Truyện Sex Những mảnh ký ức
Lần này tôi vẫn tiếp tục được trọ ở tầng 2, nhưng ở với chủ nhà, tôi ở một mình với một cái phòng không được 10m2, chật hẹp, còn không đủ để kê một cái bàn. Nhưng cuộc sống trọ học, có chỗ ngủ, có chỗ chui ra chui vào đối với con trai như thế là ổn rồi.
Rút kinh nghiệm, tôi ít nói hơn, ngoại trừ đi học ở nhà tôi chỉ nằm không, thỉnh thoảng lôi sách ra học, hay nhắn tin với Y, Y cũng biết việc tôi đi chủ nhà đuổi, có động viên tôi. Tôi xem Y như một người bạn, người bạn khác lớp đầu tiên mà tôi quen biết, nhưng chỉ qua điện thoại mà vẫn chưa gặp mặt nhau lần nào. Mặc dù ở buồng sát bên có tụi sinh viên cũng năm nhất như tôi nhưng tôi gần như không tiếp xúc, chỉ đôi khi phơi quần áo, chặm mặt thì có chào sơ qua.
Tôi hay đi dạo phố hơn về đêm, tôi nhìn dòng người tấp nập, nhìn những con người mưu sinh ở vệ đường, những ánh điện cao áp chói mắt, tôi ngửi mùi hoa sữa, thấy nhớ nhà, nhớ khu trọ nhà dì, nhớ những chuyện trước kia và có đôi khi tôi nhớ cả em. Tôi vẫn thường điện thoại về nhà dì, nhưng tôi không thể mở lời nào hỏi về em được, hoặc có thể xin số điện thoại nhà em thì cũng biết được em, nhưng tôi không làm vậy. Em đã ở trong một góc khuất nơi tâm hồn tôi, ngủ yên, để tôi không phải cảm thấy nhói đau dù chỉ một chút khi nghĩ về em…
Dần dần tôi cũng quen được với đám con trai ở buồng kế bên. Ở đấy có 4 người, 1 học trường tôi, 3 học Quốc gia Hà Nội. Thỉnh thoảng tôi có qua đấy, ngồi nói chuyện chút rồi tôi lại về phòng, đóng kín cửa, cũng có lúc mấy đứa ở đấy qua phòng tôi, ngồi nghịch, mua chút hoa quả, ăn uống với nhau. Tôi bớt sống khép mình hơn, trò chuyện nhiều hơn với đám con trai ở đấy tuy thói quen lang thang ở đêm vẫn còn.
…
Hôm ấy là sinh nhật tôi, tôi có mời mấy đứa buồng bên cạnh đi ăn uống đâu đấy, 1 thằng thì về quê, còn 1 thằng thì có việc bận, nên chỉ có 3 đứa. Tôi chỉ định đi có 3 đứa nhưng một thằng mới bảo rủ thêm con gái đi cho vui, nó bảo càng đông càng tốt. Thì rủ, tôi mới nghĩ đến Y, gọi cho Y, nói sơ qua chút thì Y gọi thêm mấy bạn cùng phòng kí túc xá xuống. Tôi gọi cả đứa bạn Hải Phòng qua cho vui.
Chúng tôi đi ăn chè, rồi ăn nem chua rán, khoai tây chiên… đùa nghịch nhau, trêu nhau đủ kiểu, khá vui vẻ. Sau đấy chúng tôi còn vào phòng kí túc chỗ Y, chơi bài, tôi có hát một bài ở phòng Y, Y có tặng hoa cho tôi. Sau đấy, hai đứa bạn kia ở trong phòng ngồi nói chuyện với tụi con gái trong phòng Y. Còn tôi và Y đi dạo quanh trường, rồi ngồi ở ghế đá kí túc nói chuyện, chúng tôi nói khá nhiều chuyện, tôi cũng vui vẻ nói chuyện với Y, Y có hỏi tôi:
– Sao hồi trước cậu không đi cùng với …( hai đứa hồi đầu tôi trọ cùng )
Tôi chỉ cười:
– Tớ thấy ngại ngại.
– Sao giờ không thấy ngại nữa nhỉ?
– Thì hôm nay sinh nhật tớ mà.
Tôi nói chuyện với Y khá lâu, cho đến tận 11h, lúc đấy kí túc chuẩn bị đóng cửa, hai thằng bạn cũng mới từ phòng kí túc Y xuống. Chúng tôi lúc đấy mới kéo nhau về nhà trọ, mọi hôm nhà trọ 9h đã đóng cửa, vì chủ nhà là hai ông bà già, may mà tôi cầm bó hoa Y tặng, nói chủ nhà là sinh nhật tôi nên không bị mắng gì. Ba đứa chạy nhanh vào phòng, hú vía…
Sau đợt ấy, Y có nhắn tin với tôi nhiều hơn, có hỏi chuyện tôi nhiều hơn, tôi cũng có chút cảm tình với Y, nhưng có lẽ chỉ ở mức bạn bè. Nhắn tin với tôi khá nhiều nhưng khi gặp mặt nhau trên lớp, Y thường tránh mặt tôi, ngượng ngượng với tôi, tôi có hỏi thì Y bảo sợ bọn ở lớp trêu, tôi ít khi để ý suy nghĩ con gái, và tôi cũng không giỏi trong chuyện này, nên Y nói thế nào, tôi biết vậy. Uh, thì chỉ cần Y có thể trò chuyện qua tin nhắn với tôi, cho đỡ trống trải, để nguôi đi nỗi nhớ nhà đối với người mới xa nhà như tôi đã là điều rất vui rồi…