Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Tối hôm đó, John từ bên ngoài cầm trên tay hai còn gà rừng nhanh chóng trở về hang động, hắn liếc nhìn thấy Maika vẫn còn nằm trên mặt đất, đôi mắt nhắm chặt. John đặt hai con gà rừng qua một bên sau đó tiến lại cạnh Maika vốn định gọi cô dậy nhưng đúng này, đôi mắt xinh đẹp của Maika mở bừng ra, một luồng sát khí bốc lên cực kì mãnh liệt.
“Kong” – kiếm khí đột ngột xuất hiện trên tay Maika ngay lúc John vừa đi đến gần Maika mở bừng đôi mắt, sát khí mãnh liệt cuồn cuộn trào dâng, mũi kiếm mãnh liệt đâm đến. Đôi mắt của John mở tròn kinh ngạc, nhưng không vì thế mà tỏ ra chậm chạp, dao sau lưng rất nhanh đặt trước ngực cản lại một đòn kiếm khí đầy mạnh mẽ kia.
John bị Maika đẩy lùi về phía sau chừng 5 bước kinh ngạc nói: “Cô có thể cử động lại được sao?”
Maika căm hận nhìn John nói: “Ngươi nghĩ cái thứ khống chế huyệt đạo này có thể giữ ta lâu được sao? Chúa tể, ta sẽ lấy mạng ngươi, trả mọi nỗi nhục mà ta phải gánh chịu từ nãy giờ.”
“Vù” – John di chuyển cực kì nhẹ nhàng liên tục đảo chân lướt trên mặt đất tránh né các đòn tấn công của Maika. Nhưng người ta nói thầy nào thì trò nấy, trong đám Ninja, Akali thuộc dạng Ninja có khả năng di chuyển linh hoạt và biến hóa nhiều nhất, Maika là đệ tử của cô ta nên cũng thừa hưởng được ít nhiều.
“Xoẹt” – Maika xoay mình chém ra một hai luồng kiếm khí về phía John, mỗi luồng kiếm đều ẩn chứa đầy sát khí như muốn lấy mạng của hắn ngay tức khắc.
“Ầm…” – John cũng không chịu để yên, nếu cô ta chịu nằm yên thì có lẽ hắn sẽ không giết nhưng giờ đây là cô ta tự mình muốn nhận cái chết. Dao trên tay xoay vòng đệ nhất kiếm được tung ra, mười kiếm ảnh liên tục xuất hiện lao vào công phá hai luồng kiếm khí của Maika, những tiếng nổ vang lên không dứt, cả hang động như muốn sụp xuống.
“Phụp…” – Một dòng máu đỏ tươi bắn lên không trung, Maika ngã phịch trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, đôi môi xinh đẹp đỏ hồng trước đó giờ đầy nhợt nhạt run run lên. Cánh tay của cô đã bị John lạnh lùng chặt đứt.
“Ầm ầm…” – bên ngoài những tiếng sấm rền bắt đầu vang lên.
Cho dù là mĩ nhân xinh đẹp trước mặt thì John cũng không nương tay, kẻ thù thì vẫn là kẻ thù, không có lí do gì để dao động.
Trên bầu trời mây đen vần vũ, những tia sét chói lòa không ngừng đánh xuống, trong màn đêm dưới sự ánh sáng từ những tia sét phát ra, cảnh vật hiện lên hết sức tà dị.
Maika là một trong số những đệ tử kiệt xuất nhất hiện nay của Akali, bản thân thực lực không nhỏ, thế nhưng hiện nay đã bị mất một cánh tay, mất máu trầm trọng càng lúc chống đỡ càng khó. Cuối cùng cô vung tay bắn ra hàng chục quả cầu năng lượng phép thuật đầy uy vũ.
John vội vàng tránh né những đòn tấn công sắc bén ấy, đồng thời Maika lôi từ trong người ra một vật, tựa hồ là một cuộn vải. Một cỗ năng lượng đáng sợ tràn ra, John bằng vào trực giác sắc bén cảm nhận được nguy hiểm rất lớn đang tới gần.
Cuộn vải tung bay đón gió, mở ra trông giống như một bức họa, lúc này John thật sự cảm giác được sự uy hiếp của tử vong, hắn cảm nhận được tử thần đang bước tới gần, tử vong khí tức bao trùm trói chặt lấy hắn.
John không chút do dự, nhanh chóng nhảy xuống vách núi. Đó là phương pháp duy nhất nhanh chóng phá bỏ sự giam cầm của tử vong khí tức.
Tiếng gió gào thét bên tai, trên vách đá bạo phát một luồng hồng quang, sau đó hào quang rực rỡ bao trùm lên toàn bộ đỉnh núi. Maika cũng không do dự nhảy xuống phía dưới. Hào quang đáng sợ tàn phá đỉnh núi, sau đó mang theo tử vong khí tức dần dần tan biến vào không trung.
Chỗ John nhảy xuống có rất nhiều cây cổ thụ cao mấy chục mét. Khi rơi vào vòm cây hắn liên tục vung tay vung chân không ngừng dùng lực níu những cành cây hay dây leo xung quanh, giờ đây mỗi cành cây hay dây leo đều là vật hộ thân của hắn.
Với hành động này khi rơi xuống đất, ngoại trừ một chút nội thương nhẹ và hơi ê ẩm thì không có gì đáng ngại. Sau khi hắn tiếp đất không lâu, Maika cũng rớt xuống, toàn thân đầy máu, đầu bù tóc rối chật vật đến cực điểm.
John nhanh chóng vung dao vọt tới, đối với địch nhân không thể nhân từ!.
Maika trông thấy vậy cũng vung chưởng lao tới, một cỗ khí lực từ lòng bàn tay phát ra bắn vào cây dao đang phóng tới. John cảm giác cánh tay phải như bị điện giật, từ trên thân dao truyền đến từng đợt chấn động kịch liệt.
“Păng” – cây dao trên tay hắn bị lực chấn cực mạnh của Maika đánh văng đi.
Nhưng John không hề thối lui, song chưởng vung lên đẩy về phía trước, vũ khí không còn thì dùng quyền, trong tiếng gió bão thét gào chiếu sáng cả màn đêm.
Đột nhiên, John biến sắc, bởi vì hắn phát hiện Maika lộ ra một nụ cười tà dị, cả người gần như trong suốt phát ra hàn quang vô cùng chói mắt, toàn thân bắt đầu rạn nứt tựa hồ như sắp vỡ vụn ra.
John lập tức vận dụng toàn bộ sức lực thi triển vô ảnh bộ, toàn lực lui về phía sau.
Một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát tràn ra khắp nơi.
“Oanh!”
Theo bạo phát năng lượng đáng sợ ấy, thân thể của Maika vỡ vụn ra, cây cối xung quanh đổ rạp xuống tạo thành một vùng bằng phẳng lớn! Thân thể John tuy bị bao phủ trong vụ nổ lớn đó nhưng hắn vẫn cố gắng kháng cự liên tục tránh cây cối đổ xuống bay vọt ra ngoài.
Trên khóe miệng còn rỉ máu, run rẩy ngồi trên mặt đất nhưng hắn vẫn nở nụ cười như trút được gánh nặng, sát ý kiên định, hành sự dứt khoát, hắn cuối cùng cũng đã giải quyết được kẻ địch, giải quyết được sự uy hiếp sinh tử.
Trên vách núi ánh sáng đỏ chói mắt, truyền đến từng đợt hơi nóng đáng sợ, đỉnh núi đã bị tan chảy thành nham thạch đang từ từ chảy xuống.
Dưới núi, lửa cháy nghi ngút, mấy vùng phụ cận không ngừng vang lên những tiếng rít gào của đám hung thú. Tất cả dã thú gần đó đã bắt đầu bỏ chạy toán loạn.
Lửa lớn dần dần lan ra khắp nơi, ánh lửa ngút trời trong màn đêm trông rất chói mắt.
John nén đau, nhặt lấy cây dao của cha mình rồi lui về phía con suối cách đó không xa đứng nhìn trận hỏa hoạn rồi mới bắt đầu trị liệu thương thế.
Gần mười phút sau, trên không trung lại vang lên tiếng sấm động, từng tia sét rạch ngang bầu trời nhưng vẫn không có lấy một hạt mưa nào rơi xuống, vùng quanh khu rừng cổ nguyên thủy đã bị thiêu rụi một mảng lớn.
“Ọc” – John đột nhiên nôn ra một búng máu trên mặt đất, cả người trở nên mệt mỏi hắn tiến đến cạnh một gốc cây khó khăn ngồi xuống tay phải để ở ngực thở hộc hộc tự nói: “Không ngờ cô ta liều vậy, dám tự làm xung đột năng lượng trong người để gây ra vụ nổ, chắc ả định kéo cả mình xuống dưới đó cùng với mình luôn đấy mà, ha ha, chỉ tiếc ả ta không hoàn thành được mục đích…”
Bây giờ John đột nhiên nhận phải thương tích không đáng có, lần trước hắn được chữa trị hoàn toàn bằng một cách nào đó không rõ ràng, liệu lần này có được như thế hay không? John không phải là kẻ thích dựa vào người khác, hắn cố gắng nghỉ ngơi cho qua đêm hôm nay, rồi đến sáng mai sẽ đi kiếm thử quanh đây có loại lá thuốc nào hay không.
Thời gian là tính mạng, hắn không muốn vì thương tích trên người mà phải gặp nguy hiểm trong tương lai. Mười ngày, hắn tự nhủ chỉ trong mười ngày tới phải chữa trị thương thế cho khỏi.
…
Cách đó rất xa, những bụi cây liên tục rung động, các cành cây trên cao không ngừng xì xào… những tiếng vút vút vang lên liên tục, hơn trăm bóng đen lao đi như những tia chớp xuyên qua khu rừng rậm rạp.
“Phân ra” – một giọng nói lạnh lùng vang lên, ngay tức khắc mười người một tổ lập tức phân ra khắp các hướng trong khu rừng lao đi.
Cuộc truy lùng khủng khiếp nhất quả đất sắp diễn ra!
…
Năm ngày trôi qua, trong năm ngày này John liên tục tìm kiếm các loại dược thảo trị thương, cũng may hắn có thể tìm thấy được một số loại dược thảo có khả năng cầm máu và trị đau.
Cũng trong mấy ngày này John cũng cố gắng thử bằng nhiều cách để có thể hấp thụ các nguyên tố phép thuật trong không khí nhưng đều thất bại, có lẽ người đàn ông bí ẩn kia đã nói đúng, xương cốt, gân tủy kinh mạch của hắn đã bị chính sức mạnh phép thuật trước kia làm tổn thương, bây giờ không có cách nào có thể hấp thụ được các nguyên tố trong không khí.
John cảm giác lúc này mình thực sự quá vô dụng, ở trên thế giới này kẻ mạnh luôn làm chủ, sức mạnh phép thuật chính là nguồn gốc của sức mạnh, giờ đây hắn không thể hấp thụ được một chút nào thì có khác gì phế nhân đâu.
“Kiếm thuật của Sephiroth, rồi cả phong tuyệt kĩ của Yasuo, mặc dù có thể sử dụng chiêu thức để chiến đấu nhưng nếu không có năng lượng phép thuật trong người thì không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh của nó, phải làm sao để có thể tồn tại ở đây cho đến khi ta lấy lại những gì đã mất?” – John buồn rầu than vãn.
“Gào…. hống” – đột nhiên một tiếng gầm điên cuồng vang lên chấn động một vùng rộng lớn, cả người John giật mình kinh hãi xoay đầu nhìn về phía phát ra tiếng động.
“Ầm ầm ầm” – lần này là những tiếng chấn động vang rung chuyển mặt đất.
“Chuyện gì thế nhỉ?” – John thắc mắc không hiểu phía trước xảy ra chuyện gì, lập tức lao về phía phát ra tiếng động.
John cẩn thận trốn trên một gốc cây cao lớn nhìn về phía trước, đôi mắt hắn mở tròn đến tối đa, cái miệng thì há hốc ra đầy kinh hãi, cả người run lên từng đợt.
“Đại.. đại chiến quái thú” – John đã không thể nào kiềm chế được cảm xúc trong người mà thốt lên.
Trước mặt hắn lúc này là hai con quái thú khủng lồ đang đại chiến với nhau, một con có hình thù giống khỉ đột chỉ có điều lông nó trắng như tuyết, trên đầu có hai cái sừng nhọn hoắt, mỗi cái sừng đều phát ra từng đợt sóng năng lượng màu bạc huyền ảo. Đó là phía trên, ngay khi di chuyển xuống dưới thân nó mới thực sự kinh ngạc, con khỉ đột này có đến sáu cánh tay, mỗi cánh tay đều to lớn chắc khỏe, cứ như có thể bóp chết được bất cứ thứ gì.
“Rống” – đối chiến với chính là con rồng 8 cánh trước đây John, Raz và Maika đã từng gặp. Con rồng này không hiểu vì lí do gì mà lại đi gây sự với con khỉ đột này khiến cả hai phải đánh nhau khủng khiếp thế này.
Bán kính hơn trăm mét xung quanh, mọi ma thú nhỏ hơn đều đã bỏ chạy, không còn nào điên dại gì mà ở lại đây để gánh phải hậu quả của hai con quái vật này đánh nhau được.
“Rống” – Còn khỉ đột hai tay vỗ ngực rầm rầm rống lên giận dữ lao đến, mỗi bước chân của nó đều làm cả mặt đất rung chuyển kịch liệt.
“Gào” – rồng tám cánh trước mặt cũng không hề tỏ ra sợ hãi, nó gầm lên một tiếng, sóng khí từ cái hàm khủng khiếp khiến cây cối xung quanh như muốn gãy đổ.
“Ầm ầm ầm..” – hai con thú khổng lồ lao vào tấn công điên cuồng, ngay cả John đang ở cách đó hơn 50 mét quan sát nhưng vẫn bị những đợt chấn động làm cho tâm thần rúng động.
“Đây đúng là đại chiến của quái thú khổng lồ mà, không ngờ ta có thể tận mắt chứng kiến việc này.” – John lúc này vẫn chưa thể nào bình tĩnh, trước đây khi lãnh đạo quân đội liên minh hay những sự việc trước đó trải qua vẫn chưa một lần chứng kiến cảnh tượng này, quá hoành tráng.
“Khè” – rồng tám cánh khè ra một đoàn hỏa cuồng nóng bỏng bắn về phía con khỉ đột trước mặt, nhưng điều quái dị chính là nó không hề có ý tránh né, bốn tay đặt trước người không khác gì một tấm khiên ngăn lại đoàn hỏa diễm.
“Rắc rắc” – một cánh tay còn lại bên dưới lập tức vung ra nhổ tung một cây cổ thụ gần đó. Bốn tay vẫn chặn đoàn hỏa diễm nóng rực, đôi chân di chuyển từ từ tiến lại gần con rồng tám cánh.
“Ầm ầm ầm” – cánh tay cầm cây cổ thụ liên tục nền vào đầu con rồng 8 cánh khiến nó choáng váng lùi lại về phía sau.
“Rống” – nó điên lên rống giận, lao thẳng lên trời sau đó lại lao xuống như một mũi tên đâm thẳng vào người con khỉ đột.
“Bùng bùng bùng” – hai tay liên tục đập vào ngực một cách điên cuồng, sáu cánh tay vung lên chặn đợt tấn công của rồng tám cánh. Sáu bàn tay bóp chặt cái đầu rồng khiến nó đau đớn gào lên.
“Rắc rắc…. xoạt” – một cảnh tượng khủng khiếp hiện ngay trong đôi mắt của John, sáu bàn tay to lớn khủng khiếp ấy lập tức xé toạt cái đầu rồng, máu bắn lên tung tóe, một con rồng to lớn đã bị giết bởi một con khỉ đột khủng khiếp.
Cả cái xác rồng ngã rầm trên mặt đất bất động, cái đầu bị xé toạt không cong nguyên vẹn. Con khỉ đột kia lạnh lùng xoay người rời đi, một cuộc chiến không cân sức, nó có vẻ rất bình thản, liệu những gì đã xảy ra có thể hiện hết thực lực vốn có của nó?
“Ực” – John khi thấy con khỉ đột rời khỏi tầm mắt mới có thể an tâm mà thở ra ròi nuốt một ngụm nước bọt, trận chiến này khiến toàn thân hắn cứng đờ, đừng nói là John có sức mạnh khủng khiếp trước đây có lẽ Baron gặp phải con khỉ đột này chắc cũng gặp không ít khó khăn.
“Khu rừng này đúng là quái mà, ở đâu ra toàn quái vật khủng bố thế này” – John nhảy xuống đất, hắn bắt đầu cảm thấy sợ hãi khu rừng bí ẩn nhất Ionia này, giờ nghĩ lại mới thấy hợp lý, hàng trăm đoàn thám hiểm tiến vào đây để điều tra nhưng không một ai quay trở về, xem ra tất cả đều bị các ma thú khủng khiếp trong này tiêu diệt.
“Xem ra mỗi ngày ở lại đây ta đều phải đánh cược với số mạng rồi” – John lau đi mồ hôi trên trán thầm sợ hãi.
“Phải mạnh hơn, ta cần phải mạnh hơn” – John rời khỏi đó tiến về chỗ ở của mình, trên đường đi không ngừng lặp đi lặp lại câu nói đó trong đầu.
“Hả” – Đột nhiên John dừng lại, hắn thông qua các giác quan nhạy bén của mình phát hiện ra cách đây không xa có người đang lao đến. Lập tức nín thở trốn vào một bụi cây. Chừng vài phút sau ngay chỗ John đứng hơn mười người trong trang phục Ninja xuất hiện, bọn chúng nhìn quanh sau đó một tên nói: “Xem ra âm thanh và các chấn động vừa phát ra chỉ gần đây thôi, mau đi xem xét.”
Nói xong tất lại lao đi về phía chỗ con rồng tám cánh bị giết.
John rời khỏi chỗ ẩn nấp thở dài nói: “Xem ra Ninja đã đến rồi, không biết Ionia có phái hết những tinh anh của họ hay không? Nếu mà phải đối đầu với cả Yi hay Wukong nữa thì đúng là khó khăn lớn rồi.”