Kiều ngươi, nhưng Miêu Lãm bảo vệ ngươi. Chỉ thoạt thấy y không giết xà nhi là hiểu y còn nặng tình với A Kiều, do đó ta chỉ cần làm ngư ông đắc lợi, giả một kế hoạch nhỏ, kêu bọn ngươi đi tìm, bản thân ta thì bám theo.
Ả cười tươi như hoa, cánh tay hơi cử động. A Kiều thét lên:
– Cẩn thận!
Nàng và Lệ Kiều ngã ra sau tránh kim độc của Xa Tiểu Ly. A Kiều kêu lên:
– Xa Tiểu Ly, ngươi dám huỷ hoại xác của thánh nữ sao?
Tiếng Xa Tiểu Ly cười khanh khách nói:
– Thánh nữ à? Ta khinh. Ngươi có biết năm xưa Xa Tiểu Ngọc bị ta sát hại không? Ả Xà nương đem linh hồn ngươi về áp vào xác Xa Tiểu Ngọc, khiến ả sống lại, ngươi biết ta hận ngươi đến chừng nào không? Dù khuôn mặt ngươi không còn giống Xa Tiểu Ngọc nữa, nhưng chỉ cần nhìn thấy ngươi là ta nhớ lại chuyện xưa. Đừng trách Xa Tiểu Ly này vô tình.
Ả xuất thủ tiếp, nhằm thẳng A Kiều tấn công.
Nguyên lai xà tộc vốn có nhị thánh nữ: Xa Tiểu Ngọc và Xa Tiểu Ly. Xa Tiểu Ngọc là biểu tỉ của Xa Tiểu Ly, vốn dĩ sẽ trở thành Xà vương nữ. Nhưng sau khi Miêu Lãm tấn công vào xà động, giết chết Xà quân. Không lâu sau y trở lại cướp Xà linh châu. Xa Tiểu Ngọc trong lúc đó cũng bị sát hại. Cả xà tộc đều cho rằng Miêu Lãm là kẻ giết chết thánh nữ, trong lòng hận vô cùng. Xà nương tôn Xà Tiểu Ly làm Xà vương nữ, rồi không biết từ đâu đem về một linh hồn nữ, cho vào vỏ xác của Xa Tiểu Ngọc để lại. Mất mười tám năm tu luyện, Xa Tiểu Ngọc lột xác, trở thành Xa Tiểu Kiều. Trong những năm đó, Xa Tiểu Kiều luôn được Xà nương dạy dỗ để đi tiêu diệt Miêu Lãm, còn Xa Tiểu Ly trở thành nữ vương. Xa Tiểu Kiều có được xác của Xa Tiểu Ngọc, cũng có được công lực của nàng ta.
Đến hôm nay mọi chuyện cuối cùng mới hé mở. Xa Tiểu Ly vì ghen tị với Xa Tiểu Ngọc, đã nhân việc Miêu Lãm đến, giết luôn Xa Tiểu Ngọc rồi đổ tội cho Miêu Lãm. Việc làm của ả trời không biết, đất không hay. Ả cho rằng có thể thoát được khỏi Xa Tiểu Ngọc, nào ngờ Xà nương lại đem Tiểu Kiều về, khiến Xa Tiểu Ngọc hồi sinh.
Xa Tiểu Ly kể lại cho A Kiều nghe rành rọt trong lúc vẫn không ngừng tấn công nàng. Mưa kim độc của ả không ngừng nhắm thẳng về phía A Kiều. A Kiều vốn chịu ơn của xà tộc, không hề muốn giết ai trong xà tộc. Nàng chỉ tránh né chứ không động thủ. Nhưng chuyện của Xa Tiểu Ngọc hé lộ khiến A Kiều vô cùng phẫn nộ. Nàng dốc toàn lực đấu với Xa Tiểu Ly, chiêu nào cũng toan lấy mạng y.
Xét về võ công, Xa Tiểu Ngọc cao cường hơn Xa Tiểu Ly ba phần. Xa Tiểu Ly trời sinh tư chất kém cỏi, chỉ giỏi sử dụng độc kim, biến hình không được. Bù lại ả là kẻ độc ác, toan tính và cũng cực thông minh. A Kiều thực ra chỉ có được bảy phần công lực của Xa Tiểu Ngọc, do đó so với Xa Tiểu Ly là cân bằng. Hai người cũng quá thấu hiểu nhau, thành thử giằng co một hồi lâu vẫn không phân thắng bại.
Phía còn lại là Xà nương trong lốt cự xà vẫn đấu với Miêu Lãm. Xà nương có sáu trăm năm công lực, lại hiện nguyên hình. Tuy mụ bị thổ kiếm của Miêu Lãm đâm bị thương nhưng sức lực vẫn còn hết sức hùng mạnh. Còn Miêu Lãm chưa hồi phục hoàn toàn công lực sau hai năm nửa xuất hồn, lại thêm bôn ba tìm A Kiều, cùng đấu với cả xà tộc nên không thể đạt bằng năm xưa. Miêu Lãm tuy chiếm tiên cơ hơn một chút, song để tiêu diệt hoàn toàn Xà nương thì còn cần thời gian.
Chợt sự biến xảy ra.
Xà nương há to miệng. Miệng mụ như một cái vòi rồng, cuốn tất cả mọi thứ vào bên trong. Miêu Lãm sắc diện thay đổi, hạ kiếm xuống, chống kiếm xuống một phiến đá, giữ trụ để không bị hút vào. Đàn rắn bị gió cuốn vào miệng Xà nương, như rơi vào một cái hố đỏ lòm sâu hoắm. Những tiếng phì phì không ngừng vang lên. Xà nương ngậm miệng lại rồi mở tiếp ra, sức hút trở nên mạnh hơn. Xa Tiểu Ly không dám đấu tiếp với A Kiều nữa, trụ xuống để chống lại hấp lục của Xà nương. Ả quát lớn:
– Xà nương! Ngươi làm gì vậy?
Xà nương không đáp. Mụ gia tăng lực. Bụng của mụ bắt đầu to dần lên. Sức hút mỗi lúc một mạnh hơn. Thậm chí Miêu Lãm cũng cảm thấy gió đang cuốn mình đi. Y cắm mạnh kiếm xuống sâu hơn nữa. Kiếm bạc ngập nửa vào trong phiến đá, rung rinh tựa như muốn bị cuốn. Toàn bộ đàn rắn đã bị hút vào, đất đá xung quanh bị vòi lốc cuốn bay vào theo. Bụng của Xà nương to trướng lên. Xa Tiểu Ly giữ trụ, hét lớn hơn nữa:
– Ngừng lại! Ta bảo mụ ngừng lại.
Xà nương liếc cặp mắt dọc của mình về phía Xa Tiểu Ly, ngậm miệng lại. Sức hút giảm dần. Xa Tiểu Ly nhếch mép cười:
– Được rồi, ả đần độn Xà nương ngươi…
Ả chưa kịp nói hết lời thì Xà nương đã mở miệng ra. Xa Tiểu Ly chỉ kịp kêu lên một tiếng “A” lớn rồi cũng bị cuốn vào miệng Xà nương mất tích. A Kiều và Lệ Kiều hét lên. Cả hai nàng cũng bị hút vào cái miệng khổng lồ kia. Miêu Lãm di động nhanh như chớp, dùng hết sức lực lao về phía hai nàng, ôm ngang eo cả hai. Rồi y lập tức kéo cả hai về phía thanh kiếm. Cả ba đi ngược lại sức hút mãnh liệt của Xà nương, mỗi bước chân như bị kéo ngược về sau. Miêu Lãm vận hết sức bình sinh, chạm được vào thanh kiếm. Y giữ chặt thanh kiếm, còn A Kiều và Lệ Kiều ôm chặt y. Mọi thứ rùng rình dưới chân hai người, chực như muốn bay thẳng vào miệng Xà nương.
Bụng Xà nương phình lớn lên gấp bốn. Mụ hít một hơi chân khí, dùng hết sức hút mạnh. Miêu Lãm cùng nhị Kiều dùng hết sức bình sinh giữ chặt kiếm, cố trụ lại. Hai bên giằng co suốt gần một nén nhang, cuối cùng Xà nương đành dừng lại. Ả uốn mình như để tiêu hoá toàn bộ những gì mình vừa hút vào. A Kiều tái mặt, nói nhỏ:
– Là Hấp công đại pháp. Những gì Xà nương vừa hút vào sẽ bị mụ hấp thụ thành của chính mình.
Miêu Lãm cau mày. Y đã nghe nói đến loại tà công này. Nhưng thực không ngờ Xà nương có thể học được, hơn nữa còn dám giết cả Xà tộc và Xà Tiểu Ly.
Sự biến chưa dừng lại. Xà nương bắt đầu co rút nhỏ lại. Miêu Lãm rút kiếm bạc, lập tức xuất thủ. Nhưng một quầng sáng lớn ngăn y lại. Y đưa tay che mắt, không chậm trễ xuất một chiêu Bách hoa cực lạc chỉ. Nhưng chỉ lực của y như bắn vào không khí. Quầng sáng vụt tắt. Xa Tiểu Ly xuất hiện, nở một nụ cười nanh ác. Miêu Lãm và nhị Kiều thảnh thốt kêu lên:
– Xa Tiểu Ly?
Xa Tiểu Ly cười, nói:
– Sai! Ta chính là Xà nương.
Ba người lập tức hiểu chuyện. Hấp công đại pháp của Xà nương đã đại công cáo thành. Mụ đã hấp thụ hết mọi thứ mụ hút vào. Giờ trong người Xà nương là công lực của mười vạn xà yêu và của cả Xà vương nữ Xa Tiểu Ly. Miêu Lãm lùi lại, đẩy nhị Kiều về sau lưng, che cho hai nàng. Xà nương quắc mắt lên, quát lớn:
– Vô ích thôi, hôm nay cả ba ngươi phải… CHẾT!
Ả vừa dứt lời, một luồng mưa kim độc đã đổ xuống đầu ba người. So với kim độc của Xa Tiểu Ly, kim độc của Xà nương nhỏ hơn nhưng sức mạnh lớn hơn rất nhiều. Miêu Lãm lập tức hô to:
– Phòng!
Tuy vòng bảo vệ đã được lập lên, nhưng không ngừng rung lên sau mỗi trận mưa kim độc. Đôi mắt tuyệt đẹp của Xa Tiểu Ly – lúc này là Xà nương loé lên một tia độc ác. Ả gia tăng yêu lực. Miêu Lãm cố hết sức gia tăng linh lực. Bất ngờ bốn bàn tay của nhị Kiều đưa lên. Hai nàng vận hết công lực chống đỡ bức tường bảo vệ. Miêu Lãm mỉm cười nhìn hai nàng. Dường như mọi hiểm nguy đều biến mất trong ba đôi mắt ấy, chỉ còn lại sự tin tưởng. Xà nương thấy vậy, gia tăng yêu lực hơn nữa.
Bất thình lình bụng ả nhói đau rồi một tiếng bùng lớn.
Có cái gì đó phát nổ trong bụng ả. Ả đau đớn rú lên, ôm bụng nằm trên mặt đất.
Lệ Kiều nhảy lên, sung sướng nói:
– Cuối cùng đã chịu nổ rồi!
Hai người còn lại quay lại nhìn nàng. Lệ Kiều hào hứng giải thích:
– Ban nãy khi A Kiều đấu với Xa Tiểu Ly, muội đã lén ném Bộc hoả dược lên người Xa Tiểu Ly. Thứ Bộc hoả dược này do sư phụ muội tạo ra, xưa nay muội chưa từng dùng. Thứ này sau một nén nhang sẽ tự động phát nổ.
Xà nương đã hấp thụ Xa Tiểu Ly vào trong người, dĩ nhiên hấp thụ luôn của Bộc hoả dược mà Lệ Kiều lén cài lên người Xa Tiểu Ly. Bộc hoả dược vào trong bụng ả, đến thời khắc tự động phát nổ. Xà nương ôm bụng, lết dần về phía miệng hoả hồ. Lệ Kiều kêu lên:
– Đừng cho ả chạy thoát.
Ba người đuổi theo Xà nương. Miêu Lãm niệm:
– Triệu!
Tức thì máu từ các vết thương của Xà nương thoát bay lên không. Đó là Cửu Cửu Đoạt Huyết Chú, cũng là thứ đã tiêu diệt được Xà quân. Xà nương rú lên. Máu của mụ bay lên. Mụ dần trở lại nguyên hình. Chiếc đuôi rắn hiện ra. Xà nương lăn lộn trên mặt đất, nét mặt vô cùng đau đớn.