Truyện Sex Tội lỗi
Tối hôm đó tôi muốn đưa mẹ đi chơi quanh thành phố cho biết đây biết đó nhưng vì nhiều lý do mà không đi được. Nào là mẹ không muốn đi vì không còn tâm trạng nào khi bố tôi đòi bán nhà và lấy tiền. Nào là buổi tối mẹ ngại đi. Thực sự thì tôi cũng ngại đi, vì nghĩ đến cảnh chở mẹ bằng xe đạp đi cũng ngại. Hơn nữa, tôi ở thành phố cũng chưa lâu, cũng chưa biết nhiều nơi…
Buổi tối sau khi ăn cơm xong tôi đưa mẹ đi dạo loanh quanh gẫn dãy nhà trọ chút rồi về. Thằng bạn cùng phòng lại sang phòng bên ngủ nhường chỗ cho mẹ con tôi.
Tôi ngủ cùng mẹ trên giường, cũng định ngủ dưới đất rồi nhưng bây giờ dường như khoảng cách cũng không còn là mấy nữa, dù có ngủ dưới đất cũng không được vì đêm ở dãy nhà trọ có rất nhiều muỗi.
Dãy nhà trọ mọi người ngủ muộn, dù đã 11h nhưng phòng bên vẫn là tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa, tiếng nam nữ tâm sự, cả tiếng ti vi ồn ào, tiếng nhạc xập xình…
– Ở đây ngày nào cũng ngủ muộn vậy à? – Mẹ hỏi.
– Vâng. Đa số là sinh viên mà mẹ.
– Muộn như vậy mai dậy sớm đi học hay đi làm sẽ rất mệt. Ở quê mẹ ngủ sớm quen rồi. Ở đây muốn ngủ cũng khó, vì ồn ào quá, mẹ không quen.
Hai mẹ con mỗi người mỗi góc nhìn lên trần nhà tâm sự to nhỏ.
– Mẹ định thế nào? – Tôi hỏi?
– Gì vậy con?
– Chuyện bán nhà ấy.
– Nhà đứng tên bố mẹ, cũng không biết thế nào nữa. Mẹ không muốn bán, ở đó quen rồi, bán đi rồi hàng xóm lại dị nghị.
Mẹ tôi là thế, lúc nào cũng sợ dị nghị, lúc nào cũng muốn đóng cửa bảo nhau chứ không muốn vén áo cho người xem lưng.
– Con thi kết quả tốt chứ?
– Không tốt mẹ à.
– Tại sao vậy? Con hứa rồi mà. Con bao nhiêu năm học giỏi cơ mà…
– Học đại học khác phổ thông mẹ à.
Tôi lấp liếm. Thực ra thì cũng vì chuỵên xảy ra mà ảnh hưởng đến việc học tập của tôi nhiều.
Mẹ thở dài. Im lặng.
– Mẹ nghĩ gì vậy? Sao lại thở dài thế? – Tôi tò mò…
– Có lẽ tại mẹ, tại mẹ làm ảnh hưởng đến con.
Có lẽ mẹ cũng đoán được lý do tại sao tôi học kém như thế, mẹ sinh tôi ra, mẹ là người hiểu tôi hơn ai hết mà.
– Nghe đứa cùng phòng bảo con có người yêu.
– Làm gì có hả mẹ, con chưa yêu ai, cũng chưa muốn yêu lúc này.
– Ừhm. Thế thì tốt, lo học trước đã, sau này ra trường có điều kiện sẽ có nhiều cơ hội lựa chọn hơn.
Tôi luồn tay kéo mẹ lại gần, mẹ nằm trong vòng tay tôi…
– Trước khi nghỉ hè kết thúc con về quê chơi nhé, cũng lâu rồi. – Mẹ bảo.
– Vâng, con định trước khi học kỳ tới con sẽ về quê chơi hai tuần, tiện thể thăm ông bà ngoại luôn. Vết mổ của mẹ khỏi hoàn toàn rồi nhỉ?- Tôi hỏi.
Mẹ chẳng nói gì, im lặng. Có lẽ vì động chạm đến chuyện ngày xưa, vì lý do đó mà tôi và mẹ đã đi quá xa nên mẹ không muốn nhắc tới. Tôi thì chẳng cố ý hỏi thế, chẳng qua là quan tâm tới mẹ thôi.
– Mẹ khỏi hoàn toàn rồi nhưng còn đau chỗ khác con à. – Lại thở dài.
– Con không hiểu.
Lúc đó tôi không hiểu thực sự không hiểu ý mẹ nói là gì, tôi cứ ngỡ mẹ đau ở đâu khác nữa. Mẹ đau ở đâu à?
– Mẹ đau ở tim con à.
Mẹ lấy tay tôi đặt lên ngực mẹ, nơi có trái tim. Mẹ đau long vì những chuỵên đã xảy ra. Lại thở dài.
Tôi đặt tay lên ngực mẹ nhưng cũng không nghe tiếng nhịp đập của tim rõ vì ngực mẹ to quá. Tôi xoa xoa nhẹ nhẹ…
Mẹ nắm tay tôi giữ lại :
– Ngủ thôi con.
Tôi buông tay ra rồi cũng chúc mẹ ngủ ngon. Tôi biết mẹ cũng chưa ngủ được, cuộc sống có nhiều điều cần suy nghĩ. Dãy nhà trọ vẫn còn tiếng ồn ào… Lại cả tiếng cãi nhau của hai cặp vợ chồng cuối dãy. Đúng là hạnh phúc mong manh!
Tôi chìm vào giấc ngủ từ khi nào cũng không biết nữa, tôi cứ ôm mẹ mà ngủ như xưa…
Nửa đêm có tiếng nói chuyện làm tôi tỉnh giấc. Trời nóng vô cùng, hoá ra là mất điện. Lại cắt điện luân phiên vì thiếu điện. Hè nào chả vậy, tôi nghe nói thế. Nhưng thường là cắt điện vào buổi tối, đêm sẽ không cắt để mọi người ngủ ngon. Chẳng hiểu sao đêm nay lại cắt như thế, cũng hơn 3h sáng rồi. Mọi người ở dãy nhà trọ đều dậy, chẳng ai mà có thể ngủ với tiết trời nóng như vậy. Họ mở cửa ngồi ra sân cho mát, trời mờ mờ sang.
– Mất điện hả con? – Mẹ tôi cũng vừa tỉnh giấc.
– Vâng, dạo này mùa hè mất liên tục, cắt luân phiên ấy mà.
– Nóng thế này sao ngủ được, có khi phải mua quạt sạc con à. Mà mất lâu không?
– Thường thì một hai tiếng.
Tôi vừa lấy tờ báo quạt vừa trả lời mẹ.
Tôi mở cửa ra cho mát, ngồi trước cửa hóng chuyện với mấy nhà trọ khác. Thằng bạn cùng phòng vốn là đứa vô tư, nó nằm lăn lóc trước hiên nhà, nghêu ngao hát…
Mãi mà cũng chẳng có điện, trời cũng mát dần, mát hơn lúc trước một chút. Tôi hôm qua ngủ muộn nên giờ ngáp ngắn ngáp dài, vào nhà vệ sinh tắm qua một chút cho mát rồi đi ngủ, sáng mai phải đưa mẹ ra bến xe về quê sớm.
– Nóng quá mẹ à, mẹ đi tắm một chút cho mát rồi ngủ tiếp, cũng sắp sáng rồi. Ở đây gần sáng là đã nhộn nhịp tiếng xe cộ rồi.
– Uhm. Mẹ không quen tắm buổi sang sớm thế này, nóng quá, con ngủ trước đi.
Cũng có một số người quyết định không ngủ nữa mà đi tập thể dục buổi sáng luôn. Tắm xong mát hơn chút tôi trèo lên giường định tranh thủ ngủ một giấc nhưng tôi cũng chẳng ngủ được vì mẹ cũng lọ mọ dậy lịch kịch gói ghém đồ đạc, dọn dẹp vài thứ linh tinh cho phòng tôi.
– Mẹ cứ để đấy mai làm, đi ngủ một chút đi mẹ. – Tôi bảo.
– Mẹ dậy rồi không ngủ lại được, con ngủ đi.
Tôi quay lưng vào tường cố gắng nhắm mắt nhưng chẳng ăn thua. Mẹ lúi húi rửa đống bát đĩa bỏ xó không sử dụng lâu rồi.
Tôi bật dậy bế thốc mẹ lên giường:
– Mẹ có đi ngủ không thì bảo. – Tôi cười nói.
– Ui, bỏ mẹ ra, tay mẹ dính nước rửa chén.
– Kệ mẹ, đi ngủ thôi, mẹ thức thế con không ngủ được.
– Thôi được, để mẹ rửa tay đã.
– Không, mẹ cứ lau tạm vào cái khăn này, mai tính. Tôi đưa khăn lau để ở đầu giường cho mẹ.
Mẹ tôi cũng là người hay đùa, hài ước nên mẹ lau hết vào mặt tôi như hồi bé. Tôi cũng không chịu thua bật dậy lấy nước rửa chén lau vào quần áo mẹ, cả hai mẹ con cười đùa vui vẻ… Cuối cùng mặt tôi, quần áo tôi và mẹ dính đầy nước rửa chén… Tôi và mẹ lăn ra giường vì mệt.
– Lâu rồi con nhỉ?
– Vâng. Con nhớ ngày xưa quá…
Mẹ dậy thay quần áo, cũng chẳng vào nhà vệ sinh thay vì còn ngổn ngang bát chén. Mẹ thay quần áo trước mặt tôi như hồi bé, tất nhiên mẹ không đứng thẳng người, mà chỉ khom khom che đi phần bên dưới, còn phần trên thì mẹ để tôi thấy nhiều lần rồi…
Mẹ thay chiếc váy ngủ mà mẹ hay mặc ở nhà, tại trời nóng nên có lẽ mẹ muốn thay cho mát. Mẹ lại ngồi xuống rửa nốt công việc của mình…
– Con bảo là đi ngủ mà! Mẹ lại muốn con xuống bế mẹ lên giường à? – Tôi giả vờ nghiêm giọng.
– Thôi, để mẹ làm nốt, giờ cũng có ngủ được đâu.
Tôi bực mình bật dậy bế mẹ lên giường và…
Chiếc váy ngủ mỏng manh không giữ được cơ thể mẹ. Nó vừa mới được mẹ mặc vào, lại bị tôi cởi ra.
– Kìa con…
Tôi như con hổ đói mồi, lao vào mẹ như muốn cắn xé mẹ ra ngàn mảnh.
– Kìa con, người ta dậy hết rồi. Mẹ thủ thỉ như sợ ai nghe thấy.
– Không sao, con đóng cửa rồi, mọi người đi tập thể dục gần hết rồi.
Mẹ biết sẽ không thắng nổi tôi nên đành chấp nhận chịu trận. Tôi chỉ mặc mỗi quần đùi nên chẳng mấy chốc hai mẹ con đã trần truồng không mặc gì trên người.
Trời cũng mờ mờ, ánh điện từ chiếc đèn sạc nho nhỏ chỉ đủ để tôi thấy khuôn mặt mẹ toát lên trắng trẻo, và chỗ đó của mẹ đen đen…
Tim tôi đập loạn xạ, lo lắng, cảm giác như lần đầu…
Mẹ cũng vậy, có lẽ vì mẹ lo sợ người ở dãy trọ biết nên mẹ cũng thổn thức, lo lắng, bồn chồn như tôi.
Mồ hôi tôi vã như tắm, tại trời nóng lại mất điện. Mẹ cũng vậy, nhưng dù sao cũng ít hơn tôi.
Tôi đưa chim vào bướm mẹ nhẹ nhàng như sợ ai nghe thấy. Tôi dập cũng nhẹ nhàng, tôi sợ tiếng kêu của chiếc giường ọp ẹp… Mẹ cũng biết điều đó, cố gắng kẹp chân lại, cố gắng để tôi ra nhanh…
Mồ hôi tôi có khi chạy nhỏ giọt trên vú mẹ, chảy từ trên trán tôi xuống. Bụng tôi cọ xát bụng mẹ nhè nhẹ, ướt nhép. Hai đùi tôi cũng vậy, bì bạch…
Buổi sáng thường cơ thể phụ nữ ham muốn nhiều hơn nên dâm thuỷ mẹ tôi ra nhiều hơn, lẫn với mồ hôi của tôi chảy dài vô tận…
Mẹ không nói, lặng lẽ lấy tay lau mồ hôi trên mặt tôi. Tôi cũng lo sợ thằng bạn cùng phòng vô tình đi tập thể dục về gọi cửa, nó vốn vô tâm mà, vì thế nên tôi cũng muốn kết thúc nhanh…
Nhưng càng muốn kết thúc nhanh thì càng không nhanh được. Nghịch lý…
Tôi càng dập mạnh thì càng hăng say…
Càng dập nhanh thì chẳng muốn dừng lại… Tiếng kọt kẹt đều đều…
– Nhanh đi con.
Mẹ giục. Trời cũng gần sang rồi.
Mãi mà không xuất được, mệt lử tôi nằm phục lên người mẹ… Mẹ tôi là người đẫy đà, nói thực, tôi nằm gọn trong người mẹ…
Mông mẹ rất to và cong, không sệ như những người phụ nữ khác. Mẹ xoa lưng tôi, mẹ biết tôi mệt. Tôi thở dốc…
Chim tôi vẫn nằm trong mẹ, ướt át, nhầy nhụa…
– Thôi nhé, mẹ nói…
Tôi làm sao có thể thôi đựơc, đàn ông khi chưa ra được thì bứt rứt vô cùng. Tôi nhổm người dậy, nhìn mẹ từ đầu đến chỗ ấy… Mờ mờ…
Mẹ biết tôi sẽ làm gì tiếp theo, lại nhắm mắt…
Lại dập ào ạt… Mồ hôi lại chảy…
Thú thực, mồ hôi chảy nhiều, trời nóng nhiều càng làm người ta hưng phấn nhiều hơn. Vừa ướt át, vừa đầy nhục dục…
Tiếng kêu từ chiếc giường một lúc một to, tôi liền lấy chiếc gối kê lên mông mẹ, mẹ ưỡn mông lên để tôi kê gối xuống. Mẹ cứ nghĩ tôi kê gối lên như lần trước để cho chim tôi vào sâu hơn, và để mu mẹ nhô cao hơn chứ không biết là để giảm tiếng ồn ào từ cái giường cũ…
Cái gối của tôi rất cao và cứng, tại tôi quen dùng gối cao rồi. Nó cao nên người mẹ tôi như uốn cong hình chữ S. Mông mẹ tôi nhô cao, còn hai chân và ngực thì võng xuống. Tôi cũng sợ làm mẹ đau vì cả mông mẹ, cả chim mẹ chịu lực đè từ cơ thể tôi. Hai chân mẹ thong xuống, mu mẹ nhô cao chót vót, một tay tôi đặt lên vừa khít…
Ở tư thế này mẹ cuốn hút vô cùng, và tôi cũng dễ đạt đỉnh. Mẹ dạng chân ra để tôi vào dễ hơn, sâu hơn. Tôi sợ mẹ mỏi chân nhưng cũng không còn biết cách nào nữa, lúc đó tôi ích kỉ vô cùng, chỉ nghĩ cho mình mà không để ý mẹ tôi nghĩ gì, có lẽ mẹ cũng thế. Nước nhờn cùng mồ hôi chảy dài xuống gối, dính vào lông mẹ bện lại từng cụm. Vừa dập tôi vừa bóp vú mẹ liên hồi như muốn bóp nát vú mẹ ra vậy. Tôi không lo mẹ đau ngực vì tôi biết mẹ rất thích như thế…
Dạng chân rộng một lúc mẹ quặp chân lại vào eo tôi, khít vô cùng… Tôi biết mẹ đã lên đỉnh…
– Con cho ra ngoài nhé. – Mẹ kéo đầu tôi xuống nói khẽ vào tai tôi.
– Sao vậy mẹ? Chiều nay con cũng cho vào rồi mà…
Mẹ không nói nhưng mãi hôm sau tôi mới biết mẹ sợ ở tư thế này dễ có thai. Vì bướm mẹ nhô cao, nếu xuất vào tinh trùng sẽ nằm trọn trong người mẹ, không chảy ra ngoài chút nào.
Tôi kệ mẹ nói, tôi cứ vờ như không để ý mà xuất ào ạt trong bướm mẹ. Mẹ biết, mẹ cũng định ưỡn mông đẩy ra nhưng tôi ghì chặt mẹ lại… Xuất mấy lần… Không chảy ra ngoài chút nào…
Tôi không bỏ gối ra, cứ để nguyên mà nằm trên mẹ thở dốc. Mẹ xoa lưng tôi, nhè nhẹ…Mồ hôi chảy ra nhiều…
– Sao con không cho ra ngoài?
– Con không kiềm chế được mình. Hơn nữa con thích ở trong mẹ hơn.
– Tội lỗi… Mẹ thở dài…
Chim tôi nhỏ dần trong bướm mẹ. Cảm giác lúc đó như chú bé được tắm trong chiếc ao rộng lớn.. Quá nhiều nứơc…
Tôi bỏ chiếc gối ra, nằm cạnh mẹ… Cả hai cứ thừ người ra, chẳng ai nói gì và cũng chẳng biết nói gì…
Tôi liều mình đưa tay xuống xoa lên vết mổ của mẹ. Mẹ giật mình tưởng tôi đưa tay vào chỗ ấy nên giằng tay tôi lại:
– Bẩn, con!
– Không, con xem vết mổ thôi.
– Khỏi rồi mà, vết sẹo cũng nhỏ thôi, ấn sâu mới thấy đau.
Tôi xoa lên vết mổ, mẹ để yên…
Chẳng hiểu thế nào tôi vừa xoa chỗ mổ của mẹ lại đưa một ngón tay vào bướm mẹ, ngón giữa.
Mẹ giật thót người nhưng không kịp nữa… Nước nhờn và tinh dịch lung bùng trong bướm mẹ. Tôi ngoáy ngoáy, cảm giác thật thích..
– Bẩn mà, con bỏ ra đi..
Tôi chẳng bỏ ra mà đút hai ngón vào luôn… Mẹ lại giật thót mình nhưng rồi cũng buông xuôi. Mẹ nhắm mắt…
…