Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Sau khi Sona và Syndra về lại nơi ở của mình, John tiến thật nhanh đến học viện, lúc này hắn đang rất lo cho Zed, nếu như Zed bị đuổi khỏi học viện thì đó là lỗi của hắn.
John bước thật nhanh vào bên trọng, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn vào người hắn, ai ai cũng thấy kinh ngạc. Kennen từ bên trong đang cầm một quyển sách thấy hắn bước vào, kinh ngạc, vui sướng dâng tràn ngay tức khắc hóa thành một quả cầu sấm lao thật nhanh đến bên cạnh John nhảy thẳng lên cổ hắn ôm chặt nói: “John cậu đi đâu một tuần nay vậy? Làm tôi lo muốn chết. ”
John cười cười nói: “Kennen mấy ngày không gặp, cậu vẫn không khác gì cả, đừng có ngồi trên cổ tôi như vậy được không?”
Kennen lắc lắc cái đầu nói: “Cậu mất tích một tuần, khiến tôi rất lo vậy nên cậu sẽ bị phạt… ”
Kennen nhìn quanh không thấy Shen và Akali đâu nên hỏi: “Shen và Akali đâu rồi?”
Kennen đáp: “Hai người bọn họ cùng nhau ra ngoài làm nhiệm vụ rồi, mà cậu hỏi làm gì…. họ là một cặp đấy…. khổ thân cho anh Shen, luôn bị cha mình cấm đoán không cho có tình cảm với Akali… ”
John lôi Kennen xuống, với sức mạnh bây giờ của hắn việc lôi Kennen xuống quả rất đơn giản. Kennen lần đầu tiên bị người ta nhấc bổng thế này có chút kinh ngạc. John hỏi: ” Kennen… cậu trả lời thành thật cho tôi nhé, Zed đâu rồi. ?”
Kennen nghe nhắc đến Zed đột nhiên u buồn nói: “Anh ta bị sư phụ đuổi khỏi học viện rồi, vĩnh viễn không bao giờ được quay lại đây. ”
John chấn động tinh thần, hắn gấp rút hỏi: “Tại sao anh ấy lại bị đuổi?”
Kennen đáp: “Sư phụ phát hiện anh ta vào nơi cấm địa của học viện rồi học được nhẫn thuật bị cấm nên sư phụ đã đuổi anh ấy đi. ”
John thả Kennen xuống đất hắn đấm thật mạnh vào bờ tưởng, bờ tường ấy ngay lập tức nát như tương. Kennen trợn tròn mắt kinh ngạc, run sợ nói: ” John… mấy ngay nay cậu mất tích rốt cuộc đã đi đâu vậy?”
John nhìn Kennen nói: “Dawn sư phụ ở đâu mau dẫn ta đi gặp ông ấy ta muốn nói rõ mọi chuyện cho ông ấy nghe, Zed không hề xứng đáng nhận hình phạt ấy. ”
Kennen giữ hắn lại lắc đầu nói: “Muộn rồi, sư phụ đã ra lệnh đuổi anh ấy, còn gạch tên ra khỏi những học viên của học viên nữa, mọi chuyện đã xảy ra ba ngày nay rồi. ”
“Á” – John tức giận hét lớn, tiếng hét của hắn làm chấn động của học viện, mọi kiến trúc rung chuyển. Dawn sư phụ đang ngồi trong phòng bị cỗ chấn động kia làm cho kinh hãi, ông bước ra khỏi phòng nhìn về phía nơi phát ra âm thanh…
John lấy lại chút bình tĩnh nói: ” Cậu biết Zed hiện tại đang ở đâu chứ?”
Kennen lắc đầu nói: “Không biết, anh ấy xưa nay ít nói chuyện với mọi người, nơi anh ấy ở cũng không ai biết cả. ”
John hít sâu một hơi, hắn cảm thấy vô cùng có lỗi, nếu đêm đó hắn không giúp Zed có được sức mạnh kia thì bây giờ anh ấy đâu phải bị đuổi khỏi học viện. Kennen nhìn ra ngoài cửa có chút lo lắng nói: “Sao giờ này anh Shen và Akali chưa về nhỉ?”
John lấy làm lạ hỏi: “Không phải cậu bảo hai người họ đi làm nhiệm vụ rồi sao?”
Kennen gật đầu nói: ” Đúng là như vậy, nhưng nhiệm vụ ấy hai người họ đi từ hôm qua rồi, sao đến giờ vẫn chưa về.”
John hỏi tiếp: “Thế họ làm nhiệm vụ ở đâu?”
Kennen nói: “Trên đảo Navori ấy. ”
“Cái gì?” – John hốt hoảng nói: “Trên đảo Navori ở phía nam Ionia sao?”
Kennen gật đầu khó hiểu: “Cậu sao vậy? Có chuyện gì à?”
John gật đầu nói: “Trên đường đi tôi phát hiện trên đảo có rất nhiều tàu chiến và quân đội, tôi nghĩ đó là quân đội của Ionia. ”
Kennen lắc đầu nói: “Không đúng, mấy hôm nay quân đội Ionia đang làm lễ kỉ niệm, họ sẽ không xuất quân ra đâu. ”
John nghe vậy đột nhiên một dự cảm không lành nổi lên gấp rút nói: “Đi mau… Shen và Akali đang gặp nguy hiểm…”
Nói rồi John lôi Kennen bay lên không trung lao với tốc độ nhanh khủng khiếp.
Kennen bị John lôi bay lên trời khiến cậu ta cực kì sợ hãi, cả người run lên cập cập, tay chắn cứ níu chặt vào người John không buông. Giọng nói của Kennen cứ run lên: ” John…. cậu…. biết…. bay…. tôi…. sợ… độ…. cao…… ”
John lo lắng cho sự an nguy của Shen và cả Akali nên nói: “Kennen cậu nhắm mắt lại và bám chặt vào người tôi, chỉ có cách này mới mong đến hòn đảo Navori ấy thật sớm để cứu Shen và Akali. ”
Kennen đột nhiên nghe lời, cậu ta nhắm chặt mắt coi như không thấy gì, không cảm nhận gì.
John triển khai tốc độ bay đạt đến mức nhanh nhất, hắn phóng thật nhanh về phía hòn đảo Navori, trong lòng đột nhiên có một cảm giác rất xấu.