Truyện Sex Thiên thần hội – Tác giả 69deluxe
17h30…
– Hay lắm… Ha ha… Nhưng chưa đủ đâu…
Trên đài thi đấu hình vuông bên trong bốn vòng dây đài đen đỏ, Thùy Chi và Tiến Dũng mặc võ phục trắng đang di chuyển nhịp nhàng. Bên dưới đài là lố nhố những gương mặt trẻ phấn khích chờ đợi, bao gồm cả bốn người cùng đội của Thùy Chi.
Nơi này là nhà thi đấu của Phòng Cảnh sát thành phố, địa điểm thu hút rất nhiều anh em cảnh sát cuối giờ tụ họp lại cùng tập luyện. Thùy Chi cũng thường lui tới đây tập luyện cùng nhóm A Cửu. Bên ngoài là cấp trên, nhưng bước vào nơi này nàng phải xem A Cửu như thầy của mình. Chiều nay anh ta đang tập luyện cho nàng dợt nệm hơi thì Tiến Dũng đến. Anh yêu cầu A Cửu để anh luyện với nàng. Nhưng lúc này tâm trạng Thùy Chi không thoải mái… Hôm nay điều tra chưa ra kết quả gì khả quan, lại thêm ôm một bụng tức vì Tiến Dũng không tin vào khả năng của mình, thế là nàng yêu cầu anh đấu tay đôi.
– Hây da…
Thùy Chi dồn người tới, cặp đùi thon dài di chuyển thoăn thoắt, chợt vung mạnh lên.
“Chát” – Một tiếng va chạm thật lớn.
– Hay… Hay lắm… – Mọi người hò reo vang vọng cả nhà thi đấu.
Thấy nét mặt của Tiến Dũng không còn thong dong đắc ý như ban đầu, Thùy Chi thầm cười trộm. Chỉ có A Cửu mới biết đòn đá tạt của nàng mạnh đến thế nào. Theo ngôn ngữ của A Cửu cú đá của nàng tương đương với 90 ký. Anh ta giải thích nếu thả một bao cát 90kg rơi tự do, không tính gia tốc, cú đá của nàng có thể dừng nó lại trên khoảng không. Dĩ nhiên chỉ là trong tích tắc, sau đó nó vẫn rơi xuống. Nếu nàng có sức 100kg thì mới có thể đá bật nó lên không.
– Đừng chủ quan… Coi chừng lật thuyền trong mương đó… – Thùy Chi nhoẻn miệng cười.
– Ha ha… Đừng đắc ý sớm như vậy… – Tiến Dũng cười lớn, chợt lao nhanh đến.
“Cẩn thận”
Theo tiếng hô lớn, chân trước anh nhanh như cắt vung lên. Thùy Chi theo phản xạ chuyển người tránh sang một bên. Nhưng khi nàng thấy khóe môi Tiến Dũng nhếch lên thì đã muộn, chân anh lại hạ xuống, xoay người chân sau nhanh như tia chớp đá lái thẳng vào đầu nàng. Thùy Chi nghiến răng hai cánh tay vung lên đỡ.
“Chát…”
Một lực đạo mạnh đến mức cả người nàng lảo đảo nghiêng hẳn sang một bên, hai cánh tay tê dại. Tiến Dũng thừa cơ nhào đến. Một chân anh đã đưa lên không lẽ ra đá thốc thẳng vào bụng Thùy Chi, lại co về kịp. Nhưng nụ cười đắc ý trên môi anh còn chưa kịp hiện ra liền cứng ngắc… Thùy Chi nhanh như tia chớp túm chặt hai vạt áo, eo dùng lực lưng tấn vào ngực Tiến Dũng, nàng nâng cả người anh qua bả vai quật mạnh xuống…
“Rầm…” – Một thế nhu đạo tiêu chuẩn, cả người anh ngã sõng soài trên sàn.
– Ahhhh… – Cả nhà thi đấu như dậy sóng.
Tiến Dũng nằm trên sàn, mặt đỏ ửng nhăn nhó chưa kịp phản ứng thì thân hình mềm mại của Thùy Chi đã ngồi lên anh.
– Hi hi… Thuyền đã lật trong mương… – Thùy Chi thở hổn hển đắc ý nhìn xuống anh.
– Em muốn vậy cũng được thôi. – Tiến Dũng hai tay đặt lên bờ eo của Thùy Chi mỉm cười. – Nhưng em phải cho thuyền anh vào mương đã chứ?!
Thùy Chi hơi nhíu mày, chưa hiểu lời anh nói. Nhưng chợt bên dưới nàng cảm nhận được một vật cứng rắn áp sát, dù qua hai lớp võ phục dày cộp mà hơi nóng của nó vẫn truyền qua làm cơ thể nàng nóng ran lên.
– Anh… lưu manh… – Thùy Chi đứng vùng dậy, mặt đỏ ửng bước vội xuống đài thi đấu.
– Ha ha…
…
19h30, cùng ngày…
Trong căn hộ nhỏ nhưng gọn gàng tươm tất của Thùy Chi, Tiến Dũng ngồi trên bàn ăn thích thú nhìn nàng loay hoay đi qua đi lại trong bếp.
– Xong rồi. Anh đói chưa?
Thùy Chi mặc trên người bộ váy thun rộng thùng thình, vui vẻ bước ra. Nàng đặt hai đĩa đồ ăn xuống bàn trước ánh mắt tròn xoe ngạc nhiên của anh.
– Wah… Bò beefsteak sốt nấm, măng tây, khoai tây nghiền… – Tiến Dũng trầm trồ.
– Hi hi… Còn có bánh mì nướng nữa… – Thùy Chi quay lại bếp, lấy một khay bánh mì nướng vàng rộm.
Qua lời kể của Thuỳ Trang, đĩa thức ăn là một trong những thứ cô ta nhớ rõ nhất. Đơn giản vì người đàn ông bên cạnh đã dùng thuật thôi miên để kiểm soát hành vi của cô ta. Anh ta muốn Thuỳ Trang nhìn thứ gì thì trong ký ức cô ta chỉ có những hình ảnh đó. Cũng tương tự như vậy khi Thuỳ Trang ngồi trên xe, anh ta nói vào tai cô ta liên tục cũng là một hình thức làm sao nhãng ý thức của cô. Cuối cùng Thùy Chi đã tìm ra được hành vi phạm pháp của Thiên thần Hội. Đó là dùng thôi miên để tác động đến hành vi và tâm lý của nạn nhân. Thùy Chi không có nhiều kiến thức về thuật thôi miên, càng không hiểu giới hạn cũng như khả năng của nó. Nhưng nàng tin tưởng ngay cả sự tình nguyện và cảm giác sung sướng thiên đường của Thuỳ Trang khi làm tình với cả năm người đàn ông, cũng được tác động bởi thôi miên.
Thùy Chi nhìn hai đĩa thức ăn trình bày đẹp mắt trên bàn khá hài lòng. Nàng thật sự muốn biết cảm giác bị người khác khống chế tinh thần, chỉ cắm đầu ăn không ngẩng đầu lên cả buổi tối là như thế nào.
– Ăn thôi… Em đói lắm rồi…
– Sao hôm nay chiêu đãi anh hoành tráng như vậy? Có phải đền bù cho anh cú ngã hồi chiều không? – Tiến Dũng mở rượu vang, rót ra hai ly, cười tủm tỉm hỏi.
– Phì… Em còn chưa nói chuyện anh can thiệp vào quyết định của sếp Can đâu… – Thùy Chi phì cười, cắt một miếng bò nhỏ cho vào miệng.
– Anh xin lỗi. Do anh lo cho em thôi… Mở miệng ra nào… – Tiến Dũng cắt thịt đút cho nàng.
– Anh sợ em sẽ lọt vào tay bọn chúng sao? – Thùy Chi mở miệng đón lấy tay anh đút, cười tít mắt. – Nếu vậy thì cũng một ngày rồi em sẽ về thôi. Có sao đâu! Hì hì…
– Em đừng đùa như vậy được không? Dù Thiên thần Hội không giết người, nhưng chúng… – Tiến Dũng hậm hực.
– Hi hi… Chưa gì đã ghen rồi… Nếu em thật sự bị chúng đem đi… Coi bộ lúc em trở về anh sẽ không nhìn mặt em nữa nhỉ? – Thùy Chi nhìn anh cười tủm tỉm.
– Anh không phải người như vậy… – Anh nhăn nhó nói.
– Thôi, không đùa với anh nữa. – Thùy Chi vẻ mặt nghiêm túc lại. – Anh thật sự nghĩ Thiên thần Hội không dám giết người sao?
– Anh… Hình như chúng chưa giết ai…
– Đúng, có lẽ hiện giờ chúng chưa giết ai. Nhưng em nghĩ rằng chúng thả nạn nhân ra để đạt một mục đích khác. – Nàng nhìn anh nói.
– Để thể hiện sứ mạng giải phóng phụ nữ… cũng là thị uy với công chúng và cảnh sát sao? – Tiến Dũng nhíu mày lẩm bẩm.
– Anh nói đúng nhưng chưa đủ. – Thùy Chi gật đầu, hít sâu một hơi trầm giọng nói. – Sứ mạng giải phóng phụ nữ chỉ là cái vỏ bề ngoài của Thiên thần Hội mà thôi. Mục đích bên trong của chúng chính là phá huỷ nền tảng đạo đức của xã hội…
– Bằng cách tạo cho xã hội này những người phụ nữ tự do buông thả, sẵn sàng đi ngược lại với quan niệm luân lý đạo đức truyền thống. Lối sống của những người phụ nữ này sẽ tạo ảnh hưởng đến giới trẻ, cũng như những người xung quanh. Như mối mọt tích luỹ lâu ngày đạo đức của xã hội bị đục khoét rỗng tuếch bên trong dần dần sụp đổ.
Tiến Dũng miệng mở lớn nhìn Thùy Chi, mấp máy môi mấy lần vẫn không nói thành tiếng. Anh chợt phì cười:
– Thuyết âm mưu của em nghe dễ sợ thật đấy…
– Đó không phải là em suy diễn đâu… – Thùy Chi cũng không giận dỗi vì anh không tin.
– Chiều nay nếu anh đến nhà Thuỳ Trang chứng kiến mọi việc như em thì anh sẽ tin lời em.
– Chứng kiến chuyện gì?
Thùy Chi nhìn anh nàng bắt đầu kể lại những gì mình và anh Trung đã nhìn thấy. Tiến Dũng nhíu mày nét mặt nghiêm túc hẳn lắng nghe Thùy Chi. Nàng kể xong, nhìn anh nói tiếp:
– Anh nghĩ họ làm thế nào để một người phụ nữ chưa từng quan hệ với ai khác ngoài chồng mình… chỉ sau một đêm liền biến đổi thành một dâm phụ?
Thùy Chi cũng không nói cho Tiến Dũng rằng chính bản thân nàng cũng suýt bị ảnh hưởng bởi những lời tự thuật mơ màng đầy dâm mị của Thuỳ Trang. Giây phút này nghĩ lại nàng còn thấy ớn lạnh sợ hãi. Nếu người nghe câu chuyện đó không phải là nàng mà là một cô gái mới lớn khao khát yêu đương thì chuyện gì sẽ xảy ra. Tâm trí cô gái đó sẽ mang theo một bóng mờ ám ảnh dai dẳng.
Thấy vẻ mặt căng thẳng khó nghĩ của Tiến Dũng, Thùy Chi trầm giọng nói:
– Hôm nay sau cuộc nói chuyện với Thuỳ Trang… đã tìm ra hành vi phạm pháp luật của Thiên thần hội.
– Chúng đã làm gì?
– Em tin rằng một kẻ trong năm người bọn chúng là một chuyên gia tâm lý có chuyên môn về… thôi miên.
– Thôi miên sao? – Tiến Dũng sửng sốt. – Ý em là sự tình nguyện của nạn nhân là đến từ hiệu quả thôi miên?!
– Ừ. – Thùy Chi mím môi gật đầu.
– Nhưng thôi miên theo em biết đối với người khác nhau cũng có hiệu quả khác nhau. Vì mỗi người chúng ta đều có sức mạnh tinh thần ý chí khác nhau… Có người suy sụp vì một mất mát hụt hẫng, có người lại rất nhanh vượt qua nỗi đau tương tự. Sự cứng cỏi của tinh thần con người đến nay khoa học cũng không chứng minh được rõ ràng, chỉ biết rằng nó tương quan với cá tính và trải nghiệm sống của một con người.
Tiến Dũng nghe Thùy Chi nói mà đầu gật gù liên tục, anh không kềm được nói xen vào:
– Nếu một ngày Thiên thần Hội gặp một nạn nhân cứng cỏi, không đáp ứng được sự ngu muội mà chúng mong muốn… Chúng có thể không thả cô ta ra, thậm chí tiêu huỷ đi sản phẩm lỗi đó… Ý của em là như vậy?!
– Đúng… Thả một sản phẩm lỗi ra ngoài vừa làm mất đi thanh danh mà chúng gầy dựng, vừa là con dao hai lưỡi có thể quay lại tố cáo chúng… Em nghĩ chúng sẽ giết cô gái đó.
Sau bữa ăn tối, Thùy Chi ngồi trong lòng Tiến Dũng nhâm nhi ly rượu vang. Anh thỉnh thoảng lại hôn lên má, còn rút vào mái tóc dài của nàng mà hít hà khoan khoái. Thùy Chi cười rúc rích né tránh anh.
Dù thật sự Thùy Chi cũng không biết mình có yêu Tiến Dũng hay không?! Nói đúng hơn là nàng vẫn chưa biết mùi vị đích thực của tình yêu. Nhưng là một người phụ nữ trưởng thành, thỉnh thoảng Thùy Chi vẫn muốn có cảm giác ôm ấp vuốt ve của đàn ông. Điều đó làm nàng thoải mái, bớt đi cảm giác lẻ loi cô độc.
Ba Thùy Chi mất sớm, mẹ nàng lấy chồng khác. Từ tám tuổi nàng đã phải sống chung nhà với một người đàn ông không chút quan hệ máu mủ. Cha dượng nàng rất khó tính, cả mẹ và nàng phải khổ sở chịu đựng ông ta bao nhiêu năm. Khi Thùy Chi mười bảy tuổi, mẹ nàng qua đời. Từ ngày mẹ mất, cuộc sống ở nhà với cha dượng càng ngột ngạt khó chịu. Một lần ông uống rượu về bắt đầu giở ra thói hư tật xấu đụng chạm ve vãn nàng. Thùy Chi không muốn tiếp tục sống với một mối đe dọa như vậy nữa. Nàng quyết tâm thi vào Học viện cảnh sát và đã toại nguyện. Nàng không những thi đậu với kết quả tối ưu, còn đạt được một phần học bổng. Thế là đã hơn mười năm, Thùy Chi dọn ra ở riêng. Từ đó đến nay nàng rất ít khi về thăm cha dượng, chỉ mỗi tháng gửi tiền tiêu vặt cho ông.
Thùy Chi hơi ngửa ra, đôi môi hé mở đón lấy nụ hôn của Tiến Dũng. Chiếc lưỡi nhỏ ngọt lịm của nàng dâng lên cho anh hôn rít lấy. Tiến Dũng mê mẩn ôm ghì lấy cơ thể nàng. Bàn tay anh bắt đầu di chuyển rồi đặt lên ngực nàng mân mê nhẹ nhàng.
– Anh lại hư rồi…
– Anh nhớ em lắm Chi ơi… Cho anh một chút nhé…
Nghe giọng nài nỉ tha thiết của anh, Thùy Chi mặt thoáng đỏ ửng lên gật khẽ. Nàng mím môi tim đập thình thịch nhìn anh cởi những nút áo ngủ trên ngực mình. Trước khi Thùy Chi tham gia khóa đào tạo ở Mỹ, hai người dù đã bên nhau nhưng nàng không cho phép anh chạm vào bên trong cơ thể mình. Sau khi Thùy Chi về nước, hai tuần trước mối quan hệ của Tiến Dũng và nàng mới tiến xa hơn một bước. Nàng cho phép anh âu yếm vuốt ve nhiều hơn. Dù hai lần trước anh cũng hôn ngực nàng, nhưng đó chỉ là một chút vụng trộm lén lút trong quán nước. Không như lần này… Thùy Chi mặt nóng ran nhìn xuống hàng nút áo của nàng được anh mở ra. Hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp và hai đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của nàng phơi bày trước mắt anh.
– Anh thích không? – Thùy Chi cắn môi mặt đỏ ửng gay gắt hỏi khẽ.
– Anh thích lắm. Ngực em đẹp lắm…
Tiến Dũng quỳ gối xuống sàn nhà, ánh mắt say mê nhìn hai bầu vú căng tròn của nàng. Dù được vài lần sờ nắn ngực nàng, nhưng chưa bao giờ anh được nhìn ngắm trọn vẹn nó. Tiến Dũng đã thấy hạ thể mình nóng ran lên căng phồng chật chội. Hai tay anh nhẹ nhàng đặt lên hai khối thịt trắng nõn mịn màng của Thùy Chi mân mê nhẹ nhàng. Cổ họng anh đánh ực khô khốc, không nhịn được nữa anh cúi xuống vùi mặt vào hai bầu vú mềm mại của nàng mà hôn hít. Cảm giác êm nhu co giãn này làm anh mê luyến. Nàng không dùng nước hoa, nhưng mùi hương sữa tắm của thiếu nữ thoang thoảng làm Tiến Dũng phấn khích không chịu nổi. Một tay anh nhẹ nhàng xoa nắn, đầu lưỡi anh thèm thuồng liếm quanh đầu núm đỏ hồng xinh xắn của nàng mà nước miếng cứ tươm ra cả khoang miệng.
– Ư…
Thùy Chi ngửa người ra sau ghế, hai bầu vú ưỡn lên cho anh khám phá say mê. Nàng nhận ra mình rất thích cảm giác nhột nhạt sương sướng này. Miệng anh thật nóng ngậm chặt lấy đầu nhũ hoa của nàng mà mút mút say mê. Thùy Chi nhắm nghiền hai mắt, môi hé mở thở dốc, bàn tay nàng đan vào mái tóc rậm rịt của anh mà vuốt ve.
– Ưm…
Không hiểu sao hôm nay cơn khao khát bên trong nàng rất mãnh liệt. Chính nàng cũng không hiểu do men rượu hay do câu chuyện hoang đàng mà Thuỳ Trang gieo rắc vào trong đầu nàng. Nửa thân người Tiến Dũng đè ép trên cơ thể, Thùy Chi lại không thấy nặng nề, hơi thở nàng chỉ háo hức dồn dập theo những cái vuốt ve mơn trớn khắp cơ thể của anh.
– Chi ơi…
Tiến Dũng thì thào hổn hển trên hai bầu vú căng tròn của nàng… Tay anh lần mò trên bụng nàng tiếp tục mở những cái nút váy ngủ của nàng. Tim anh đập rất nhanh, sợ hãi hồi hộp… Anh sợ Thùy Chi sẽ ngăn mình lại. Nhưng không, nàng chỉ thiêm thiếp thở dốc theo những cái đánh lưỡi của anh liên tục trên hai đầu nhũ hoa xinh xắn. Đến lúc hai vạt áo của chiếc váy ngủ rộng thùng thình của nàng được anh mở bung ra hai bên, hơi thở anh như tắc nghẽn cả người chấn động.
– Anh…
Thùy Chi thảng thốt nhận ra cơ thể nàng gần như trần truồng trước mắt Tiến Dũng, bên dưới chỉ còn một chiếc quần lót nhỏ. Ngay cả chiếc quần lót đó cũng là loại lưới mỏng tanh nàng chỉ mặc bên trong để ngủ, không che đậy được bờ mu mũm mĩm phơn phớt lông tơ trước ánh mắt hừng hực của anh. Thùy Chi thấy mặt mình nóng ran, cơ thể căng cứng nhộn nhạo trước ánh mắt si mê của Tiến Dũng.
– Em đẹp không? – Nàng cắn môi ngượng ngùng hỏi khẽ.
– Em đẹp lắm Chi ơi…
Mặt nàng đỏ ửng hổn hển nhìn anh vùi mặt lên bụng nàng hôn hít thèm thuồng. Hơi thở anh thật nóng, làm da thịt nàng rờn rợn vừa sợ hãi vừa rạo rực. Khi anh úp mặt lên bờ mu nhỏ của nàng, hít sâu một hơi, cơ thể nàng căng cứng lại. Hơi thở anh như xuyên qua lớp quần lót mỏng truyền vào làm nơi đó của nàng ẩm ướt hơn bao giờ hết… Tay anh nhào nặn hai bầu vú rồi vuốt dọc theo cơ thể nàng, dừng lại ở hai mép quần lót, từ từ dùng lực kéo xuống…
– Anh…
Thùy Chi kêu lên thật khẽ, mặt nóng ran lên, nhưng nàng vẫn không ngăn cản anh. Miếng vải duy nhất trên cơ thể nàng cũng bị anh cởi xuống, lấy ra khỏi hai chân. Nàng che gương mặt đỏ ửng gay gắt, không nhìn vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh đang nhìn vào nơi đó của nàng.
– Đừng nhìn nữa… được không? – Giọng nói nàng lí nhí run rẩy.
– Anh rất thích nó… Anh thích tất cả mọi thứ trên cơ thể em…
Tiến Dũng hổn hển phấn khích cúi đầu xuống. Anh dí mũi mình lên cái mu nho nhỏ mềm mại của nàng, cảm nhận những sợi lông tơ mịn màng cọ lên mặt làm anh mê mẩn. Hơi thở anh nặng nề dần từ từ di chuyển xuống theo kẽ hở nhỏ tiến sâu vào giữa hai chân của nàng. Âm hộ nàng đã ướt át, hai mép môi đỏ hồng chưa một lần khai mở chúm chím e ấp. Một mùi hương thiếu nữ nồng nàn thoang thoảng lọt vào mũi làm cả người Tiến Dũng ngất ngây. Anh liếm quanh hai bờ môi nứt nẻ khô khốc, rồi đưa đầu lưỡi chậm rãi liếm dọc theo hai mép thịt đỏ hồng ướt át của nàng. Cả người Thùy Chi chấn động giật thót. Tay nàng níu chặt tay anh, há hốc hổn hển. Anh đặt tay lên cặp đùi non tơ trắng nõn của nàng mở rộng ra hai bên. Miệng anh áp chặt phủ kín lên âm hộ, lưỡi anh bắt đầu hoạt động say mê.
– Ưm… anh ơi…
Thùy Chi há hốc thở dốc mặt đỏ ửng như say rượu. Nàng chưa từng cho anh nhìn thấy nơi thầm kín nhất của mình. Vậy mà hôm nay, nàng còn cho anh còn hôn hít nó. Bước tiến nhảy vọt bất ngờ này làm Thùy Chi choáng ngợp. Cái lưỡi nóng của Tiến Dũng chèn vào giữa hai mép âm hộ quét sâu vào trong làm cả người nàng giật nảy từng đợt. Một cảm giác sung sướng tuyệt diệu chưa bao giờ biết đến làm Thùy Chi ngất ngây mê mẩn. Âm hộ nàng đã sớm ướt át, bây giờ càng nức nở tuôn trào không kiểm soát nổi. Cặp đùi nàng vô thức mở rộng ra dâng trọn vẹn nơi đó cho anh hôn hít.
– Ư…
Thùy Chi nhắm chặt hai mắt, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng thiêm thiếp trên ghế sofa. Cơ thể tuyệt đẹp mềm nhũn đê mê của nàng phơi bày trước ánh mắt háo hức của anh. Tiếng quần áo sột soạt vội vàng, âm thanh leng keng của chiếc nịt quần của anh làm trái tim Thùy Chi đập nhanh hơn bao giờ hết. Nàng cũng không biết mình đã sẵn sàng cho việc này chưa? Nhưng ngọn lửa rạo rực bên trong như thiêu như đốt làm nàng khổ sở. Trong người nàng như có một chỗ trống thiếu thốn gào thét mong muốn được lấp đầy ngay lập tức… Anh lại lâu như vậy sao? Thùy Chi đôi mắt chớp động hé mở nhìn xuống anh. Mặt nàng bất giác nóng ran lên khi vật đàn ông của anh đập vào mắt. Nó thật to lớn, căng bóng ngạo nghễ dựng đứng lên ngay giữa hai chân mở rộng của nàng. Âm hộ nàng như cảm nhận được sức nóng của nó tỏa ra mà rỉ nước. Nhưng khi ánh mắt Thùy Chi nhìn lên, lòng nàng chợt trùng xuống… Ngọn lửa rạo rực trong lòng như bị một gáo nước lạnh tạt thẳng vào tắt ngúm.
– Anh đang làm gì vậy?
– Anh… anh…
Tiến Dũng vừa xé xong cái bao cao su, háo hức vừa định đeo vào, chợt nghe giọng nói của Thùy Chi liền nhìn lên ấp úng. Thấy ánh mắt bất mãn hụt hẫng của Thùy Chi, lòng anh chợt trùng xuống, lo lắng giải thích:
– Anh… nghĩ cho em thôi… Nhỡ em có thai thì…
Trước ánh mắt sững sờ của anh, Thùy Chi chợt nhổm người ngồi dậy. Nàng cài lại nút áo choàng, không nhìn lại anh lần nào.
– Thùy Chi… anh xin lỗi. Nhưng… em giận anh vì chuyện này sao? – Tiến Dũng rối tung rối mù, nhào đến bên nàng nài nỉ. – Anh không thích thì anh không dùng nữa. Được không?
Thùy Chi không trả lời anh, nhặt chiếc quần lót xỏ vào hai chân, nhổm người dậy kéo lên.
– Thùy Chi…
– Em không giận anh vì dùng nó… – Nàng nhìn xuống anh, gương mặt trắng toát lạnh lùng nói. – Nhưng em không thích cảm giác nghĩ đến anh đã chuẩn bị nó khi đến nhà em… Anh nói nghĩ cho em nhưng em lại cảm thấy anh lo cho mình nhiều hơn.
– Anh… không phải đâu…
– Em muốn nghỉ ngơi. Anh đi về đóng cửa ngoài là được rồi.
Tiến Dũng nhìn Thùy Chi đi thẳng vào phòng ngủ, đóng cửa lại. Anh ngồi bệt xuống sàn nhà, hai tay vò nát mái tóc của mình. Mình thật là ngu ngốc… Tại sao lại dùng thứ này với lần đầu tiên của Thùy Chi chứ?! Hai năm xa cách nàng, Tiến Dũng không ít lần sa ngã với vài đồng nghiệp nữ trong cơ quan. Anh cho rằng mình là đàn ông, thỏa mãn nhu cầu thiết yếu không có gì đáng trách. Nhưng Tiến Dũng cũng rất có chừng mực, anh không quan hệ với phụ nữ có chồng hoặc các đàn em còn trong trắng. Anh biết mình không thể cho họ điều gì ngoài một đêm ân ái. Vì Tiến Dũng xác định trái tim mình đã sớm chỉ thuộc về một người.
– Thùy Chi… Thùy Chi…