Truyện Sex Người dì tuyệt vời
Quả thật lúc vừa bước xuống cầu thang, em chỉ nghe thấy nhịp thở khá đều và rất khẽ trong cái không gian tĩnh mịch và u tối của đêm hôm ấy. Các bác cũng có thể dễ dàng hiểu được: hôm ấy cô đang bị cảm nên không mở điều hòa có cảm giác hơi nóng- ngột ngạt và cả tối vì cửa bị đóng rất kín, chỉ có bóng đèn điện từ nhà dưới hắt lên tạo một mảng khá bé trên cái sàn nhà phòng khách này.
Tim vừa loạn nhịp, lại thêm toàn thân thể run bần bật, khi trong đầu chỉ liên tưởng đến những hình ảnh dâm dục trong cái phòng trên lầu kia, mà em đã ấp ủ giai đoạn chuẩn bị sẽ thực hiện ngay sau khi đi thám thính tình hình xem cô ngủ chưa.
Lần mò tới cái ghế sôpha, lưng tựa vào thành bên ghế, em đã hơn một lần suy nghĩ và phân vân liệu mình có nên tiếp tục hay là từ bỏ mịa cái kế hoạch này cho rồi nhĩ, phần vì cô ấy mặc dù là mẹ kế nhưng suy cho cùng vẫn là người mà nhỏ yêu thương và rằng cho tới ngày hôm ấy em vẫn còn dành cho nhỏ tình cảm rất nhiều, phần nữa nếu cô ấy đột nhiên dậy và thấy em đang rình mò lại nghĩ em tính giết người cướp tài sản hay gì gì đấy là em đến chết vì nhục mất, rồi tai tiếng này sẽ tới Dì và bà Dì quý hóa chắc chắn đả thông kinh mạch nó đến tai ba em thì ba em đến chết vì nhục và thất vọng mất!!
Dày vò lâu lắm, độ vài phút, cộng thêm không gian tối và thiếu ánh sáng làm nên em – một con ma dâm dục trong đêm với khuôn mặt nặng nề và ủ cmn rũ vãi cả luyện.
Khi em vừa nghĩ mình đã đi tới quyết định, thú thật là lúc đó và cả tới bây giờ khi ngồi ngẫm lại thì em rốt cuộc cũng chẳng biết mình suy nghĩ cái gì lúc đó nữa, thì bất chợt nghe thấy tiếng thở hơi mạnh một chút của cô T, thật sự là nó hơi khác so với những gì em nghe thấy và cảm nhận được trong những giây phút ngắn ngủi mà em ngồi cạnh cái ghế sôpha này. Đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh mọi thứ lại trở lại với âm thanh quen thuộc và đều đều như trước tiếng thở của cô.
Khi mọi thứ đã đi lại với qũy đạo như cũ thì em bắt đầu với hành động trinh sát theo dõi của mình, em từ từ ngước đầu lên và dần dần đứng hẳn dậy thì ôi thôi, tất cả những hành động và hình ảnh xảy ra trước mắt em đêm hôm đó và ngày hôm đó đến bây giờ em vẫn không thể nào quên, cô nằm đó với 1 chân duỗi và 1 chân chống hờ trên chiếc ghế sô pha hớ hênh và… gợi cảm, vì tư thế ấy mà cái quần chip đen bé tẹo lộ hẳn ra bên ngoài như mời gọi và thách thức những thằng trai tơ với độ tuổi xuân còn sung sức, cái bím như muốn phá tung tất cả xông ra ngoài ghim vào thành phần đối diện với ánh mắt thù địch, cái bím căng lắm và… chắc múp lắm vì nhìn nó tạo nên trên nền quần chip một hình thù khá quái.
Lần lên khúc trên chiếc áo thun cổ rộng vì tư thế nằm và cũng vì chính bản thân nó – quá mềm và mỏng manh nên khi bị kéo căn không chủ ý, nó bị trật hẳn qua một bên, để lộ hai phần ngực trắng ngần và căng tràn nhựa sống so với cái độ tuổi băm của cô, ngực cô khá to, nhìn em như bị chưng hửng và trên trán thì vẫn còn cái khăn mà em đã xả nước ấm và đắp cho cô.
Thật vậy, vếu to lắm, to khủng khiếp, chiếc áo bị kéo căng đến nỗi phần lộ ít còn bị độ căng của cái áo làm thay đổi hình dạng, còn phần lộ nhiều hơn thì hình như còn thấy cả cái ti len lỏi và khuất bóng hờ sau chiếc áo mỏng và cả chiếc áo lót khá bé kia. Thật sự đến lúc này thì em đang làm văn miêu tả nhĩ, vì cơ bản những hình ảnh ấy em chỉ thấy được vài ba giây thôi, chứ làm gì mà soi mói kĩ thế được, tuy nhiên em cố gắng lột tả chân thật nhất để các bác có thể hình dung…
Cô nằm đó hững hờ và khiêu gợi, tim em như muốn nhảy tung khỏi lồng ngực và đầu óc thì quay cuồng giữa những suy nghĩ, những dằn vặt, những nguy cơ và tình huống có thể xảy ra, nhưng rồi em chợt nhớ tới chuyện lúc trước đã từng thử làm với Dì, tại sao lúc đó em thành công mà bây giờ lại không cơ chứ nhĩ, nhẹ như vậy và với cả cô đang bị sốt, ngủ li bì như thế thì làm sao phát hiện ra mình được nhĩ, tới một người khó ngủ và dễ bị đánh thức như Dì còn không bật dậy huống hồ là người ốm như cô.
Dần dà với những suy nghĩ lợi và không, tiến tới và dừng lại thì em cũng đi tới quyết định “thôi thì sờ một cái rồi lên luôn, thề với lòng là không làm gì quá giới hạn nữa, yêu một lần rồi thôi… “.
Nghĩ là làm, em nhẹ nhàng tiến đến gần bên cô, ngồi ngay bên hướng đầu nằm của cô và bắt đầu… gọi khẽ:”Cô T ơi, dậy lên phòng nằm đi cô, cô ơi, cô… ” chỉ như thế thôi và em bắt đầu ngồi chờ đợi, nếu như cô dậy thì em sẽ nói cô lên phòng ngủ để giữ sức khỏe, còn nếu như cô không dậy thì em sẽ…
Đợi chờ mà hầu như các giác quan của em như dừng hẳn lại, chỉ còn cảm giác thình thịch liên hồi trong lồng ngực, hơi nhói nhưng em sẽ cố gắng chịu, chịu đựng trong sự khao khát mỏi mòn, phải nói là nếu không thử thì thôi, chứ nếu đã thử mà không được phát thuốc đều đặn thì sẽ tạo nên cảm giác thiếu thốn và nặng nề, bứt rứt khó chịu, làm việc gì cũng chả đâu vào đâu cả, đó là cảm giác em đã gánh chịu từ khi nhỏ đi, khoảng một tháng trở lại, còn nhớ có một đêm nào đó ở cái thưở ấy em còn mộng tinh nữa cơ mà.
Một lúc sau vẫn không nghe thấy động tĩnh gì từ cô cả, có lẽ cô đã ngủ quá say, em vừa mừng vừa lo nhưng rồi em nghĩ có lẽ ông trời cũng giúp mình thì phải, tạo cho mình cơ hội và quăng thẳng vào mặt mình để mình phải chụp lấy. Nói đi cũng phải nói lại là lúc đó em thông minh vl nghĩ ra được cách đó, em phục em quá các bác ạ, híc phục vờ lờ ra ấy.
Từ từ suy nghĩ rồi em dần đưa tay lên chạm nhẹ vào vai cô, vừa chạm được vào một phần nhỏ da thịt ở bả vai mà mắt em nhắm nghiền lại, híc, sợ cô thức dậy lắm ấy chứ, 1 giây, 2 giây rồi ba giây, mọi thứ vẫn vậy, cô vẫn thở như không có chuyện gì xảy ra, em vui lắm, từ từ và nhanh hơn em di chuyển tay xuống dần và khá nhẹ nhàng xuống khoảng ngực bị lộ ra và thấy vết hẳn của ti ấy, chạm nhẹ vào ngực cô, quả thật cảm giác đầu tiên là nó mịn màng quá, nó mềm mềm, và rất… ấm nóng, khi tay với tới… đó thì em nhìn vào mặt cô, vẫn vậy các bác ạ, cô vẫn thở đều và như chẳng có chuyện gì xảy ra, em dám chắc là cô còn đang ngủ và không biết điều gì đang xảy ra cả.
Dần dà em cho tay và di chuyển cực kì nhẹ nhàng vào bên trong chiếc áo ngực và rồi cũng chạm nó. Khi vừa chạm vào ti có cảm giác như ti cô nhỏ nhưng mà sao nó cứng, căng quá và như chỉa thẳng ra ngoài vành áo vậy, vì không gian ánh sáng chỉ đủ nhìn thấy nhau một cách mờ mờ và khá là ảo nên em không thể miêu tả chính xác là cái ti nó như nào được.
Chạm nhẹ vào ti, chỉ chạm đầu nó 2, 3 phát thui sau đó thì không dám nữa, rút tay ra và để lên mũi ngửi ngửi, phải nói sao ta, cái mùi nó thơm thơm như kiểu nước hoa và cả mùi vải mới, chắc là do dám mùi của cái áo nịt ngực, chẳng bận tâm nhiều quá, vì căn bản lúc đó em chẳng ham hố gì cái khoản ấy, chắc các bác cũng biết vì sao nhĩ, em lếch nhẹ cả con người mình xê xuống dưới nhưng vô tình chạm nhẹ vào cái khăn nhỏ dùng để lau bàn nên đầu gối em vô tình cùng với cái khăn tạo nên một tiếng động “khịt” theo em thì khá là lớn so với cái không gian im ắng và tĩnh lặng đến rợn người ở cái giấy phút ấy.
Giật bắn người, ngay lập tức cái mà em phải lia mắt nhìn đầu tiên là đôi mắt cô, em cố gắng nhìn thật kĩ, thật lâu xem cô có phản ứng gì không, tim thì thôi rồi, cứ được thể là đập ầm ầm làm em cảm thấy nhức nhối vãi hà, hên là mặt cô vẫn vậy, không có gì thay đổi, vẫn nét mặt kiêu hãnh và rằng, cô vẫn thở rất đều, điệu bộ của một người ngủ say.
Lặng lẽ nhấc đầu gối lên khỏi cái khăn, em tiếp tục lê xuống dưới ra phần bên hông của ghế sôpha, lúc này em đang ở đoạn 3/4 ghế, nơi mà chân cô 1 chống 1 duỗi thẳng băng.
Luồn tay và phần áo cô, em sờ nhẹ sau đó đặt im trên phần bụng, cái bụng nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp thở, rất đều nhưng vì cô thuộc tuýp phụ nữ có da thịt nên lúc đó em còn cảm nhận thêm là nó hơi mềm và với cả không căng và dễ chịu như bụng nhỏ, cái bụng mà em đã sờ hơn chục lần, yêu vãi tè.
Để lâu sợ nguy hiểm, em từ từ lấy ra nhưng không có gan chỉnh chu áo lại như cũ vì sợ có bề gì thì có mà toi àh, mặc dù sờ bụng chẳng có hứng thú gì nhiều, nhưng cứ thấy thích thích nhưng kiểu cái gì đó là của mình và mãi sẽ là của mình vậy.
Nhìn xuống phần dưới đăm đăm lườm tới cái quần chip lộ ra, nhân đây em cũng chân thành khuyên các bác không cho bạn bè, người thân mặc váy mềm ngủ trưa khi có con trai là người lạ trong nhà, vì nhìn vào những người phụ nữ của ta lúc ấy rất khiêu gợi và dễ làm đánh thức phần con trong người tụi nó.
Nhẹ nhàng và lặng lẽ, em bóp bím cô ngoài lớp quần ấy, phải nói là nó như sưng và nhô cao lên vậy, lên hẳn và khá cao làm căn cả cái quần chip, nhìn rất lạ và kì, cũng như với nhỏ và với cả Dì vì lúc đó quả thật là em kinh nghiệm còn chưa có, mà dù có thì lúc đó nó vẫn chưa ló ra, em cứ làm răm rắp theo những gì đã dự định và hơn cả là… như những lần trước.
Mò và bóp chán chê em khẽ kéo nhẹ cái quần chip yếu ớt kia qua một bên, luồn cả bàn tay vào bên trong chiếc quần và khẽ chạm nhẹ mu bàn tay vào bím, hết hồn vì một cảm giác trơn tru, ngay lập tức em ngước lên nhìn đăm đăm nhưng kì lạ thay vẫn chẳng có động tĩnh gì, đầu em ngập tràn những suy nghĩ trong phút chốc nhưng rồi thở vào nhẹ nhõm, em tiếp tục cử ba ngón tay vào cuộc bắt đầu khám phá.
Lấy ngón tay giữa lần mò trong cái không gian hẹp ấy, rà nhẹ vào mép bím, nói chung là lúc đó em chưa hiểu gì cho lắm, tự nhiên khi vừa mới chạm nhẹ vào bím, phải nói là rất nhẹ nhưng mà em rất ngạc nhiên vì tay chạm vào một chất dịch ấm nóng, sau đó thì cả bàn tay em chạm vào cả phần hạ bộ, chất dịch đó ở khắp mọi nơi dưới lớp quần chip, hồi đầu còn nghĩ là chắc cô tè dầm, nhưng khi lấy tay kia chấm nhẹ vào và đưa lên mũi ngửi thì ôi thôi, thực sự là nước “ấy”, éo hiểu cho lắm, đinh ninh ngay là do cô ra mồ hôi, nên em tiếp tục với cái đầu đầy thắc mắc nhưng vẫn tiếp tục hành động, cơ bản lúc ấy éo nghĩ được gì nhiều, em vẫn biết là khi mân mê nhau hoặc phang phập thì mới ra nước, nhưng rõ ràng là lúc ấy cô đang ngủ mà nên em loại bỏ ngay ý nghĩ đó.
Lấy tiếp 2 ngón tay rà rà vào bím trong cảm giác nóng nóng và ướt át ấy, em chạm lại vào mép, phải nói là khá khác so với Dì và nhỏ, em thốt ra thành lời: “Lạ dzậy’ nhưng chợt biết mình ngu ngơ vào thời điểm dốt nên em hết hồn nhìn quanh quẩn rồi lại nhìn mặt cô trong khi tay vẫn còn giữ 1 bên mép bím, gương mặt cô vẫn chẳng thay đổi gì, hết hồn.
Phải miêu tả thế này, bím cô có 2 cái mép hẳn hòi chứ không như nhỏ và và Dì, bím cô kiểu như… à… nó có “cái vành” bên ngoài thành bím, bím như bị sưng ý, lạ vờ lờ, em nhẹ nhàng cho ngón tay giữa vào “tót” một cái rồi ngâm trong bím và dịch đó, khá lâu sau đó vẫn chẳng thấy động tĩnh gì nên em lấy ra, xem tình hình thế nào, vẫn chẳng nghe gì, nhưng ngay lúc ấy một suy nghĩ trào dâng trong em:
“Ủa? Mày đang làm cái gì vậy, chỉ tính sờ thui mà, híc, đi quá giới hạn rồi, cô mà thức dậy thì có mà chết nhé, híc, làm cái gì zậy… ”
Hic, em rùng mình rút tay ra khỏi bím, nhẹ nhàng kéo tay ra khỏi cái quần, chỉnh sơ cái quần chip nhưng vẫn để váy ở trạng thái bị cuốn lên như vậy, cố gắng đứng dậy nhưng đôi chân thì vì ngồi nãy giờ nên có cảm giác tê dại hẳn đi, được một lúc thì em nhẹ nhàng đứng lên và đi khẽ lên cầu thang, không quên liếc nhìn cô một cái, cô vẫn nằm đó, vẫn tư thế mà em thấy cô khi vừa mới ngước đầu lên khỏi sôpha, được một lúc em bước luôn lên phòng.
Mặc dù trong lòng còn thấy khá bứt rứt vì chẳng làm gì được sất nhưng về cơ bản thì đã đi quá so với giới hạn ban đầu nên trong đầu em vẫn tồn tại một nỗi lo sợ vô hình và tiềm tàng nào đó, đánh lưng mình xuống giường em từ từ đưa tay lên mũi hít lấy hít để, cái tay “huyền thoại” ấy phải nói luôn là cái mùi ấy hơi nồng, hơi khác so với nhỏ, lạ lắm…