Truyện Sex Tình dục và cuộc đời tôi
– Tùng à, mày xong chưa vậy???
– Xong rồi, đợi tao xíu…
…
– Sao, lần đầu của mày thế nào.
– Sướng lắm mày ạ.
– Haha, khoái rồi chứ gì, hôm sau rảnh tao với mày lại đi tiếp.
– Ok, giờ tao muốn về nhà với Linh.
– Lên xe đi, tao chở mày về.
Tôi leo lên xe, chúng tôi cùng nhau ra về. Trên đường đi, Tùng và tôi luôn miệng trò chuyện về các tư thế làm tình lúc nãy. Tôi cười khoái chí, thầm nghĩ, Tùng quả là thằng bạn tốt. Chẳng hiểu sao, tôi lại thích cảm giác chịch nhau nhưng lại nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ khi cả hai tự nguyện, thì cảm giác nó sẽ phê hơn? Và tôi nghĩ tới Linh, tôi muốn có được Linh. Tôi muốn cả hai chúng tôi tự nguyện trao cho nhau. Ý nghĩ hiếp Linh trong đêm bỗng chốc tan biến, tôi tự vẽ ra cảnh em đòi hiếp tôi, và cười khúc khích.
Vừa về tới nhà, lão Khánh đã ngồi ở phòng khách chờ tôi với khuôn mặt tươi rói, lão dúi vào tay tôi xấp tiền:
– Anh mới trúng số, chả biết mua cho mày cái gì nên cho mày tiền luôn. Cầm lấy rồi thích làm gì thì làm.
– Ngon thế, anh cho thì em lấy hết nhé.
Tôi cầm cục tiền, đếm lên đếm xuống cũng tầm 7 – 8 củ gì đấy. Nhiều thế xài sao cho hết, và tôi nghĩ ngay đến Linh.
Nhấc điện thoại gọi ngay cho Linh. Bên kia đầu dây, giọng nói ấm áp và đầy lo lắng của em dành cho tôi. Tôi bảo tôi ổn rồi, thực ra thì chị Trúc đã giúp tôi ổn và tôi chẳng còn ham muốn giả bệnh để được thỏa mãn Linh nữa. Tôi kể cho em nghe chuyện anh Khánh mới trúng số, và tôi muốn đưa em đi ăn và đi chơi. Em đồng ý.
5h30 chiều, tôi có mặt trước cổng nhà Linh. Em mặc chiếc đầm màu trắng tinh khôi, dài qua đầu gối. Hai dây áo trễ ngang qua vai nhưng không quá sexy, tôi không thấy cái dây áo ngực đâu cả. Em buộc tóc củ tỏi gọn gàng, trên nền da trắng mịn không tì vết, hàng mi cong vút và đôi chân mày được kẻ gọn gàng khiến tôi cứ ngỡ đang đứng trước mặt công chúa. Trông em hôm nay thật kiều diễm, khác hẳn vẻ lịch sự hằng ngày lúc ở trường.
Tôi đèo em trên chiếc xe wave ghẻ, tôi chả buồn thay xe vì tôi thích đi xe cùi, em cũng thích con xe này giống tôi. Chúng tôi dạo một vòng quanh quận 1, ngắm nhìn những ánh đèn phố đêm long lanh lấp lánh, nhìn những cặp tình nhân yêu nhau nắm tay dạo quanh phố thị, lòng tôi thấy yêu đời và yêu em nhiều hơn. Cái gió nhẹ phảng phất mùi nước hoa trên tóc Linh, cái ôm chặt sau đuôi xe và cái đùi cạ cạ vào mông tôi làm con tim thêm bồi hồi thổn thức.
Tôi tấp vào một nhà hàng thịt nướng sang trọng. Chúng tôi có chung sở thích với nhau là đi ăn đồ nướng. Tôi nhấm nháp cốc bia mát lạnh bên cạnh li cô ca của Linh. Tôi thích nhìn người yêu mình ăn, đôi môi chúm chím đó khiến tôi si mê, cảm giác ăn cũng ngon miệng hơn hẳn. Tôi hỏi em dạo này trên trường học có vui không, sáng nay thi làm bài thế nào. Em thì hỏi tôi đã hết ốm thật chưa??? Tôi bắt đầu đánh sang chủ đề khác. Tôi bịa chuyện lão Khánh nhà tôi đi chơi gái và bị chị Quỳnh phát hiện, thật thì giá mà bạn gái ổng chiều ổng hơn một tí thì cũng đâu có đến nỗi vậy. Em nhăn mặt rồi trách ông anh tôi:
– Tại sao anh Khánh lại làm vậy?
– Nhu cầu sinh lý mỗi người thôi mà em.
Như hiểu ý tôi, em nhăn mặt lại:
– Em biết ai chẳng có nhu cầu, nhưng tốt nhất là đừng nên đi quá giới hạn.
Tôi sợ bị em phát hiện ý đồ của tôi nên lại lảng sang chủ đề khác để chọc cười em.
Tiếng trò chuyện, tiếng cười đùa và tiếng nói cứ thế chạy dần theo thời gian. Bẵng cái đã 10h tối. Tôi rủ em đi dạo, và em đồng ý.
Dắt tay em qua từng ô gạch trên vỉa hè đường Lê Duẩn nhuộm đầy ánh đèn đỏ xanh vàng, mùi thơm trên tóc và cơ thể em phảng phất, lướt qua khứu giác tôi. Đôi tay bé bỏng của em gói gọn trong lòng bàn tay thô kệch, nhưng cảm giác thật ấm áp. Chúng tôi kiếm một cái ghế đá và ngồi ở đó, nhìn đường phố và dòng người lướt qua. Em đòi uống nước, tôi bảo em ngồi đó đợi tôi xíu, tôi chạy đi mua nước rồi sẽ quay lại ngay.
– Chị ơi, bán cho em hai ly nước cam.
– 40 Nghìn em ơi.
– Dạ đây ạ.
– Này nhóc, kia là bạn gái em hả?
– Dạ, sao chị biết.
– Chị thấy em đi từ đó lại mà. Bạn gái xinh phết nhờ.
– Dạ em cảm ơn, hihi.
– Của em này, cảm ơn nhé, hai đứa đi chơi vui vẻ.
Tôi cười, xách trên tay hai ly nước, lòng thầm nghĩ có người yêu xinh xắn thật là tự hào.
Linh ngồi trên ghế đá chờ tôi, mắt em chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, thi thoảng lại nấc lên từng cục. Tôi thấy lạ, chạy vội lại phía em.
Em cúi mặt xuống chiếc màn hình điện thoại, chăm chú xem cái gì đó. Tiếng nấc ngày càng to hơn, và em khóc. Em khóc nức nở, tôi chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Vuốt mái tóc em quá sau gáy, tôi nhìn vào màn hình điện thoại.
Tay tôi run lên và rớt hai ly nước. Tim tôi bỗng chốc loạn nhịp và hơi thở dồn dập như sắp chết, tay chân bủn rủn. Hình ảnh nhấp nhô của chị Trúc, nhịp nhàng, nhịp nhàng vồ vập vào cơ thể lõa lồ quằn quại của tôi. Từng tiếng rên rỉ sung sướng và đôi bàn tay xoa bóp những vị trí nhạy cảm trên cơ thể. Tất cả đang hiện lên trên chiếc màn hình điện thoại của Linh, như một cuốn phim sex tự quay với hình ảnh và âm thanh chân thực nhất, mà thằng nhân vật chính trong đó là tôi.
– Linh à…
– Anh bỏ tay ra.
Em hất tay tôi ra, đưa đôi mắt đỏ gàu và sắt thép nhìn tôi, em gằn giọng, đưa màn hình điện thoại lên trước mặt:
– Cái gì đây?
Âm thanh của đoạn video ngày càng to hơn: Ư ư ư, mạnh lên chị ơi.
– Linh à, anh…
– Tôi hỏi anh cái này là cái gì?
Em hét lên, đầu tóc rũ rượi như con thiêu thân. Ném thẳng chiếc đt vào mặt tôi với đôi mắt rực lửa đầy thù hận, hình ảnh đó làm tôi sợ hãi, tôi chưa bao giờ thấy em như vậy cả.
– Em bình tĩnh, có thể nghe anh giải thích được…
– Câm mồm đi. Đồ tồi.
Tôi ôm chầm lấy em đầy tội lỗi.
– Anh xin lỗi, Linh à…
Thật lạnh lùng, em dùng hết sức bình sinh đẩy tôi ra, ánh mắt đầy thù hận và điên loạn:
– Chia tay đi.
Có lẽ tôi đã nghe nhầm. Tôi đang nghe nhầm phải không. Tôi tự trấn an bản thân và đưa đôi tay ríu rít níu em lại. Nhưng em hất tay tôi ra thật lạnh lùng:
Bốp!!!
Một cái tát thật đau, đủ để cho tôi tình ra rằng câu chia tay em nói ra thật đanh thép, lạnh lùng kia là sự thật.
– Đừng nói gì với tôi cả. Đồ tồi. Chia tay đi, hãy giải thoát cho tôi và tôi xin anh, đừng nói gì và cũng đừng níu kéo gì tôi cả. Chúng ta coi như chấm dứt, tôi hận anh.
Em cúi xuống, nhặt chiếc điện thoại và ngoảnh mặt quay đi. Tôi nhìn theo bóng em xa khuất, khuất sau vào trong đám người đang bu lại vì tò mò, hiếu thị chúng tôi. Và tôi nghe thấy một âm thanh đau khổ vọng lại:
– KHỐN NẠN.
Tôi thẫn thờ ngồi gục xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và chóng vánh. Khiến cho đầu tôi chưa kịp nhảy số. Vậy là sao? Tôi và Linh cứ thế là chia tay nhau đó hả? Thì ra cảm giác khó hiểu hiện tại là cảm giác chia tay. Chỉ một câu chia tay đi thôi mà tôi và em bây giờ đã thành người xa lạ rồi sao. Thật vô lý, trên đời này làm đéo gì có cái chuyện vô lý đó cơ chứ.
Em chia tay tôi, chỉ vì nhận được đoạn video thôi à? Tại sao em lại có đoạn video đó.
Đúng rồi, nó thật là vô lý. Tôi điên cuồng và gào thét giữa biển người hiếu thị đang nhìn tôi đầy khinh bỉ. Tại sao em lại có được đoạn clip đó.
Tôi mất kiểm soát, càng ngày, tôi càng cảm thấy khó chịu và điên tiết lên như một con nghiện không có thuốc. Tôi nhảy lên xe máy, vặn hết ga và chạy như bay về phía trước.
Chịch gái thì đã sao? Đá phò thì sao chứ? Đá phò là có tội à? Đến con thú con có nhu cầu huống hồ gì con người? Bộ tôi làm gì sai chắc. Tôi yêu em, và tôi không muốn làm tổn thương em. Em muốn chúng ta không đi quá giới hạn và có đêm tân hôn đúng nghĩa, ừ tôi chiều em. Vậy còn tôi, nhu cầu của tôi thì ai giải quyết hộ. Em không cho tôi chịch, thì tôi đá phò. Tôi làm vậy là sai à?
Điên cuồng, tôi cứ chạy xe như tên lửa, tôi chỉ chạy nhưng tôi không biết tôi đang đi đâu.
Dừng xe và đứng lại, trước mặt tôi là khách sạn quen thuộc. Chị Trúc, phải rồi, tôi muốn gặp chị Trúc.
Thật buồn cười, ngay sau khi Linh nói chia tay, người đầu tiên tôi tìm tới lại là Trúc. Lẽ ra tôi nên đuổi theo em và xin lỗi mới phải. Nhưng tôi lúc đó điên rồ như thằng hết thuốc chữa, và suy nghĩ bệnh hoạn của tôi cũng vậy, tôi ức chế, tôi ức chế vì tôi đéo làm gì sai cả, và thứ tôi nhận được là câu chia tay lạnh lùng đó.
Và tôi muốn sex, tôi muốn sex để giải tỏa sự ức chế trong mình.
Tôi vào trong và đòi gặp Trúc, chị đang tiếp khách nên bảo tôi ngồi đợi. Tôi xách xe, ra một quán nhậu gần đó, gọi một két bia và nốc như thằng khát đi giữa sa mạc.
Cảm giác bây giờ thật khó chịu. Tôi muốn uống cho say quá, nhưng càng uống, tôi lại càng tỉnh. Em chia tay tôi thật lạnh lùng và dứt khoát, tôi còn chưa kịp mở lời xin lỗi thì chúng ta đã thành người lạ, tôi ghét em, nhưng càng uống, tôi lại càng nhớ em.
Điếu thuốc chưa kịp cháy nhưng đã hết bởi đôi ba tiếng rít thật dài của một thằng ngốc say khướt bị bỏ rơi. Dáng vẻ lết bết, bê tha, cùng tiếng chai đập cộc cộc đập xuống bàn sau một hơi tu dài đằng đẵng. Tôi cười tuyệt vọng và hét lên thật to làm những vị khách lịch sự trong quán cũng phải giật mình nhìn tôi khinh bỉ.
– Em sao vậy?
Trúc vội vàng chạy lại khi thấy dáng vẻ lếch thếch của tôi. Tôi ngước lên nhìn chị, chị đẹp quá. Dù là mới đi khách về, nhưng chị vẫn cứ đẹp như lần đầu tôi thấy vậy, bầu ngực căng tròn trĩu xuống với anh mắt ngạc nhiên nhìn tôi.
– Em buồn.
– Sao vậy?
– Đừng nói gì cả. Đêm nay chị có thể ở với em được không?
Hết câu, tôi với cánh tay chạm vào sau gáy chị, kéo đầu chị sát xuống với khuôn mặt tôi. Một nụ hôn ngấu nghiến đầy đau khổ và tuyệt vọng của một thằng say trong quán nhậu, trước con mắt kì thị của bao nhiêu người.