Truyện Sex Phá trinh 4 mỹ nhân – Quyển 2 – Tác giả Tiểu Long
Trong những ngày sau đó, tình cảm của Hoàng Phủ Ngọc Kiều đối với La Linh ngày càng trở nên bền chặt. Mối u tình của nàng dành cho Hàn Thiếu Thanh đã phai nhạt dần sau những trận mây mưa nẩy lửa và đầy hoan lạc.
Người con gái 28 tuổi đã đạt được thống khoái cùng cực trong những trận truy hoan liên tiếp.
Nàng đang ở vào tuổi phát dục mạnh nhất nên những ái ân kia để lại trong lòng nàng những hồi ức đẹp không thể nào quên.
Hai người ở trong địa thất cả ngày lẫn đêm. Cả hai chẳng có việc gì làm nên thường hoan lạc với nhau đến tê lồn, rát cặc.
Phải công nhận đối với các nữ nhân từ trước đến nay thì Hoàng Phủ Ngọc Kiều là người được ân sủng của chàng nhiều nhất. Trong chỉ một thời gian ngắn mà dương vật của La Linh đã địt lồn mỹ nhân đến nở hẳn ra.
Hai người đụ nhau bất kể lúc nào, bất kể thời gian. Thích là đụ mà nhiều khi mệt quá không đụ nổi thì cũng để dương vật vào trong lồn để cho cái lồn khỏi nhớ.
Tình cảnh này khỏi cần nói thêm nữa cũng biết hai người bọn họ đối xử với nhau thế nào rồi.
Một hôm. Sau một trận truy hoan. La Linh nằm ngửa ra đất nhìn lên nóc động thất thở dài.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm kề bên cạnh nghe thấy tiếng thở dài của chàng bất giác ngạc nhiên khẽ hỏi:
– Tướng công tại sao lại thở dài! Chẳng lẽ chàng đã chán thiếp rồi sao?
La Linh nhìn sang khuôn mặt người ngọc khẽ đưa tay tát yêu vào má nàng nói:
– Nương tử đúng là suy đoán hão. Ta đối với nàng chẳng lẽ lại còn chưa đủ yêu thương ư?
Nói xong chàng quàng tay ôm lấy người Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Đôi môi cúi xuống hôn hít đôi nhũ phong tròn đầy trắng mịn.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều khuôn mặt ửng hồng hạnh phúc. Nàng cảm thấy khuôn ngực nàng đang trương lên trước những nụ hôn và sự khích thích của chàng.
Nhưng La Linh lại không có ý định tái chiến. Chàng chợt buông người Hoàng Phủ Ngọc Kiều ra rồi ngước mắt nhìn lên thành động.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều bắt đầu lo lắng khi nhìn thấy hành động khác lạ của chàng. Nữ nhân vốn rất nhạy cảm nên chỉ cần để ý một chút Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã đoán ra được ẩn tình của phu quân.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều khẽ hỏi:
– Tướng công định trốn khỏi đây chăng?
La Linh đưa mắt nhìn trần động nói giọng buồn rầu:
– Ta bây giờ chỉ như một phế nhân. Có muốn ra khỏi đây cũng lực bất tòng tâm mà thôi.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều lặng yên suy nghĩ. Nàng chợt nhớ lại trong cuốn kinh thư do Cung chủ đời trước truyền cho nàng có một đoạn nói về cách phá giải độc tố làm tiêu tan công lực.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều nghĩ ra điều này liền mừng rỡ ngồi bật dậy nói lớn:
– Tướng công! Thiếp biết một cách phá giải độc thủ do chàng rồi.
La Linh ngỡ ngàng đưa mắt nhìn Hoàng Phủ Ngọc Kiều hỏi:
– Nàng biết cách phá giải thực ư?
Hoàng Phủ Ngọc Kiều tươi cười nói:
– Chàng có biết khi trước suýt nữa thiếp đã được chọn làm Cung chủ Vạn Hoa Cung rồi. Do vậy đối với thủ pháp của Cung chủ thiếp cũng biết được một vài.
La Linh thấy nàng có vẻ tin tưởng như vậy cũng vui mừng ngồi dậy nắm lấy vai mỹ nhân hỏi:
– Nàng nói đi. Cách giải phá thế nào?
Hoàng Phủ Ngọc Kiều chậm rãi kể.
“Theo như Cung chủ đời trước nói lại thì muốn giải phá độc tố tồn tại trong nội thể của nam nhân thì nữ nhân phải hút lấy khí âm độc đó vào trong người. Khí âm độc này tuy có tác dụng phá giải công lực của nam nhân, nhưng đối với nữ nhân thì lại là một môn thuốc vô cùng quý báu giúp nữ nhân thăng tiến nội lực. Có điều việc phá giải này khá là tế nhị và không dễ thực hiện.”
La Linh thấy Hoàng Phủ Ngọc Kiều nói giữa chừng thì dừng lại liền không nén nỗi tò mò vội hỏi:
– Nàng nói thử xem. Rốt cuộc đó là phương pháp gì?
Hoàng Phủ Ngọc Kiều liếc yêu trượng phu rồi ửng đỏ mặt lên kể tiếp:
– Chuyện này muốn thực hiện được thì phải tuân thủ mấy điều sau đây: Trước hết, nam nhân sẽ nằm ngửa ra đất để cho nữ nhân ngồi lên dương vật của mình. Sau đó, nữ nhân sẽ dùng nội lực bản thân tích tụ vào cái lồn để hút dần âm độc từ người nam nhân thông qua dương vật. Việc làm này không phải dễ dàng. Vì trong lúc nữ nhân hút lấy âm độc thì dương vật của nam nhân sẽ bị khích dục rất mạnh. Nếu giữa chừng thực hiện mà dương vật lại bị phụt khí thì nữ nhân sẽ bị tổn thương âm cụ ngay. Vì thế khó khăn nhất của phương pháp này là khả năng kìm nén dục tình của nam nhân.
Tuy nhiên, về phía nữ nhân cũng gặp khó khăn không kém. Do dương vật của nam nhân đâm ngập lỗ lồn. Vì thế trong lúc hút lấy âm độc cái lồn nữ nhân cũng bị dương vật của nam nhân kích thích. Nếu nữ nhân không giữ được tâm trí. Để dục vọng trào lên, thì cái lồn sẽ xịt khí ra và co bóp hút lấy tinh trùng từ cặc nam nhân. Hậu quả của nó sẽ khiến nam nhân chịu không nổi khoái lạc phụt khí tinh trùng ra đầy lồn. Tóm lại, để hoàn thành cách giải độc thì cả nam và nữ đều phải có định lực thâm hậu và khả năng kiềm chế tình dục thật tốt. Nếu không đạt được như vậy mà cố gắng miễn cưỡng thì hậu quả sẽ vô cùng to lớn. Nam nhân thì sẽ không bao giờ có thể phục hồi võ công, còn nữ nhân thì bán thân bất toại không thể nào cứu chữa được nữa.
La Linh nghe mỹ nhân nói vậy thì vừa ngạc nhiên vừa lo buồn. Chàng nhận thấy phương pháp này quả là vô vọng rồi.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều kể xong thấy tướng công cau mày có vẻ thất vọng thì đoán ra suy nghĩ của chàng liền nói:
– Tướng công chớ nên bi quan. Chúng ta cứ thử làm xem sao?
La Linh lắc đầu nói:
– Ta không muốn vì ta mà nàng bị nguy hiểm. Chẳng thà ta cứ để như thế này cũng được.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều đâu chịu để vậy liền nói:
– Tướng công không được bàn lùi. Xung quanh chàng có rất nhiều nương tử đang mỏi mắt ngóng chờ. Chàng phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi này mới là hợp lẽ.
La Linh nghĩ lại thấy lời nói của Hoàng Phủ Ngọc Kiều rất đúng. Nếu chàng không thoát khỏi nơi này thì các vị nương tử của chàng rồi sẽ ra sao. Họ chắc hẳn sẽ chìm trong tuyệt vọng mất thôi.
Thế rồi sau mấy ngày suy nghĩ, La Linh quyết định thử cùng Hoàng Phủ Ngọc Kiều tiến hành giải độc.
Hai người y theo phương pháp mà Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã nói ra để thực hiện. Dương vật của La Linh được lắp đầy vào trong lồn của Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Còn Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì ngồi trên bụng của La Linh ra sức vận công.
Tình trạng lồn cặc cắm vào nhau đó khiến cho cả hai đều cảm thấy ngây ngất sướng khoái.
Nhưng dù sao họ đã địt với nhau liên tục mấy ngày liền rồi nên lồn cặc hai người cũng không đến nỗi quá mức nhạy cảm như lúc mới đầu nữa.
Tình cảnh này kéo dài đến hôm thứ 4 thì bắt đầu phát sinh biến chứng. Cái lồn nọ bị dương vật áp vào mãi thì khí ứ cứ lớn dần lên.
Mà sự gia tăng của áp lực khí làm cho cái lồn căng ra trương nở lớn hơn hẳn bình thường.
Cảm giác này khiến cho Hoàng Phủ Ngọc Kiều sướng không chịu nổi.
Nàng cố gắng cầm cự đến nỗi mặt mày đỏ bừng, toàn thân run rẩy, còn cái lồn thì cứ rỉ ra nước ngày càng nhiều.
Bản thân La Linh thì cũng gặp phải khó khăn không kém. Trong 4 ngày trời chàng không hề xuất khí. Còn dương vật lại cứ bị cái lồn nọ hâm nóng khiến cho tinh trùng tụ tập về bể thận làm cặc chàng sướng quá cứ phồng to lên mãi.
Tình trạng này e rằng chẳng sớm thì muộn cả hai sẽ khó mà khống chế được dục tình nữa rồi.
Mà quả đúng như vậy. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang khi ngồi trên cặc La Linh bỗng nhiên bật mình đứng dậy.
Từ trong lồn nàng một dòng tinh khí phóng vọt ra có vòi.
Đây là hiện tượng nữ nhân đã khoái sướng đến mức cùng cực không thể kìm hãm.
Toàn thân Hoàng Phủ Ngọc Kiều run lên bần bật. Hạ thể nàng co giật và nước dâm ào ra không sao cản được.
Chỉ tội cho La Linh đang nằm dưới đất bị tinh khí của nàng bắn ra đầy mặt làm chàng tối tăm mặt mũi.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều phóng khí xong rã rời ngồi phịch xuống đất.
La Linh thấy nàng khoái lạc như vậy cũng chịu hết xiết. Chàng vội nhào đến đè lên người ngọc rồi đút dương vật của chàng vào lồn nàng mà đụ liên hồi.
Thân hình hai người run động mãnh liệt trong trận truy hoan không được báo trước.
Lát sau, dương vật của La Linh đã phóng dịch ra đầy lồn của mỹ nhân. Lúc này chàng mới chịu nằm lăn ra đất.
Hai người thở hổn hển nghỉ ngơi một lúc. Hoàng Phủ Ngọc Kiều sau cơn sướng khoái mới quay mặt nhìn tình quân cười khúc khích:
– Tướng công quả thật là con quỷ dâm dục. Chàng làm cho thiếp đến vỡ lồn ra mất. Đụ gì mà đụ mạnh kinh khủng.
La Linh cười cười chọc ghẹo:
– Ta không biết ai làm cho ta như vậy. Dương vật cứ nằm mãi trong lồn mà không được xịt khí thì ai mà chịu được.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều như nghĩ ra một điều gi hớn hở nói:
– Đúng rồi. Chúng ta sao không nghĩ ra chuyện đó nhỉ. Chàng và thiếp không nhất định phải giải độc cùng nhau luôn luôn, mà cách vài ngày chúng ta lại đụ nhau để khỏi bị ức chế. Việc này đúng là tiện lợi vô cùng.
La Linh khoái chí gật đầu đồng ý ngay.
Từ đó hai người cứ thế tiến hành. Hóa ra việc làm này lại có tác dụng hữu hiệu vô cùng. Việc vừa đụ vừa giải độc đã mang lại cho cả hai mang tâm trạng thoải mái và sự tự tin.
Mỗi khi La Linh hoặc Hoàng Phủ Ngọc Kiều cảm thấy chịu không nổi khoái sướng thì liền xả công rồi lao vào nhau mà đụ cho đến khoái lồn, sướng cặc mới thôi.
Ngày tháng qua đi. Hai người ở trong địa thất chung đụng cùng nhau thấm thoát đã hơn 20 ngày.
Trong khoảng thời gian đó, nội công của La Linh đã từng bước được hồi phục. Đến ngày thứ 22 chàng đã thấy mình có thể vận khí hành công được nên bắt đầu quay sang bàn với Hoàng Phủ Ngọc Kiều cách trốn khỏi địa thất ra ngoài.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều cũng không phản đối. Nàng suy nghĩ một hồi rồi nói:
– Việc trốn khỏi địa thất không phải là dễ. Nếu chúng ta muốn thoát khỏi nơi này e rằng chỉ có thể ra được bằng đường trên kia. Nhưng mà, thiếp nghĩ cơ hội rất hiếm hoi. Nó chỉ xuất hiện khi bọn người Vạn Hoa Cung cho người mang cơm đến. Khi đó, với khoảng trống được mở ra phía trên. Hai người chúng ta sẽ nhảy lên để hạ thủ. Tuy nhiên, từ dưới này lên trên đó lại quá cao. E rằng cả thiếp và chàng đều không ai có thể phóng lên cao như vậy.
La Linh nhìn lên thành động ngẫm nghĩ một lúc rồi cười nói:
– Nương tử chớ lo. Nếu bản thân nàng không lên đến độ cao đó được thì ta sẽ giúp nàng. Chỉ cần khi chúng mở khe cửa động thì ta sẽ đẩy nàng lên. Với công phu của nàng thì sẽ dễ dàng khống chế bọn chúng rồi thả dây xuống cứu ta lên sau. Điều nay ta nghĩ bọn chúng đến nằm mơ cũng chẳng nghĩ ra.
Hai người y kế tiến hành. Từ đó bắt đầu ra sức tập luyện phương pháp vượt ngục. Ban đầu việc phối hợp giữa La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều còn chưa ăn khớp. Thân hình mỹ nhân còn cách trần động đến 2 sải tay. Thế nhưng, sau hơn hai ngày luyện tập phối hợp. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dễ dàng chạm đến mục tiêu. Thậm chí nếu không bị vướng nắp đậy có thể thân hình nàng còn có thể thoát được ra ngoài nữa.
Hôm đó, vào buổi chiều chập choạng tối, có hai bóng nhân ảnh khinh công rất cao bí mật tiến về phía rừng trúc.
Hai người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều vừa thoát ngục ra ngoài.
Trong ánh chiều mờ nhạt hai thân người lõa lồ nối đuôi nhau phóng đi thật nhanh.
Vì tình thế khẩn cấp. Lại không tiện đi tìm y phục nên La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều cứ tồng ngồng như vậy mà chạy trên đường. Cũng may, hai người thân pháp quá cao, mà thời gian lại đang vào lúc chập tối nên không bị ai phát hiện.
Lúc này La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dừng chân lại bên con đường mòn nhỏ hướng về căn tiểu trúc.
Hai người nằm rạp xuống để ý quan sát.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm bên cạnh La Linh lo lắng nhìn ra phía xa. Theo lời La Linh, hai vị nương tử của chàng là Bạch Ngọc Tiên Tử và Mạn Sương Sương đang ngụ ở đây. Nhưng tại sao hai người đã đến rất gần rồi mà lại chẳng nghe thấy tiếng động gì.
Đột nhiên ngay trong cảnh yên tĩnh, tịch mịch đó chợt có tiếng nữ nhân rú lên quái dị. Ngay sau đó là tiếng một nữ nhân kêu lên kinh hoàng.
La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều kinh ngạc nhìn xem thì thấy hai bóng người rượt đuổi nhau tiến lại rất gần.
Người chạy trước thân hình là một mỹ nhân xinh đẹp y phục tơi tả, tóc tai rối bù. Nàng vừa chạy vừa cười một cách điên loạn.
Nữ nhân phía sau là một thiếu nữ khuôn mặt tuyệt đẹp, mặt mày thất sắc. Hai tay cầm một sợi dây mây to đùng.
Hoàng Phủ Ngọc Kiều ngơ ngẩn không hiểu hai nàng nọ là ai. Thế nhưng đối với La Linh thì chỉ thoạt nhìn đã nhận ra ngay.
Chàng phóng vội đến bên nữ nhân điên loạn giơ tay điểm huyệt nàng nọ rồi vội ôm lấy.
Thiếu nữ chạy sau kinh hoảng suýt la lên khi thấy nàng nọ bị bắt. Nhưng khi nàng nhìn thấy người đang ôm nàng nọ trong tay thì giật nẩy mình đứng khựng lại, miệng há hốc.
La Linh thấy tình trạng thiếu nữ như vậy không khỏi buồn cười hỏi khẽ:
– Thanh muội sao lại kinh ngạc đến thế?
Thiếu nữ này chính là Bạch Ngọc Tiên Tử. Nàng thấy La Linh đột ngột xuất hiện thì sững sờ cả người. Vốn dĩ nàng biết rằng chàng bị Cung Chủ bổn cung bắt nhốt vào một nơi bí mật. Vậy mà không ngờ chàng lại có mặt ở nơi này.
Bạch Ngọc Tiên Tử sau phút kinh ngạc, choáng váng liền bổ nhào ngay lại ôm chàng khóc thảm thiết.
La Linh một tay đỡ lấy bên mình Mạn Sương Sương, tay kia ôm lấy lưng ong của Bạch Ngọc Tiên Tử khẽ vỗ về nàng.
Bạch Ngọc Tiên Tử khóc lóc một lúc đã bình tĩnh trở lại khe khẽ hỏi:
– Tướng công sao lại ra được thế này? Chàng làm thiếp và Mạn muội lo sợ chết được.
La Linh cười nhẹ nói:
– Bây giờ đã không sao rồi. Nàng nói xem. Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Bạch Ngọc Tiên Tử nghe La Linh hỏi tới bất giác lại òa lên khóc. Tuy nhiên, lần này nàng chỉ khóc thút thít rồi ngưng lại nghẹn ngào kể:
– Thiếp hay tin tướng công gặp nạn định quay về bàn với Mạn muội. Chẳng ngờ hai người bọn muội tìm kiếm cả hai ngày trời mà vẫn không phát hiện ra nơi tướng công bị giam. Trong lúc bế tắc đó, đột nhiên Mạn muội lại phát bệnh quái dị. Nàng ta cứ cắn xé quần áo trong khi hạ thể cứ xuất hạn dầm dề. Thiếp lo sợ quá nên ngày đêm túc trực bên nàng ta và không còn thời gian đâu để tìm kiếm tướng công nữa.
La Linh nghe nàng nọ nói đến đây đã hiểu ra căn bệnh của Mạn Sương Sương. Chàng biết nếu để chậm ngày nào thì tình trạng của Mạn Sương Sương càng nguy hiểm chừng đó nên vội vàng giục mọi người vào nhà.
Đến lúc này Bạch Ngọc Tiên Tử mới chợt nhận ra bên cạnh La Linh còn một nữ nhân xinh đẹp nữa.
Mặc dù bây giờ nắng chiều đã tắt. Thế nhưng đối với một người có trình độ võ công như Bạch Ngọc Tiên Tử thì ánh sáng này vẫn giúp nàng nhìn thấy rất rõ.
Nàng nhận ra nữ nhân nọ đẹp vô cùng. Từ vóc dáng đến làn da, thảy đều không kém gì nàng.
Hơn nữa vì Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang lõa thể nên vú lồn nàng lộ ra toàn vẹn và gợi cảm đến mức một người đẹp như Bạch Ngọc Tiên Tử cũng phải ghen thầm.
Mọi người kéo nhau vào căn tiểu trúc. La Linh giới thiệu sơ Hoàng Phủ Ngọc Kiều với Bạch Ngọc Tiên Tử rồi vội bế Mạn Sương Sương vào nhà trong để tìm cách cứu chữa.