Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
“Không… Yi… không…” – Irelia thấy Yi đã “Ngã” Xuống, cô đau khổ la lên, xung quanh những người đang chiến đấu cũng thấy sự hi sinh của Yi, bọn họ như muốn khóc nhưng không thể khóc, họ không muốn để kẻ thù đang đối diện nhìn thấy những giọt nước mắt yếu đuối.
“Chúng ta sẽ chiến đấu thay phần của ông ấy” – Giống như mang đầy lòng thù hận, Irelia và những người khác đột nhiên khí thế dân cao, bao đau đơn đã biến mất.
“Á” – Wukong gầm lên một tiếng đầy bi phẫn, bầu trời đêm đột nhiên nổ ầm ầm từng tiếng sấm bi thương như muốn xé toạt cả cái màn đêm đáng sợ này.
“Chết điiiii” – Wukong điên cuồng cầm cây thiết bảng của mình lao đến, những cú đập nặng tựa ngàn cân giáng xuống đầu Chorank, thế nhưng dù trên người đầy thương tích do Yi gây ra nhưng Chorank vẫn cho thấy hắn ta không phải kẻ dễ bị bắt nạt, ngay khi thấy cây thiết bảng của Wukong đánh đến thì Chorank đã nhanh chóng lùi về phía sau tránh né… hắn ta gầm lên một tiếng định hù dọa Wukong thế nhưng giờ đây Wukong không còn là Wukong trước kia nữa, cậu ta đang bị cơn thịnh nộ che mắt, sát ý của cậu ta đã khiến bầu trời phải nổ sấm.
“Đền mạng Master Yi lại đây” – Wukong một lần nữa cầm thiết bảng lao đến, cậu ta bắt đầu phân thân ra thành năm Wukong, năm hướng cùng lao vào tấn công tới tấp…
Chorank rất nhanh nhưng không thể nào một chấp năm, đã thế trên người lại bị thương rất nghiêm trọng ảnh hưởng lớn đến khả năng di chuyển… hắn ta gầm lên một tiếng, sóng âm phát ra cực đại bắn thẳng vào Wukong…
“Vù vù” – Wukong thậm chí không thèm bận tâm, hai mắt đỏ rực như phát ra lửa, thiết bản trên tay đột nhiên biến to.”To, to to” – Wukong hô lớn, đến khi cây thiết bảng cứ y như một cây đại thụ thì Wukong lập tức cầm nó đập xuống đầu Chorank.
“Ầm” – Một tiếng nổ vang lên, khói bụi bay tứ tung.
Khói bụi dần bay đi, đôi mắt lạnh lẽo kia đầy nỗi sợ hãi.
“Cái giống khỉ này là gì đây?” – Chorank đã nghĩ thế.”Rống” – Hai cái càng cua to lớn kia đưa lên đỡ lấy cây thiết bảng khổng lồ, đôi chân hắn bắt đầu lún từ từ xuống mặt đất. Những tiếng kêu rắc rắc từ hai cái càng của Chorank bắt đầu vang lên…
“Á” – Wukong hét lên một tiếng, cây thiết bảng đập mạnh xuống dưới lập tức đè không thấy thể xác của Chorank đâu cả. Hắn ta đã bị giết?
“Hà hà hà…” – Wukong đứng giữa không trung thở dốc, cây thiết bảng đã trở lại như cũ, đôi mắt đỏ rực nhìn xuống bên dưới, đám khói bụi kia vẫn chưa tan, Wukong không thể nào nhìn rõ được Chorank thực sự đã chết hay chưa… ?
“Ầm” – một tiếng nổ vang lên ở trận chiến gần đó, Shen, Kennen, Akali và Zed như 3 thiên thạch rơi từ trên cao xuống, đập mạnh xuống mặt đất, khói bụi bay lên tứ tung, cả bốn người mình đầy thương tích, đâu đâu cũng thấy, Akali và Kennen có lẽ là thảm nhất khi đôi tay của Akali không thể nào cầm được vũ khí, còn Kennen thì tệ hơn, chân của cậu không thể đứng được, sức lực cũng không còn.
“Xì” – Trio’zic toàn thân trông cũng không hề ổn chút nào, sáu cái cánh thì đã bị chặt đứt hết 5 cái, hắn ta bây giờ không thể bay được, đứng trên mặt đất căm hận nhìn 4 người trước mặt.
“Ọc” – Trio’zic phun ra một cục máu màu xanh cực kì kinh tởm, đôi mắt vàng kè căm hận… hắn nói: “Không băm 4 tên các ngươi ta quyết không phải là đội phó của đội quân sát thủ.”
“A…” – Akali đau đớn khẽ rên lên một tiếng, Shen và Zed xoay đầu lại nhìn cô, ánh mắt của cả hai đều tỏ ra lo lắng, Zed nói: “Shen… bảo vệ cô ấy, ta sẽ tiêu diệt con bọ ngựa kia.”
“Một mình người làm được sao?” – Shen lúc này trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần dài, chiếc áo từ sớm đã bị sức mạnh của Trio’zic thổi nát, trên ngực của Shen có rất nhiều các vết cắt sâu đến tận xương.
Zed xé toạt chiếc áo rách của mình, những cơ bắp cuồn cuộn lộ hết cả ra, Zed đứng dậy xoay đầu lại nhìn Shen sau đó lại nhìn Akali, anh ta nói với giọng từ tốn: “Akali, ta biết em thích Shen… nhưng giờ phút này đây phải đối mặt với ranh giới sống chết, ta không muốn giữ điều này trong lòng mình nữa… Ta thích em… ta bắt đầu để ý tới em khi còn là một cậu bé, hàng ngày ta đều lén nhìn em tập luyện bên lão sư, ta cũng luôn âm thầm bảo vệ em mặc dù em luôn có Shen ở bên cạnh, bởi ta tin rằng ngoài ta ra không có ai đủ sức để bảo vệ em cả. Ngoại trừ sự việc em và Shen đi làm nhiệm vụ và bị nạn do quân Noxus tấn công… từ trước đến nay ta đều âm thầm bảo vệ em từ phía sau… bởi vì ta thích em… nhưng thật buồn rằng người đàn ông mà em chọn lại là Shen, hàizz. Cũng đúng thôi, vì trước giờ ta có bao giờ thẳng mặt đối diện và nói chuyện với em đâu!” – Zed nhắm chặt mắt lại, giống như mọi gánh nặng trong người đều bị trút bỏ.
Akali ngơ ngác nhìn Zed, đây có phải Zed mà cô biết không? Sao bây giờ trông anh ta khác quá vậy? Hay là từ trước đến giờ cái mình biết chỉ là cái vẻ bề ngoài giả tạo của anh ta, còn con người và bản chất thực phía bên trong thì mình hoàn toàn không rõ.
Shen nhìn chằm chằm Zed, sau đó Shen nói: “Nếu người thích Akali thì hãy cố gắng sống sót… nếu ngươi chết Akali sẽ rất buồn, thậm chí Ahri, cô gái mà ngươi xem là em gái của mình cũng sẽ rất buồn.”
“Xoạt” – hai cây kiếm trên tay của Zed được rút ra, Zed bước từng bước đến gần Trio’zic.
“Thay ta chăm sóc Akali” – Zed để lại câu nói sau đó lập tức như một cái bóng hòa cùng màn đêm lao thẳng vào Trio’zic.
“Zed… dừng lại…” – Kennen hô lên một tiếng, cậu ta nhận ra chiêu mà Zed đang sử dụng, Kennen nghiến chặt răng nói với Shen và Akali: “Ngăn anh ta lại, ngăn lại mau, đấy là đòn tự sát… Zed sẽ dùng mạng sống của mình để đổi với mạng của hắn ta.”
“Shen và Akali kinh ngạc hốt hoảng nói: “Kennen, làm sao cậu biết được? Tuyệt kĩ bóng đêm vốn là thứ ngoài tầm hiểu biết của cậu mà.”
Có một lần ở bên cạnh John, em đã nghe Zed đề cập đến tuyệt kĩ này, đây là cấm thuật trong tuyệt kĩ bóng đêm, một khi tung ra phải đánh đổi bằng cả mạng sống.” – Kennen bây giờ không thể đứng dậy, cậu đau khổ nằm một chỗ nói.
Nhưng tất cả đã quá muộn!
Tuyệt kĩ cấm kị bóng tối của Zed đã được thi triển, Zed như hư hư thực thực hòa cùng vào màn đêm… Trio’zic không hiểu sao dâng lên một sự sợ hãi không tên, những cái bóng của Zed cứ hiện ra rồi lại biến mất ngay tại cùng một vị trí.
“Khốn kiếp! Có gan thì ra đây mặt đối mặt với ta đừng có trốn giả ma giả quỷ” – Trio’zic bực tức quát lớn.
“Tầng 1, phá” – Giọng của Zed vang lên.
Xung quanh Trio’zic đột nhiên bị một màn đêm cực kì đậm đặc bao phủ, cái màn đêm này không giống bình thường, Trio’zic chạy đến đâu nó cũng bám theo đến đó. Da của hắn ta bắt đầu xuất hiện những sợi gân, cảm giác sợ hãi kia lại tiếp tục xuất hiện…
“Tầng 2, phá” – Giọng của Zed tiếp tục vang lên…
Lần này bốn phương tám hướng bên trong cái màn đêm đậm đặc kia xuất hiện rất nhiều các bóng đen không rõ mặt, bọn chúng mặc đồ Ninja, tay cầm kiếm, đầu hướng về phía Trio’zic….
“Mẹ kiếp chúng bây, chết hết đi” – Trio’zic hét lên như điên, hắn đang dần mất bình tĩnh, những chiếc vuốt sắc nhọn cứ liên tục chém vào các cái bóng đang lơ lửng trên đầu, nhưng thật quái lại, móng vuốt của hắn xuyên qua những chiếc bóng mà không hề làm nó bị tổn thương gì.
“Hộc.. hộc… chuyện này là sao… chuyện này là sao?” – Trio’zic thở gấp liên tục.
“Kết thúc, tầng 3, phá… Tử Thần bóng đêm trỗi dậy…” – Giọng nói của Zed nhẹ nhàng vang lên, không to không nhỏ đủ lọt tai Trio’zic. Ngay khi giọng nói ấy kết thúc thì cũng là lúc mà những chiếc bóng đang đứng bất động trên đầu hắn ta cầm kiếm chém đến. Một tên chém thẳng, một tên chém vào tay, một tên khác lại chém vào bụng, hàng chục tên như thế thay nhau chém đến, tốc độ không thể thấy được…
“Phụt… phut…” – khắp người của Trio’zic những vết chém đang xuất hiện liên tục, máu trên người hắn bắn ra tung tóe…
“Há” – như một tử thần bóng đêm huyễn hóa bên trong cái màn đêm đậm đặc kia, hàng chục các mũi kiếm đâm xuyên quan bụng của Trio’zic khiến hắn chết ngay tức khắc.
“Bùm” – bóng đêm đậm đặc đột ngột nổ tung, từ bên trong Zed toàn thân be bét máu bị bắn ra bên ngoài rơi phịch xuống mặt đất, anh ta nằm im bất động.
“Zed… Zed…” – Akali, Shen, Kennen, cố gắng bò đến cạnh Zed, hai mắt của Akali đỏ kè, vì chiếc mặt nạ mà Zed hay mang đã bị phá nát, giờ phút này cô mới được nhìn thấy khuôn mặt thật sự của Zed, một khuôn mặt điển trai nhưng đầy băng giá…
Akali òa lên khóc, nước mắt của cô chảy dài, còn Shen, tâm trạng của anh ta lúc này đây là 1 mớ hỗn độn, kẻ thù, đối thủ, duy nhất của mình đã chết, hắn ta chết chỉ để bảo vệ họ…
“Ầm ầm ầm” – ở xung quanh liên tục vang lên những chấn động kịch liệt, Irelia rồi Udyr, Syndra, Leesin, Karma, Soraka toàn thân đầy thương tích…
“John… Tại sao anh chưa đến? tại sao…” – Irelia và Syndra liên tục chiến đấu, trong đầu của cả 2 người liên tục vang lên câu nói này.
“Khéc….” – Một tiếng la thảm vang lên khiến cả chiến trường đột ngột dừng lại… Irelia và những người khác xoay đầu nhìn về phía tiếng thét vang lên, đấy là tiếng thét của Wukong, cậu ta đang rơi tự do từ trên trời xuống.
“Hộ thể!” – Leesin tức tốc lao đến giữ chặt lấy Wukong giúp cậu ta tiếp đất an toàn, Leesin kinh hoảng phát hiện sau lưng của Wukong đang bị một thứ chất dịch khủng khiếp ăn mòn, may là cậu ta mặc giáp cho nên thức chất dịch này chưa làm gì đến xương cốt.
“Đến muộn 1 chút mà đã tan nát thế này rồi à? Hai tên đội phó của các ngươi thật vô dụng” – Kog’Maw xuất hiện tại trận chiến, kế tiếp đó là Kha’zix và Cho’gath.
Quân cứu viện liên minh chưa thấy đến vậy mà những kẻ đầu sỏ của quân Hư Không đã đến, liệu đây có phải là dấu chấm hết cho những người ở đây?
Tất cả đều thấy ba đội trưởng của quân Hư Không đã tới, quân Liên minh còn lại ít ỏi tạm thời tập trung lại chỗ đám người của Shen, Leesin đỡ Wukong, Varus mang theo Yi đến cạnh bọn họ.
“Bây giờ chúng ta làm sao đây, ba tên kia là đội trưởng của quân Hư Không, đã thế quân ta đã bị tiêu diệt gần như toàn bộ…” – Leesin nói.
“Bọn chúng bị mất 2 tên thì phải” – Kha’zix bỡn cợt nói.
“Bọn khốn kiếp” – Varus, và những người khác nhìn 3 tên đội trưởng cực kì tức giận, hận không thể nào lao đến để xé xác bọn chúng ra ngay được.
“Vù vù” – đúng lúc này đây đột nhiên cơ thể của Yi và Zed phát sáng, một vòng hào quang chói lòa thần thánh bao phủ lấy cơ thể của cả hai…
“Chuyện gì thế? Zed và Yi…” – Irelia kinh ngạc… cái hình ảnh này hình như cô đã được nhìn thấy một lần rồi.
Từ giữa ngực của cả hai một chiếc giáp thiên thần nhỏ đột ngột xuất hiện, chiếc giáp thiên thần ấy tỏa ra thứ ánh sáng thần thánh bao phủ lấy cơ thể của họ, sau đó cả hai chiếc giáp đồng loạt vỡ nát những mảnh vụn của chiếc giáp rơi xuống người của Yi và Zed sau đó thấm vào người của họ…
“Là giáp thiên thần, họ được cứu rồi” – Kennen cười ha hả nói…
“A” – Zed và Yi bắt đầu thở lại, cả hai mở mắt, kinh ngạc nhận ra mình chưa chết, Yi và Zed ngồi dậy nhìn xung quanh hỏi: “Ta vẫn sống sao?”
“Ha.. ha… Zed, Yi hai người đã sống lại thật mừng quá…” – Irelia tiến lại giữ chặt vai của cả hai vừa khóc vừa cười nói.
“Thật không thể tin được, bọn chúng sống lại kìa” – Kha’zix kinh ngạc thốt lên.
“Thế lại càng tốt, ta lại có thêm 2 cái mạng để ăn” – Cho’gath không chút gì lo lắng.
Đám người Irelia cố gắng đứng dậy đối mặt với 3 tên đội trưởng và một số thuộc hạ của bọn chúng còn sót lại, họ biết lúc này chạy cũng không thể nào được nữa rồi.
“Mọi người nghe cho kĩ đây, có thể quân đội cứu viện sẽ không đến đây kịp và chúng ta sẽ phải bỏ mạng, nhưng thân là một chiến tướng bảo vệ hòa bình của Valoran chúng ta phải chết sao cho thật oanh oanh liệt liệt, trong người của chúng ta mặc dù còn có giáp thiên thần nhưng như vậy thì sao? Có hồi sinh lại cũng bị bọn chúng giết thêm 1 lần nữa, mọi người hãy cố gắng chiến đấu, chết cũng phải gây ra vài thương tích chí mạng để những người khác có đến sau khi chúng ta chết cũng sẽ trả thù được cho chúng ta.” – Irelia nói với giọng điệu vô cùng cứng rắn, lúc này đây từ người cô phát ra một cái khí thế của một chỉ huy… người ta bảo gặp khó mới biết mặt anh hùng, trong hoàn cảnh này Irelia thực xứng đáng với câu nói ấy.
“Irelia… cô còn nhắc chuyện này nữa sao, từ đầu bọn ta đã chả tiếc mạng này rồi, chết thì phải chết cho thật oanh liệt, như vậy đời sau mới ngưỡng mộ chúng ta…” – Udyr cười ha hả nói.
Những người khác cũng cười theo, không khí của đám người Irelia khiến cho ba kẻ đội trưởng kia vô cùng kinh ngạc.
“Giết ngay và luôn đi, còn chờ gì nữa” – Kog’maw hô lớn sau đó từ cái miệng kinh tởm to lớn của mình bắn ra hàng chục các chất dịch ăn mòn vào đám người Irelia… nhưng tất cả họ đều đã tránh kịp.
“Còn muốn tránh sao?” – Kha’zix hô lên một tiếng, hai chiếc vuốt đột nhiên tỏa ra ánh sáng màu tím nhẹ, hắn tung cánh nhảy lên không tấn công như vũ bão.
“Để ta nếm xem thịt các ngươi ngon đến đâu…” – Cho’gath cũng lao vào tấn công.
Một cuộc chiến thảm khốc một lần nữa trỗi dậy, lần này cả 3 tên đội trưởng lệnh cho thuộc hạ không được nhúng tay vào, bọn chúng muốn tự mình giết hết tất cả.
“Cắt” – Kha’zix nhanh như chớp xuất hiện ngay trước mặt Leesin, hai chiếc vuốt sắc nhọn tạo thành một hình chữ X chém đến, sức mạnh hư không khủng khiếp bắn ra như con dao sắc bén cắt phăng mọi thứ.
“Tinh tú hộ thể” – Soraka ở phía sau lập tức niệm chú ngữ hàng loạt các vì sao phép thuật bao bọc lấy Leesin ngăn lại một đòn chí mạng vừa rồi.
“Chết đi, con bọ ngựa khốn kiếp” – Shen sử dụng vô ảnh bộ của mình di chuyển cực nhanh, kiếm trên tay liên tục chém đến, kiếm khí lăng lệ như xét toạt mặt đất khiến Kha’zix phải lùi lại.
“Khà” – Kha’zix bắn hàng loạt các gai hư không sắc bén về phía Shen, nhưng ngay tức khắc, Malphite đã xuất hiện chặn lại toàn bộ những cái gai kia, cái cơ thể bằng đá ấy thực sự quá cứng…
Ở bên kia, Kog’maw đang chiến đấu với Irelia và Karma, một bên thì liên tục sử dụng các tinh linh kiếm để tấn công đủ mọi yếu điểm trên người Kog’maw một bên thì sử dụng kính Mantra của mình bắn ra các luồng năng lượng khủng bố.
Kog’maw không biết do hay hay là hên, hắn ta tránh né các đòn tấn công của cả 2 vô cùng ảo diệu, cái cơ thể tưởng chừng như tốc độ không cao ấy lại luồng lách không khác gì một con cá.
Từ miệng hắn bắn ra hàng loạt các chất độc khủng khiếp về phía cả hai người, Irelia lộn người ra sau né được một mớ chất dịch kia, cái chất dịch ấy thực khủng khiếp, nó chạm vào mặt đất ngay lập tức khiến phần đất đó trở nên cằn cỗi, thiếu sức sống.
“Khẹt khẹt khẹt” – Kog’maw liên tục nhổ hàng tá nước dịch khủng khiếp ấy vào hai người, Irelia là con gái nhà võ nên dễ dàng tránh né nhưng
Karma thì không, cô phải liên tục sử dụng đến kinh Mantra tạo lớp hộ thể phép thuật mới an toàn được.
“Á” – một tiếng thét thảm vang lên, ở bên kia Yi, Varus, Wukong cùng với Udyr bị Cho’gath dùng sức mạnh đánh bật ra va đập cực mạnh vào mặt đất, cả bốn người phun máu đau đớn.
“Ha… ha… lũ yếu đuối các ngươi… nạp mạng đi.”