Truyện Sex Tình mãi xanh – Tác giả Hoài Cổ
Sau cái đêm ấy, tôi và Tuyết bắt đầu qua lại với nhau trong “lén lút”, giấu giếm không cho ai biết mối quan hệ này. Bởi theo Tuyết nói thì “Dù sao em với cái Phương cũng là bạn, em không muốn nó nghĩ sai về em, không muốn mọi người ở công ty dị nghị…”
Ok, tôi cũng đồng ý với đề xuất đó, tôi cũng chỉ mong được như vậy thôi, ngu gì công khai.
Tình yêu và tình dục, đến quá là nhanh, tôi chẳng biết Tuyết đã thích tôi, thầm thương trộm nhớ tôi từ khi nào, nhưng trải qua những lần ở bên Tuyết, tôi chỉ thấy thỏa mãn về tình dục, chứ tình yêu thì không. Ở bên cô ấy tôi không có cảm giác yêu đương, không có những rung động về tâm hồn giống như những lần trước đây tôi đã từng.
Với Tuyết, một cô gái khá là cá tính, cuồng nhiệt và mãnh liệt trong chuyện chăn gối, luôn đem lại cho tôi những xúc cảm cực khoái đến mệt nhoài. Nhiều hôm, hai đứa quần nhau cả đêm 3, 4 phát, cứ địt xong lại nghỉ, một lúc sau lại chơi, hết trên giường lại xuống đất, từ trong phòng ngủ ra đến phòng khách, mùi dâm thủy với mùi tinh trùng cứ phảng phất khắp nhà.
Chán ở nhà, tôi lại đưa Tuyết vào nhà nghỉ để thay đổi không khí, hình như ngoài thời gian làm việc, cứ hễ hai đứa gặp nhau là lại lao vào địt nhau không biết mệt mỏi. Có một điều tôi công nhận là Tuyết có yêu tôi, cô ấy sẵn sàng từ chối các cuộc vui khác với bạn bè, để chạy đến bên tôi, cô ấy lo lắng cho tôi chuyện ăn uống, ngủ nghỉ và mua cả áo quần cho tôi nữa. Mỗi lần đi công tác, cô ấy đều báo cáo cho tôi vì sợ tôi ghen, có lẽ bài học với Phương cô ấy đã học thuộc lòng.
Bây giờ, cô ấy không bao giờ đi công tác cùng với đồng nghiệp nam, khẳng định chắc chắn như thế nhưng tôi cũng chẳng quan tâm, tôi ậm ừ cho qua chuyện.
Vì tôi vẫn còn tình cảm với Phương, tôi không thể dối lòng mình được rằng tôi vẫn nhớ và thương Phương rất nhiều. Càng ngày, tôi càng thấy mình mâu thuẫn…
Một sáng Chủ nhật, đang còn ngái ngủ trên giường thì Tuyết đã nhắn:
“Anh ơi, anh dậy chưa?”
Chả là hôm qua đi ăn uống với mấy anh em nên về muộn, em đợi mãi tôi không về, không được phang nên lồn em chắc vẫn đang nứng đây mà, bứt dứt không chịu được. Tối hôm qua nhậu xong anh em còn đi massage nữa, về sao được? Hôm qua đi gặp được một em miền Tây ngon thôi rồi, tầm 20 tuổi, giọng nói thì ngọt như mía lùi, người đẹp dáng cao, cặp vú vừa to vừa trắng, mông cũng khá to, bướm thì vừa sờ vào cái đã tràn trề như xả lũ.
Tôi đi mát xa cũng hay được các em thích, chắc tại cái dáng trông cũng hơi thư sinh nho nhã, nhưng được cái khoai to, lại ăn nói lich sự hài hước.
Các em khoái kiểu thế, nên lúc nào vào cũng như gặp người yêu, tắm táp sạch sẽ rồi lên nằm ôm như đúng rồi. Sau đó thì như nào các bác chắc cũng đã biết, các em ý BJ thì thôi rồi, Tuyết còn phải xách dép học tập…
“Anh ơi sáng nay mình đi cà phê đi”.
Ơ, mọi lần toàn đi nhà nghỉ luôn hôm nay lại đi cà phê à? Tôi lấy làm lạ.
– Ok, cà phê thì cà phê.
Lên quán cà phê ở trên phố, tôi hỏi:
– Ngồi quán này em không sợ có người nhìn thấy à? Hôm nay chủ nhật đông đấy.
– Mình ngồi một tí thôi rồi đi, em có kế hoạch này hay lắm anh nhé.
– Thế nào em?
– Hôm nay mình ra ngoại thành một buổi đi anh, đi câu cá đi, em mới tìm hiểu được một địa chỉ hay lắm.
Câu cá đéo gì, chắc lại chui vào cái chòi vắng trong một khu sinh thái nào đấy ở tận Sóc Sơn phang nhau thì đúng hơn, nói câu cá cho nó tao nhã chớ kiểu này tôi đi mãi rồi, tôi hỏi:
– Ở đâu em?
– Ở Sóc Sơn anh ạ…
Biết ngay mà, nhưng không sao, chiều em cho em vui…
…
Đúng là lên Sóc Sơn có khác, đường đi xóc tung đít, vào được cái khu sinh thái quay lại nhìn em may quá hàng họ vẫn còn nguyên.
Em ôm tay tôi tình tứ đi vào, lại còn mỉm cười rất chi là dâm nữa:
– Nơi này vắng, khỏi phải sợ ai nhìn thấy nhé…
Chưa chắc đâu, nơi an toàn nhất có khi lại là nơi nguy hiểm nhất đấy, tôi lẩm bẩm trong mồm chưa hết câu thì nhìn thấy ai như ông anh làm cùng công ty ngày trước, đang khoác vai một em éo phải vợ ổng, đúng là ông ý rồi.
Nháy mắt với nhau phát, anh em mà. Hiểu hết…
…
Vào một cái lều con con ngay bên bờ hồ, trong đấy cũng có giường đệm đoàng hoàng, đóng cửa lại thì cũng an toàn đấy. Mở cửa sổ nhìn ra hồ cho thoáng, ngâm hai cái cần câu xong hai đứa ngồi ngắm hồ. Tuyết tựa đầu vào vai tôi.
– Anh à, em chỉ thích cảm giác bình yên ở bên anh như thế này.
– Cứ ngồi im như này á, anh tưởng em thích cái khác hơn?
– Anh chả lãng mạn gì cả, mà anh ơi, mấy hôm nay em thấy khác khác anh ạ, hay là em có bầu rồi?
Tôi giật thót mình, bỏ mịa, toàn chơi không bao, có bầu thì rách việc phết.
– Em thử chưa?
– Sao anh hốt hoảng thế, anh sợ em có bầu à?
– Sợ gì… anh chỉ lo thôi… – Tôi giọng buồn buồn.
– Anh lo gì?
– Anh lo em vừa mới lên chức, giờ mà bầu bí vào thì mất hết cơ hội phấn đấu, bọn mình còn lo cho tương lai nữa, sự nghiệp vẫn chưa đâu vào đâu mà…
– Vâng… em đùa anh chút thôi, em thử rồi, không có bầu đâu anh ạ, em cũng nghĩ như anh nên có biện pháp rồi anh yên tâm…
– Em nói thế thì anh yên tâm rồi nhưng lần sau đừng đùa như thế, anh không thích đâu.
– Vâng ạ.
Hai đứa lại quấn vào nhau, tôi lại đè Tuyết ra phang, Tuyết quỳ xuống chống hai tay lên cửa sổ nhìn ra hồ, tôi đứng sau doggy vào lồn Tuyết, làm cho Tuyết rên lên ư ử vì sướng.
Giữa không gian mây trời sông nước mênh mang, địt nhau phê lòi…
Trong thời gian yêu nhau, tôi nhận thấy Tuyết là một cô gái đầy tham vọng và hiếu thắng, để đạt được mục đích, Tuyết sẽ không ngừng phấn đấu và không từ cả thủ đoạn. Cũng đã có lời ra tiếng vào lọt đến tai tôi, và tôi có chút nghi ngờ…
…
Cho đến một ngày, tôi đón Tuyết sau chuyến đi công tác ở Tỉnh về, đợt công tác này diễn ra trong 4 ngày, công ty đi gần 10 người cả nam cả nữ. Tôi đón ở bến xe Mỹ Đình rồi đưa thẳng vào nhà nghỉ gần đấy để nghỉ ngơi. Vừa vào phòng Tuyết đã lao vào ôm chầm lấy tôi mà hôn.
– Mấy ngày không gặp, em nhớ anh quá.
– Từ từ nào, tí nữa anh bù, em đi tắm rửa cho khỏe người đi, anh chờ…
Tuyết nghe lời vào toilet tắm, chắc là tranh thủ rửa bướm thật sạch sẽ thơm tho… Tôi nằm trên giường đợi.
– Sắp xong chưa em ơi.
– Xong rồi anh ạ, em ra đây.
Có tiếng chuông điện thoại của Tuyết trong túi kêu reng reng.
– Em ơi có điện thoại kìa.
– Anh lấy ra nghe hộ em với, em ra ngay…
Tuyết xúng xính bộ váy ngủ bước ra khỏi phòng tắm, và đứng chết chân khi tôi mặt đang hằm hằm nhìn Tuyết, tôi nổi khùng cầm trên tay một hộp bao cao su:
– Cái gì đây?
Mặt Tuyết tái đi, hốt hoảng:
– Em… em không biết…
– Không biết mà nó lại ở trong túi em à, em giải thích sao đây.
– Em không biết thật mà, anh phải tin em chứ, anh T… – Tuyết run rẩy.
– Anh cũng rất muốn tin, nhưng thế là quá đủ rồi – Tôi giận dữ – Em nghĩ anh là thằng trẻ ranh không biết gì à?
– Không… anh T… anh phải tin em… em hoàn toàn không biết.
– Thôi… ngay cái trò mèo ấy đi… nếu em thích… thì cứ việc… chấm dứt ở đây đi… anh không muốn gặp em nữa…
Tôi quay mặt bước thật nhanh ra cửa, mặc cho Tuyết bám lấy tay tôi níu kéo… tôi đóng sầm cửa lại…
…
Cố giấu nước mắt lặng thầm nhìn nhau nghe nhói lòng.
Biết nói chi đây một câu trước khi biệt ly.
Chiều buồn nghẹn ngào buông lơi chút ánh sáng nhạt nhòa.
Tựa như níu kéo bước chân người đi.
Hãy cố nhắm mắt tìm đường vượt qua cơn bão lòng.
Hãy cố quên nhau dù cho xót xa lệ rơi.
Để lại cuộc tình trong cơn hấp hối chút ngọt ngào.
Người hỡi hôn nhau đi lần cuối.
Thà như thế, thà rằng như thế.
Thà đừng cố níu kéo nát tan lòng nhau chi hỡi em.
Thà như thế thà rằng như thế.
Thà đừng nhắc đến nữa những ân tình đã phôi phai.
Giấc mơ qua rồi…