Truyện Sex Phá trinh 4 mỹ nhân – Quyển 2 – Tác giả Tiểu Long
Hai người nói xong liền kéo nhau đi vào chùa. Bỗng nhiên, có những tiếng bịch bịch nổi lên. Rồi tiếng cánh cửa bị đóng lại đột ngột.
Trong ngôi chùa bắt đầu có ánh sáng. Cảnh vật bên trong chùa nhờ có ánh nến nhỏ chiếu sáng đã bắt đầu hiện ra một tình cảnh quái dị.
Hai chị em Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú bị ai đó điểm huyệt nằm lăn dưới đất. Tận trong góc điện có một quái nhân mặt đỏ, râu dài đang ngồi dựa lưng vào tường.
Lúc này, Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh đã thu người núp hai bên ngôi chùa. Họ đều là những cao thủ võ công cao cường nên đã phát hiện ra trong ngôi chùa kia đang ẩn tàng cao thủ dấu mặt. Vì vậy, khi hai tỷ muội Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú bị đột kích thì họ đã tận dụng cơ hội nhảy ngay lên mái nhà nằm im trên đó.
Quái nhân bỗng bật lên tiếng cười khùng khục. Lão vung tay phải lên tức thì một cổ cuồng lực hút lấy thân hình hai chị em Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú.
La Linh và Bạch Thái Tiên Hồ từ trên cao nhìn xuống chứng kiến chuyện này cũng phải kinh hãi trong lòng. Họ vội vàng nâng cao cảnh giác, bế khí thật cẩn thận.
Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú toàn thân bất động. Tuy nhiên, hai nàng vẫn còn hết sức tỉnh táo nên vô cùng sợ hãi trước thần công kinh dị của quái nhân.
Quái nhân bật lên tiếng cười hắt hắt nghe rất rùng rợn rồi chiếu đôi mắt sáng rực tinh quang nhìn chăm chăm vào thân hình hai nạn nhân.
Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú cảm thấy rùng mình, nổi gai ốc trước đôi mắt rực lửa của quái nhân.
Đột nhiên, quái nhân tóm lấy thân hình của Cao Thiên Nhạn đặt nằm lên đùi. Lão vừa vuốt ve thân hình nạn nhân vừa bật lên tràng cười rùng rợn.
Kinh hoảng thay. Bàn tay quái nhân vuốt ve tới đâu, y phục trên người Cao Thiên Nhạn tức thì rã rời ngay ra tới đó. Chỉ trong chưa đầy vài cái chớp mắt toàn thân thiếu nữ đã bị lộ ra trần truồng rồi.
Cao Thiên Nhạn vừa sợ vừa tức, toàn thân run lên bần bật.
Quái nhân có vẻ khoái chí đặt mỹ nhân nằm ngửa trong lòng. Hai tay lão vần vò bóp vuốt hai bầu vú trinh nguyên trắng ngần của người thiếu nữ không chút thương tình.
Cao Thiên Nhạn ban đầu thần tình hết sức đau khổ. Nhưng chỉ một lúc sau toàn thân nàng đã bắt đầu run lên. Đôi mắt dại đi và cặp vú trở nên cứng ngắc.
Quái nhân lúc này mới đưa tay kéo nhẹ phần y phục thân dưới. Hoá ra phần hạ thể của lão không hề có y phục mà chỉ được miếng vải che tạm lên mà thôi.
Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh chứng kiến tình cảnh đó đều không khỏi kinh ngạc. Nhất là Bạch Thái Tiên Hồ bỗng trở nên đỏ bừng cả mặt khi nhìn thấy dương vật to lớn đến kinh hoàng của lão quái vật.
Phần Cao Thiên Tú cũng ngạc nhiên không kém. Nhưng điều khiến nàng khó hiểu nhất là tỷ tỷ Cao Thiên Nhạn lại bất thường trở nên hết sức hưng phấn như vậy. Dường như tỷ tỷ đã biến thành một dâm nữ trước mặt lão quái nhân kia.
Giờ đây, Cao Thiên Nhạn đã không còn bị khống chế. Nàng ta đã ngồi hẳn vào lòng quái nhân và bật cười thích thú trước những vuốt ve hết sức lạ lùng của gã.
Hai tay của Cao Thiên Nhạn nắm chặt lấy dương vật to lớn của lão quái vật và ra sức sụt thật mạnh. Nàng ta vừa sụt vừa cười lên khanh khách.
Đột nhiên phía ngoài xa có tiếng người gọi nhau í ới. Rồi có tiếng chân người tiến lại gần.
Lão quái nhân tròn mắt tức giận. Lão vội điểm ngay huyệt đạo trên người Cao Thiên Nhạn khiến nàng ta ngã ra rồi nhanh chóng phi thân ra ngoài.
Bấy giờ bên ngoài đã hiện ra một đám người mặt y phục màu huyết dụ. Đi đầu là một mỹ nhân tuyệt sắc tay một thanh đồng bài. Chỉ cần nhìn thần thái nàng ta cũng biết thân phận nàng phải cực cao.
Ánh đuốc do bọn người mới đến làm sáng rực cả khu chùa hoang. Bấy giờ, hai bên đối phương đã nhìn rõ mặt nhau.
Nữ nhân đi đầu vừa nhìn thấy lão quái vật thì giật mình khựng lại. Nàng tròn mắt nhìn thân hình lão quái rồi khẽ hỏi:
– Các hạ có phải là Hồng Diện Dâm thần?
Lão quái nhân nhìn không chớp mắt thân hình thiếu nữ rồi chợt bật cười khùng khục.
– Hay lắm! Ta đã ẩn cư hơn 20 năm mà cũng có người nhận được ta.
Bạch Thái Tiên Hồ nghe vậy liền vội vàng dùng truyền âm nhập mật nói vào tai La Linh.
– Tướng công nhìn xem. Lão quái vật kia chính là người hơn 20 năm trước chàng đã hoài công truy đuổi mà không sao tìm được. Bây giờ y đã tái xuất giang hồ rồi.
Phía đằng sau mỹ nhân có một lão già to đầu bước ra. Nhìn lại, chẳng phải ai xa lạ mà chính là Mã Đằng Long. Lúc này lão tay cầm thiết côn, thần thái uy mãnh có vẻ như không hề ngán ngại địch thủ.
Hồng Diện Dâm Thần trợn mắt nhìn đối phương. Hai ống tay lão tức thì phồng to. Lão quát lên một tiếng đánh thẳng ra một chưởng.
Phía bên kia, thân hình Mã Đằng Long cũng không chịu đứng yên. Lão vung thiết côn nhằm luồng chưởng phong đang đánh tới đập liền một cái thật mạnh.
Một tiếng bùm nổi lên làm cát bay đá chạy. Cả người lẫn thiết côn của Mã Đằng Long đều bị luồng chưởng phong đẩy bật ra xa hơn trượng ngã quay xuống đất.
Toàn bộ đoàn người đứng đằng sau Mã Đằng Long cũng bị chưởng phong cuốn tới. Đã có mấy người chịu không nổi thổ huyết ra rồi.
Lúc này bên Huyết sa bang chỉ còn 3 người đứng vững. Một là mỹ nhân tay cầm đồng bài. Người thứ hai là một lão già gầy nhom lưng đeo trường kiếm. Người thứ ba lại là một chàng công tử tuấn tú tay cầm quạt sắt.
Hồng Diện dâm thần đánh ra một chưởng vừa rồi tưởng là có thể hạ sát toàn bộ địch nhân. Lão không ngờ kết quả cuối cùng vẫn còn ba kẻ không chịu ngã gục thì không khỏi nổi giận quát:
– Hay lắm. Các ngươi mau tiếp ta thêm một chưởng.
Mỹ nhân lúc này đột nhiên bước lên một bước nói:
– Khoan đã! Lão có nhìn thấy hai bạch y nữ nhân chạy qua đây không?
Lão dâm thần tròn mắt:
– Mi tìm bọn chúng để làm gì?
Mỹ nhân thoáng qua thần thái đối phương, chợt nhiên tỉnh ngộ đưa mắt nhìn vào trong chùa.
Hồng Diện dâm thần thấy vậy nổi giận quát lớn:
– Ngươi nhìn làm gì? Chính ta bắt bọn chúng đó.
Mỹ nhân cau mày. Nàng đoán chừng công lực của lão quái này rất cao. E rằng thân thủ của nàng và mấy kẻ thuộc hạ cũng chưa chắc đã chế phục được lão.
Chàng công tử trẻ tuổi lúc này chợt bước lại bên mỹ nhân:
– Bang chủ để thuộc hạ thu phục lão quái vật này.
Mỹ nhân lắc đầu. Nàng vốn là Bang chủ của Huyết sa bang nên rất cẩn trọng trong công việc. Một khi không tin chắc vào phần thắng tất không bao giờ để thuộc hạ bị nguy hiểm. Mới vừa rồi Mã Đằng Long bị thảm tử cũng bởi vì nàng không kịp ngăn cản mà thôi. Giờ đây nàng đâu thể để thuộc hạ đi vào chỗ chết được.
Lão già gầy nhom ở phía sau chợt lên tiếng:
– Sương nhi nên để cho Hắc phiến công tử đơn đấu với lão quái một phen. Dù sao có chúng ta ở đây lão cũng không thể làm hung được.
Mạn Sương Sương thấy cũng có lý. Nàng nghĩ kỹ võ công của ba người bên nàng đều thuộc hàng thượng đẳng, chưa kể thúc bá còn có môn kiếm pháp danh lừng Thất kiếm sưu hồn.
Hắc công tử thấy Mạn Sương Sương không có ý phản đối trước lời đề xuất của Mã lão gia liền tức thì xông đến nhằm người đối phương tấn công luôn.
Thân ảnh của Hắc công tử đã nhanh, nhưng thân hình của Hồng Diện dâm thần còn nhanh hơn. Lão nhanh chóng đảo người ra xa tránh khỏi chiêu công của đối phương rồi đột ngột vung độc thủ ra.
Hai cánh tay lão như có ma thuật chợt nhiên trở nên dài hơn. Hai ống tay áo nhằm vào thân ảnh Hắc công tử chụp lấy.
Hắc công tử kinh hoảng trước thủ pháp quá ư lợi hại của lão quái vật liền quát to lên một tiếng nhảy lùi lại né tránh.
Hồng Diện dâm thần một chiêu đắc thủ. Đâu bỏ lỡ cơ hội. Thân hình lão nhanh như gió cuốn công ra liền một lúc 5 chưởng liên hoàn.
Hắc công tử tức thì thấy đầy trời thủ ảnh và cuồng phong. Thân hình như bị dồn ép vào trong vòng ma chưởng không sao thoát ra được.
Phía bên ngoài đột nhiên có hai tiếng hét nổi lên. Mạn Sương Sương và Mã Thắng Thiên đã đồng loạt nhảy vào cuộc chiến.
Nhưng hai người đã không sao cứu kịp người của mình. Ngay lúc cả hai vừa động thân thì Hắc công tử đã trúng phải một chưởng tán mạng ngay đương trường.
Hồng Diện dâm thần bật lên tràng cười rùng rợn. Cả người lão chuyển động quay sang đối địch với hai kẻ mới đến không chút khoan nhượng.
Cuộc đấu tức thì trở nên ác liệt. Nhưng mới kéo dài chưa đầy nửa tuần trà thì đã có tiếng nữ nhân kêu réo liên hồi.
Bạch Thái Linh Hồ vừa nhìn thấy cũng phải tức giận đỏ mặt.
Hoá ra y phục của Bang chủ Huyết sa bang Mạn Sương Sương bị Hồng Diện dâm thần dùng pháp môn quái dị làm tan ra từng mảnh.
Không những thế y phục của Mã Thắng Thiên cũng bị cùng chung số phận như Bang chủ của mình. Điều này khiến hai người đều kinh hãi, chiêu thức rối loạn, tình thế tức thì trở nên vô cùng nguy cấp.
Mạn Sương Sương cố gắng trấn tĩnh, quát lên một tiếng liều mạng tấn công tới tấp. Nhưng phía Mã Thắng Thiên thì không sao làm được. Lão không thể nhìn thân hình dường như phơi bày lõa thể của người điệt nữ.
Hồng Diện dâm thần bật cười cuồng loạn. Thân pháp lão quá cao siêu vượt khỏi toàn bộ chiêu công của Mạn Sương Sương. Chẳng những thể, những nơi y phục chưa bị rời ra trên người thiếu nữ lại bị lão thoáng cái lột sạch.
Mạn Sương Sương đã trở thành một con người lõa thể. Hai vú nàng đung đưa theo từng động tác chuyển động. Đám lông lồn đen nhánh nơi hạ thể thấp thoáng che đậy vưu vật của nhân gian.
Lão già Mã Thắng Thiên đã biệt tích ngay từ lúc Mạn Sương Sương liều chết xông vào tấn công Hồng Diện dâm thần.
Lão bỏ đi khiến cho Mạn Sương Sương hiện giờ giống như một con dê cùng đường trước hàm của con sói hung dữ.
Hồng Diện dâm thần vừa tấn công vừa cười khanh khách. Hai tay lão múa lên tấn công vào các nơi hiểm yếu trên người Mạn Sương Sương khiến nàng buộc phải chuyển mình né tránh không còn thời gian để che đậy thân thể nữa.
La Linh và Bạch Thái Tiên Hồ đồng loạt nhảy xuống. La Linh bước lại bên người thiếu nữ. Chàng thấy Mạn Sương Sương toàn thân lõa thể, nằm ngửa ra đất. Tất cả những gì kín đáo cần phải che đậy của người thiếu nữ đều lộ cả ra ngoài. La Linh không thể không nhắm nhìn hai gò bồng đảo tuyệt vời đang rung động theo từng nhịp thở. Toàn thân nàng đúng là một pho bạch ngọc tuyệt mỹ.
Bạch Thái Tiên Hồ thấy La Linh đang nhìn sững vào thân thể của Mạn Sương Sương thì giận dữ bước lại gần:
– Tướng công, chàng làm trò gì vậy?
La Linh nhìn sang thấy khuôn mặt khó chịu của Bạch Thái Tiên Hồ thì hơi mỉm cười nói:
– Nương tử. Nàng ngửi thấy mùi gì không?
Bạch Thái Tiên Hồ ngạc nhiên nhăn mũi hít một cái.
Bỗng nhiên có một mùi vị khí kỳ lạ len vào mũi nàng. Bạch Thái Tiên Hồ đỏ mặt lên quát khẽ:
– Thật là dâm nữ. Cái thứ này mà cũng xuất ra được!
Hoá ra cái mùi vị khí lạ lùng mà Bạch Thái Tiên Hồ ngửi phải chính là mùi vị dâm thuỷ từ trong người Mạn Sương Sương bay ra.
La Linh kêu khẽ:
– Nương tử đừng vội! Chẳng lẽ nàng không nhớ lão quái vật đã thi triển thủ đoạn trên người cô ta.
Bạch Thái Tiên Hồ nhớ lại liền gật đầu. Nàng liếc nhìn lại toàn thân lõa thể của Mạn Sương Sương thì cảm thấy ái ngại trong lòng. Dù sao cùng phận nữ nhi nàng của không thể đối xử quá vô tình được.
Bạch Thái Tiên Hồ bế Mạn Sương Sương vào chùa. Lúc này, ở phía trong hai chị em Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú vẫn còn lõa thể nằm bất động.
Bạch Thái Tiên Hồ vung tay giải huyệt đạo cho hai thiếu nữ. Cả hai tức thì bật người ngồi dậy kêu lớn:
– Lão quái vật!
Bạch Thái Tiên Hồ vội lùi lại.
Hai thiếu nữ sau phút kinh hoảng liền phát giác ra người vừa cứu mình là một mỹ nhân hết sức xinh đẹp.
Cả hai nhất thời chết trân không hiểu chuyện gì.
Bạch Thái Tiên Hồ nở nụ cười khoan hòa rồi lên tiếng:
– Hai vị cô nương hãy mặc y phục vào đi.
Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú bấy giờ mới chợt nhớ ra bản thân lõa thể. Hai người không ai bảo ai vội vàng tìm gói hành lý lấy y phục mới ra mặc vào.
Bạch Thái Tiên Hồ nhân tiện liền hỏi mượn một bộ y phục của Cao Thiên Nhạn rồi mặc vào cho Mạn Sương Sương.
Lát sau 4 người đều kéo nhau ra ngoài.
Ba thiếu nữ đều ngẩn người khi nhìn thấy La Linh. Họ không ngờ ngoài này lại có một chàng công tử anh tuấn như vậy.
Bạch Thái Tiên Hồ vội bước lên len vào giữa hai bên rồi nói:
– Đây là La Hán Linh, bằng hữu của ta.
Còn ba cô nương này là Mạn Sương Sương, Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú.
La Linh hơi ngạc nhiên vì việc đổi tên.
Bạch Thái Tiên Hồ hiểu ý chàng thắc mắc liền nháy mắt ra hiệu. Rồi nhân lúc mọi người không chú ý nàng liền truyền âm nhập mật nói:
– Thiếp không muốn chàng lộ hình tích nên đánh liều đổi lại tên họ cho chàng. Còn tên họ thiếp cũng đã đổi lại để không lộ ra sơ hở. Riêng việc quan hệ giữa chúng ta thì cũng giấu đi vì biết đâu có kẻ phát giác ra thiếp thì chàng cũng sẽ bị nhận ra.
Hai người đang truyền tin cho nhau thì Mạn Sương Sương đột nhiên rú lên một tiếng nhào đến bên tử thi Hắc công tử và mấy kẻ thuộc hạ khóc ròng.
Mọi người thấy nàng như vậy đều không khỏi thương tâm.
Bạch Thái Tiên Hồ ôm lấy vai Mạn Sương Sương an ủi:
– Muội tử chớ nên khóc lóc nữa. Dù sao họ cũng chết rồi. Việc chúng ta cần làm là phải chôn cất cho họ được tử tế.
Mạn Sương Sương nghe vậy liền cố gắng trấn tĩnh tinh thần. Mọi người cùng nhau hỗ trợ đào một hố huyệt táng chung cho cả bọn người.
Việc xong, chị em Cao Thiên Nhạn liền rủ mọi người đến một tiểu trấn nhỏ ở gần đó. Lúc này ai nấy đều có chút quen biết. Không ai còn ngượng ngùng nữa.
Mạn Sương Sương dù sao cũng là Bang chủ một bang. Nàng lúc này đã bình tĩnh trở lại nên hết lời cảm ơn Bạch Thái Tiên Hồ. Hai chị em Cao Thiên Nhạn cũng được thể nói thêm vào khiến Bạch Thái Tiên Hồ vô cùng bối rối trước những lời cảm tạ của họ.
Phần La Linh ngồi cạnh thì chỉ mỉm cười. Chàng nghe những lời của ba cô gái đối với Bạch Thái Tiên Hồ thì thở dài trong lòng. Làm sao các vị cô nương kia biết được Bạch Thái Tiên Hồ đâu có lòng tốt đến mức như vậy.
Bạch Thái Tiên Hồ thấy La Linh có vẻ cười nhạo mình thì đỏ mặt lên. Thực tế nàng rất hay ghen nên vừa qua đã viện hết lý lẽ ngăn cản La Linh nhảy xuống cứu những người kia. Giờ đây bị các cô nương nọ tâng bốc quá đỗi nên không ngăn được xấu hổ liền quay sang hỏi Mạn Sương Sương:
– Xin hỏi sắp tới Mạn bang chủ định đi đâu?
Mạn Sương Sương đang vui nghe vậy liền cúi đầu thở dài:
– Muội cũng không biết sao nữa? Bây giờ Bảng bang người tan, kẻ mất thì biết làm sao!
Cao Thiên Tú an ủi:
– Tỷ tỷ đừng buồn. Muội nghĩ tỷ tỷ sẽ sớm tìm ra cách thôi.
Cao Thiên Nhạn nói:
– Hiện nay giang hồ náo loạn. Các bang phái liên tiếp mọc lên. Cuộc chiến phong ba chẳng mấy nữa sẽ thành. Sư môn muội cũng đang gặp cảnh khó khăn có khác gì tỷ đâu.
Mạn Sương Sương nghe vậy động tâm hỏi:
– Sư môn Nhạn muội gặp phải chuyện gì?
Cao Thiên Nhạn buồn rầu:
– Chuyện nói ra thì dài. Có điều nếu chúng muội không mau mang được Bảo mệnh đan về thì sư phụ nguy mất.
Mọi người nghe vậy đều giật mình. Phải nói trong võ lâm sư tôn bị trọng thương là một chuyện hết sự bí mật và nguy cấp. Điều này ảnh hưởng rất lớn đến uy danh cũng như tính mạng nếu một khi kẻ thù biết tìm đến nơi.
Mạn Sương Sương nhìn hai vị cô nương thầm nghĩ. Chuyện của họ không phải là tầm thường. Nếu như mình nhân cơ hội này kết được một mối thâm tình thì cơ hội về sau sẽ rất có lợi cho bổn môn.
Nghĩ đến đây. Nàng liền tỏ ý định cùng đi hộ tống hai chị em Cao Thiên Nhạn về núi. Điều này thật là ngoài sức tưởng tượng của hai vị cô nương. Họ hết sức vui mừng liền đạ tạ liên hồi.
Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh tuy không cùng đi với ba thiếu nữ. Nhưng do thuận đường nên 5 người cùng nhau khởi hành.
Ngày đi, đêm nghĩ. Thoát chốc lại một ngày qua đi. Mọi người rủ nhau vào trú trong một khách điếm ở ven đường.
La Linh và Bạch Thái Tiên Hồ sau mấy ngày rong ruổi mà không tìm thấy chút tin tức gì của Bạch Ngọc Tiên Nữ thì hết sức thất vọng. Hai người lại phải giả cách xưng hô khách sáo trước mặt bọn Mạn Sương Sương nên hết sức chán chường.
La Linh chịu không nổi bực bội liền lẻn vào phòng Bạch Thái Tiên Hồ tâm sự.
Lúc này Bạch Thái Tiên Hồ đã nằm vào giường. Nàng thấy La Linh xuất hiện đột ngột thì ngồi bật dậy nói nhỏ:
– Tướng công liều thật! Sao lại vào đây?
La Linh thấy người ngọc mặc y phục mỏng. Toàn thân tỏa ra mùi hương nồng nàn thì nứng cặc bước lại ôm Bạch Thái Tiên Hồ vào lòng.
Bạch Thái Tiên Hồ cũng cảm nhận được sự thiếu thốn trong lòng. Nàng nhớ lại từ khi chung đụng với tướng công trong căn nhà tre nơi sườn núi đến nay đã gần chục ngày rồi.
Xuân tình nữ nhân phát động. Hai tay Bạch Thái Tiên Hồ vươn ra ôm chặt lấy cổ tình quân thỏ thẻ:
– Chàng… chàng có yêu thiếp không?
La Linh ôm chặt lấy mỹ nhân dìu nàng nằm xuống giường. Y phục hai người từng chút từng chút đều được cởi ra. Chỉ một thoáng sau, trong phòng chỉ còn lại những âm thanh rên rỉ của mỹ nhân.
Bạch Thái Tiên Hồ hai tay níu chặt lấy tình quân trong khi hạ thể co giật liên hồi theo từng nhịp giao hoan.
Mỗi lúc quân tử kiếm của La Linh cắm phập vào khe đào nguyên thì miệng của mỹ nhân lại bật lên một tiếng rên khoái lạc.
Âm thanh của hoan lạc liên tục nổi lên. Hạ thể hai người liên tục đập vào nhau làm cho cái giường rung động từng hồi như trong cơn bão.
Đột ngột Bạch Thái Tiên Hồ rít lên cao vút. Hạ thể nàng áp sát vào người La Linh trong khi lồn nàng run rẩy co giật từng hồi.
Dương vật bị cái lồn nọ dồn ép đến không sao chịu đựng được nữa. Một dòng tinh dịch từng trong thân cặc phóng ào ạt ra đầy ngập lỗ lồn.
Tiếng rú của hai người như cùng lúc phá tan màn đêm yên tĩnh.
Thân hình La Linh đổ sập xuống nằm đè lên người ngọc. Hạ thể hai người vẫn còn co giật từng hồi với những luồng khoái cảm trào dâng, tái tê thân thể.
Bạch Thái Tiên Hồ sau phút hoan lạc liền nhẹ nhàng đẩy La Linh ra.
Hai người đối mặt nhìn nhau trong hạnh phúc. La Linh đưa tay ôm lấy người ngọc vào lòng khẽ hỏi:
– Nàng có sướng không?