Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 10

Phần 12

Một đêm tối đầy tĩnh mịch, doanh trại của Gemini dưới sự phòng bị chặt chẽ vẫn sáng rực đèn đuốc, binh sĩ đi tuần liên tục, không một con thú hoang nào dám đến gần khu vực này dù chỉ là nửa bước.

Bên trong màn đêm yên tĩnh trước mặt ấy những mối nguy hiểm rình rập bắt đầu lộ diện, hàng trăm người mặc đồ đen di chuyển một cách nhẹ nhàng uyển chuyển không gây ra bất cứ tiếng động nào từ từ tiếp cận doanh trại.

“Xuất”

Một tiếng nói khẽ vang lên, như một tiếng ra lệnh cho hơn một trăm người áo đen kia đồng loạt hành động, trên tay họ là những khẩu súng đặt biệt, nòng súng rất to cỡ cỡ một cây súng pháo nhưng ngắn và nhẹ hơn có thể dễ dàng cầm di chuyển bên người.

“Phụp Phụp Phụp”

Từ trong thân của khẩu súng đặc biệt ấy những viên đạn màu đen, lớn bằng quả bóng tennis lần lượt được bắn về phía doanh trại, quái lạ là ở chỗ những viên đạn to lớn ấy không hề phát nổ nó cứ như vậy lăn lại gần cổng doanh trại.

Đám binh lính canh gác nhìn những quả đạn to lớn đang lăn về phía này thì ngơ ngác nhìn xem và rồi bất thình lình…. Ầm ầm ầm. Những tiếng nổ lớn lập tức vang lên từ những viên đạn to lớn tưởng như vô hại kia.

Sức nổ mạnh đến nổi thổi bay cả đám lính canh gác gần đó.

“Quân địch tấn công… Quân địch tấn công.”

Toàn binh lính đang ngủ say bên trong doanh trại bất ngờ bị tiếng nổ làm thức giấc, khi nghe đến 4 chữ : “Quân địch tấn công” không tên nào kịp mặc áo giáp cứ như thế chạy ra bên ngoài cầm vũ khí.

Gemini từ trong lều của mình phóng ra bên ngoài quát lớn:

– Tất cả chuẩn bị ứng chiến, quân đoàn thây ma tiên phong đối chiến kẻ địch, đội cung thủ, xạ thủ, pháo binh sẵn sàng vào vị trí.

“Tấn công! Tấn Công”

Gần một ngàn binh lính dưới sự chỉ huy của Tryndamere cùng với Ashe dũng mãnh tiếng thẳng về phía doanh trại của Gemini mà công kích trực diện. Những chiến binh quân liên minh được trang bị vũ khí đã tẩm loại hóa chất khắc chế với thây ma cho nên bọn họ không chút sợ hãi lao vào tấn công đầy mãnh liệt.

Hai bên bắt đầu lao vào giao chiến một cách mãnh liệt, ở phía sau quân liên minh những quả đạn pháo đặc chế vẫn cứ thế oanh tạc vào bên trong doanh trại, chỉ có điều lạ là hình như bọn họ bắn bừa hay sao ấy, không ai nhắm bắn vào một mục tiêu nào rõ ràng cả.

“Keng keng keng”

Tiếng binh khí vang chạm nhau liên hồi, tiếng gào rống của lũ thây ma bị thứ hóa chất được tẩm trêm vũ khí của các binh sĩ liên minh làm cho đau đớn.

“Bắn”

Đội xạ thủ và pháo kích ở phía bên trong doanh trại đồng loạt nghe lệnh của Gemini bắn ra mưa đạn về phía binh sĩ liên minh.

“Ầm ầm ầm”

Những tiếng nổ lớn làm xới tung cả mặt đất, không ít binh sĩ quân liên minh đã bị những khẩu pháo uy lực kia thổi tung.

“Xoạt” – Trymdamere dũng mãnh quét mạnh cây đại đao trong tay hất văng ba tên quái vật đi liếc mắt nhìn Ashe, cả hai gật nhẹ đầu một cái như ngầm ra lệnh điều gì.

Ashe hô lớn:

– Rút quân!

Toàn bộ binh sĩ nhận lệnh lập tức xoay người theo chân của Tryndamere và Ashe rút lui về phía khu rừng. Gemini thấy quân địch rút lui liền cảm thấy không hay, một gã tướng quân khuôn mặt có vẻ rất tức giận liền chạy đến nói:

– Chỉ huy! Chúng ta không đuổi theo sao?

Gemini tính tình cẩn thận lập tức nói:

– Không cần thiết phải đuổi theo, mau xem tình hình binh sĩ của chúng ta thế nào đi.

Gemini vô cùng cẩn thận, những chiến thuật kiểu thế này cô đã được Leo cảnh báo từ trước cho nên hiểu rất rõ, nếu đưa quân đuổi theo không chừng sẽ dính phải kế điệu hổ li sơn của kẻ địch.

Lúc này ở sâu bên trong khu rừng sau khi Tryn, Ashe và các chiến binh khác quay trở về thì cả hai đều cảm thấy có chút thất vọng nói với Garen:

– Không ngờ cô ta lại cảnh giác đến như vậy.

Garen lắc đầu an ủi:

– Không sao cả, dù sao đây cũng mới bắt đầu mà thôi. Nhưng qua trận vừa rồi chúng ta có thể biết chắc được Gemini giống như những gì Zorro đã nói, vô cùng cẩn thận, để lừa được cô ta tuyệt đối không phải đơn giản.

Ashe vội hỏi:

– Khi nào thì chúng ta mới thực hiện tiếp bước thứ hai?

Garen trầm ngâm một lúc rồi đáp:

– Với tình hình này nhiều khả năng Gemini đã có nghi ngờ rằng liệu thành L’quita có bị tấn công hay không mà quân đội Liên Minh lại tập kích doanh trại của cô ta ngay trong đêm. Cho nên rất có thể sáng sớm mai cô ta sẽ cho quân đội của mình xuất phát sớm tiến đến L’quita, lúc đó kế hoạch của chúng ta cũng sẽ bắt đầu.

Sáng hôm sau, đúng như dự đoán của Garen, Gemini từ rất sớm đã nhổ trại, đưa toàn bộ quân đội của mình hướng nhanh về thành L’quita, lý do duy nhất cô tin rằng thành L’quita chưa bị tấn công chính là việc đến bây giờ vẫn chưa có một thông tin nào truyền đến việc này, tuy nhiên vì việc quân đội Liên Minh bất ngờ xuất hiện đánh tập kích tối qua khiến cô vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng.

Gemini cưỡi ngựa đi phía trước, con đường lớn đầy bằng phẳng nếu có đánh nhau thì chắc chắn quân cô sẽ có rất có lợi, hai bên đường cây cỏ cũng không quá cao và rậm rạp, cho nên không thể cho chuyện quân địch nấp và tập kích được.

Tất nhiên đó là suy nghĩ của cô còn với Garen, một tướng quân chinh chiến không biết bao nhiêu trận thì đấy không phải là vấn đề lớn.

Khi quân đội của Gemini đang đi trên con đường lớn một cảnh yên ổn thì bất ngờ từ nhưng lùm cỏ hai bên đường những lớp khói trắng không biết từ đâu bắt đầu tràn ra, rồi nhanh chóng phủ khắp toàn bộ đội quân.

“Hộc hộc hộc”

Đám binh lính quái vật sau khi hít phải thứ khói màu trắng bạc ấy liền ho liên tục, mắt của bọn chúng cảm thấy vô cùng khó chịu, lũ thây mà thì vốn không có lỗ mũi nên không cảm nhận được gì.

“Bịch”

Toàn bộ ngựa và các quái thú dùng để cưởi đều lần lượt lăn ra bất tỉnh, đám binh sĩ thì vẫn liên tục ho trong làn khói trắng bạc mờ mịt.

“Mọi người mau bịt mũi lại, là Lưu Huỳnh mau bịt mũi lại…”

“Bụp Bụp Bụp”

Thật bất ngờ, từ dưới mặt đất hai bên đường hàng trăm các chiến binh Liên Minh mai phục sẵn từ trước đạp tung lớp đất nguy trang trên người để xuất hiện, tất cả bọn họ đều được trang bị mặt nạ chống khí độc, vì lớp khí trắng bạc kia che đi tầm quan sát cùng với việc mắt bọn chúng đang bị ảnh hưởng nên không tên nào phát hiện ra sự xuất hiện của các chiến binh Liên Minh.

Hàng trăm lính liên minh lập tức lấy ra một mồi lửa thổi vào bên trong lớp khói trắng ấy. Lưu Huỳnh xúc tác với Lửa và rồi…. ầm ầm ầm những tiếng nổ lớn vang lên, lửa như được tiếp thêm sức mạnh điên cuồng bùng cháy thiêu đốt toàn bộ binh binh sĩ ở bên trong.

“Á”

Gemini không chút chần chừ biết quân đội đã bị kẻ địch tập kích nên tức khắc chuyển đổi sang dạng tiếng hóa mạnh nhất của bản thân, từ người của cô xuất ra một luồng không khí mạnh mẽ thổi bay lớp khí Lưu Huỳnh, thế nhưng quân đội của cô thì không có đủ sức như vậy, gần như toàn bộ đám binh sĩ mà cô dẫn theo đều bị đốt cháy la hét trong đau đớn cùng cực, riêng lũ thây ma thì vẫn không hề hấn gì. Bọn chúng gào lên vài tiếng phát hiện ra các chiến binh Liên Minh đang phun lửa từ bên ngoài thì điên cuồng lao đến tấn công.

Garen dẫn theo một ngàn binh lính tinh nhuệ chặn đầu quân của Gemini, sĩ khí binh sĩ lúc này tăng lên cực cao, Garen vô cùng hưng phấn hô lớn:

– Hãy đầu hàng đi, các người thua rồi.

“Khốn kiếp” – Gemini vô cùng phẫn nộ, Leo đã tin tưởng giao cho cô quân đội để giải cứu L’quita nhưng thật không ngờ lại bị bại ở đây, đây là nỗi sỉ nhục không dễ gì bỏ được, cô không chút lưu tình ra lệnh cho đám thây ma:

– Giết hết, không chừa lại một tên.

Lũ thây ma nhận lệnh lập tức lao lên tấn công, Garen cũng không chút chần chứ vung kiếm chỉ về phía trước mà hô vang:

– Tấn công!

– Tấn công!

Một ngàn binh sĩ Liên Minh sĩ khí ngút trời hét lớn cầm vũ khí lao lên chiến đấu cùng với khoảng năm trăm con thây ma, tiếng binh khí vang lên liên tục. Gemini cũng trực tiếp tham chiến, lần này đối thủ của cô chính là Garen – một đại tướng quân của Demacia.

“Keng”

Kiếm của Garen chạm vào kiếm của Gemini, nhưng khác với gương mặt đầy phẫn nộ của Geminni, Garen lại tỏ ra vô cùng hứng thú anh ta nói:

– Lần này quân đội của cô đã thua toàn diện rồi.

Khi Gemini còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì từ trên cao “Bùm” một tiếng pháo hiệu. Cô nhanh chóng nhận ra đấy chính là pháo hiệu yêu cầu cứu viện của quân đội mình.

Cả người Gemini như muốn run lên lắp bắp nói:

– Thứ pháo hiệu kia??? Vậy là sao? Làm sao các người có được nó?

Garen mỉm cười lạnh lùng nói:

– Vẫn chưa nhận ra sao? Trận tập kích đêm qua chỉ là đòn lạc hướng mà thôi, nhân lúc các ngươi mải mê đánh trả quân đội tập kích của chúng ta thì một nhóm các Ninja khác đã lẻn vào bên trong doanh trại lấy đi một số pháo hiệu này.

Gemini dùng lực hất mạnh Garen ra sau đó lùi lại vài bước, giọng nói có vẻ vẫn còn gì đó khó tin:

– Không lẽ các ngươi đã tính toán hết trước mọi việc sao? Không lẽ ngay cả lần tập kích này cũng là một cái bẫy… á…

Như đã nhận ra được cái bẫy của quân đội Liên Minh Gemini cả người run lên, một cảm giác ớn lạnh toàn thân, cô không thể nghĩ ra được kẻ thù của mình lại đa mưu đến như thế.

Garen thấy Gemini có vẻ đã nhận ra được nên không ngần ngại nói ra tất cả:

– Mục tiêu của bọn vốn dĩ không phải là hai cánh quân cứu viện này, mà là thành L’quita. Chắc giờ này quân đội cứu viện ở cánh quân kia cũng đang gặp phải tình huống tương tự như thế này và một tràng pháo hiệu cầu chi viện sẽ trực tiếp bắn lên tất nhiên đó không phải là do chính tay các người bắn. Khi quân đội của các người ở bên trong thành nhận được hai đợt pháo hiệu ở hai hướng yêu cầu cứu viện thì chắc chắn bọn chúng sẽ cho quân xuất khỏi thành để tới ứng cứu, chỉ cần như vậy quân đội Liên Minh chờ sẵn ở trước cổng thành từ hướng vách ngăn vĩ đại sẽ tổng tấn công chiếm lấy L’quita.

Gemini run lên kinh hãi nói:

– Nếu như vậy không phải các ngươi đều bị kẹp vào gọng kiềm của bọn ta hay sao? Làm sao các ngươi rút được?

Garen cười ha hả trả lời:

– Cô nghĩ bọn ta đến đây bằng đường nào thì không thể trở lại bằng đường đó hay sao? Các người là những kẻ xâm chiếm, vốn dĩ không phải là người ở đây vậy thì làm sao có thể hiểu rõ địa hình khu vực này bằng bọn ta được? Đây chính là điểm yếu cốt tử của các người.

“Keng… xoạt”

Nói xong Garen xoay người lao đến quét mạnh một kiếm, lưỡi kiếm như biết phân thân hóa thành vô số kiếm ảnh đánh về phía Gemini, liên tục khiến cô phải thối lui.