Truyện Sex Tội lỗi
Sáng hôm sau, lúc tôi dậy, mẹ đã thay bằng chiếc quần khác, có lẽ mẹ sợ VGN biết…
Tôi nhìn mẹ âu yếm, mẹ cười hạnh phúc hơn… Đàn bà khi họ hạnh phúc thì ánh mắt họ không che dấu được…
Tôi định chở VGN ra bắt xe về khi bữa sang kết thúc thì có tiếng chuông cửa…
– Ai đến sớm vậy kìa… Con ra xem ai đi. Mẹ nói…
Tôi ra mở cửa…
Bố tôi…
Tự nhiên thấy mông lung quá, mệt mỏi…
Ôi, những thứ mong manh đều dễ vỡ…. Nhưng….
Tôi mắt tròn mắt dẹt khi thấy bố tôi lững thững xách vali đi vào, tôi cũng quen với hình ảnh này nhiều rồi nhưng tự nhiên cái tết này làm tôi bất ngờ quá… Mẹ tôi có lẽ còn ngạc nhiên hơn tôi nữa. Và đúng như vậy, mẹ tôi mở to mắt ra khi thấy bố tôi về…
Tôi chẳng muốn bố tôi về như thế này chút nào cả, thật lòng…
VGN cúi đầu lễ phép chào bố tôi
– Bố anh đẹp trai phong độ quá. – VGN nói khẽ vào tai tôi khi bố tôi bước vào trong.
Tôi không muốn VGN ở nhà tôi thêm chút nào nữa, tôi muốn cô ấy về thành phố ngay lập tức, vì tôi không muốn cô ấy biết hoàn cảnh của tôi, cũng chẳng hay ho gì. Tất nhiên tình yêu thì chuyện đó cũng không quan trọng lắm, nhưng cũng chưa quen được bao lâu, nên…
Hơn nữa, ở trong hoàn cảnh này, vốn đã ngột ngạt khi bố tôi về, lại thêm VGN nữa chắc sẽ mệt mỏi hơn…
– Chiều anh đưa em về nhé. – tôi bảo VGN.
– Bố anh mới về mà, em muốn ở lại với gia đình anh, đằng nào cũng hết tết rồi cùng anh lên luôn.
– Bố mẹ em không nói gì à? – Tôi cau mày.
– Bố mẹ em nói gì chứ, em lớn rồi mà. Em bảo đi du lịch với bạn cả tuần rồi, anh đừng lo.
– Nhưng chúng ta cũng chưa đến mức thân thiết mà em ở lâu quá, anh sợ..
– Anh sợ gì chứ, em không lo thì thôi, anh lo làm gì. Anh không muốn em ở đây à? – VGN giận dỗi, mắt như chực khóc…
Thôi, đành chịu, tôi đành chấp nhận, và có lẽ sẽ lên thành phố sớm cùng cô ấy.
Bữa cơm diễn ra trong không khí im lặng, VGN có lẽ không nhận ra điều đó nên cứ nói cười tự nhiên.
– Sao tết bác không ở nhà ạ?
– Bác có chút việc bận. – Bố tôi ậm ừ.
– Anh ấy bảo bác về quê. Quê xa quá đi lại cũng ngại nhỉ.
– Thôi cháu ăn đi, nguội hết rồi. – mẹ tôi muốn chuyển chủ đề.
Tôi chẳng nói gì, chỉ mong sao thời gian qua đi nhanh để tôi thoát ra khỏi hoàn cảnh này. Tôi định mai sẽ lên thành phố ngay, nếu bố tôi còn ở lại lâu dài. Cũng chẳng biết khi nào ông ấy đi, mong manh quá…
Buổi tối, nhà tôi thường xem ti vi, mọi người vừa xem vừa uống nước nói chuyện. Tôi và VGN một chỗ, bố mẹ tôi mỗi người một góc, chẳng ai nói với ai câu gì…
Lòng tôi khó chịu vô cùng vì tối nay tôi sẽ phải ngủ cùng với bố tôi, điều mà tôi ghét nhất. Từ nhỏ tôi chưa cảm nhận hết sự yêu thương của bố dành cho tôi, tôi cũng chưa bao giờ ngủ cùng bố từ khi tôi lớn, còn nhỏ thì tôi không nhớ.
10h, bố tôi giục cả nhà đi ngủ sớm, lấy lý do hôm nay mệt. Đúng như dự đoán, tôi và bố ngủ cùng nhau, VGN ngủ cùng mẹ tôi. Có lẽ đêm nay mẹ sẽ mất ngủ, tôi đoán vậy. Vì mẹ không quen ngủ với người lạ, hơn nữa bố tôi lại về thế này…
Bố tôi ngủ ngay khi đặt lưng xuống, còn tôi thì trằn trọc mãi… Phòng bên tiếng mẹ thở dài đều đều làm tôi xót xa…
Rồi sáng cũng đến, tôi mừng khi trời mau sáng, định bụng sẽ đưa VGN về sớm, nhưng cũng muốn cô ấy ở lại để cho bố không ngủ cùng mẹ tôi. Ích kỉ quá, vậy đấy…
Dưới bếp, tiếng bố mẹ tôi khe khẽ khi tôi đi xuống nhà vệ sinh đánh răng.
– Nó là đứa nào thế? Sao lại ở đây? – Tiếng bố tôi.
– Người yêu con mình, nó ở mấy hôm rồi.
– Mai cả nhà mình qua bên nội, lâu rồi.
– Tôi không qua đâu, còn gì nữa mà qua. Từ lâu rồi.
– Cô phải hiểu cho tôi chứ, cô không về người ta nghĩ gì.
– Tôi không muốn về, chúng ta đã gửi đơn ra toà, tôi không muốn liên quan gì nữa.
– Dù gì nó cũng là máu mủ nhà tôi, tôi phải đưa nó về.
– Cái đó ông đi mà hỏi con, tuỳ nó.
– Nó nghe lời cô mà, cô thuyết phục nó đi, mà tốt nhất là cả hai mẹ con cô cùng về, để hàng xóm họ đỡ dị nghị.
– Ở quê ai mà chẳng biết, còn gì nữa àm danh dự hay dị nghị.
Tôi chẳng muốn nghe thêm nữa, lần nào cũng vậy, rồi những tiếng cãi nhau to hơn. Tôi vào nhà tắm đánh răng nhưng cũng đủ nghe thấy tiếng cãi nhau, mà cãi nhau thì cũng chẳng phải, chỉ là to tiếng với nhau thì đúng hơn.
Hồi chuyện mới xảy ra thì tôi còn hay về quê nội, chứ bây giờ từ khi ông bà nội xa lánh mẹ con tôi, chấp nhận người đàn bà kia thì tôi ít về hơn, lá rụng về cội nên tôi phải về thôi chứ thật lòng tôi không muốn.
Tôi mở cánh cửa nhà tắm bước ra thì cũng là lúc VGN đứng đó từ bao giờ. Tôi chẳng nói gì, có lẽ VGN cũng nghe thấy hết câu chuỵên của bố mẹ tôi. Thôi, cái gì đến sẽ đến, sớm muộn gì rồi cũng biết, nhưng những ngày tết thế này mà phải nghe những lời đó thực sự chẳng hay ho gì, tôi cũng không muốn VGN phải nghe những lời đó.
Mệt mỏi!
Tiếng bát đĩa loảng xoảng, có lẽ đã đạt đỉnh của cuộc cãi vã, có lẽ bố tôi xua tay làm đổ bát đĩa trên bàn ăn. Cái bàn mà tôi và mẹ từng nằm trên ấy…
Thường thì mẹ tôi cam chịu, chẳng nói gì, kệ bố tôi muốn nói, muốn chửi, muốn đánh thì cũng kệ.. Nhất là vào những ngày tết như này, nhất là khi có khách như thế… Nhưng hôm nay mẹ lại dám to tiếng với bố… Ngạc nhiên…
Tôi dắt tay VGN lên nhà, thu quần áo rồi chở ra bến xe… Tôi không nói gì, mặt đăm đăm… VGN cũng không hỏi gì thêm, buồn buồn…
Tôi chở VGN ra bến xe lòng ngổn ngang trăm mối, tôi cũng định để cô ấy đi rồi về thu xếp quần áo đi luôn…
Tôi ghét khi thấy bố mẹ cãi nhau, ghét khi thấy bố tôi ở nhà…
VGN gục đầu vào lưng tôi, ôm chặt….
– Sao anh không nói về gia đình anh sớm hơn, để em đỡ bất ngờ.
– Em nghe thấy hết rồi à?
– Vâng, em không ngờ đấy, mỗi nhà mỗi cảnh mà… Chấp nhận.
Tôi vừa đi vừa kể sơ qua về gđ tôi cho cô ấy nghe, cũng chẳng mong sự đồng cảm, chẳng qua là muốn giải toả nỗi tò mò của cô ấy và cũng để tôi bớt đi nỗi buồn đang ngự trị trong tôi.
– Em chẳng muốn đi gì cả. Em muốn lên cùng anh.
– Gia đình đang như thế, ở lại làm gì… Em lên rồi anh lên.
– Đành vậy.
VGN thở dài bất mãn xen lẫn tiếc nuối.
Tôi không quên hôn VGN trước khi chạy, mắt cô ấy buồn buồn, tôi cũng chẳng vui gì…
Tôi không về nhà mà rẽ vào chợ, đi ăn sáng, gặp bạn bè… Chẳng muốn về nhà để chứng kiến cảnh bố mẹ mặt nặng mày nhẹ…
Tôi hiểu bố tôi mà, ông thường muốn mẹ con tôi về quê để cho đẹp mặt với hang xóm, để ông bà nội gặp tôi, cháu đích tôn mà…
Tôi về nhà khi đã quá chiều, bố tôi ngủ trong phòng, mẹ tôi ngủ ngoài ghế, dưới bếp, bát đĩa vẫn ngổn ngang như lòng tôi lúc này vậy… Dễ vỡ quá…
Tôi cúi xuống nắm tay và hôn nhẹ lên má mẹ, mẹ từ từ mở mắt ra, đôi mắt còn lòng lanh những giọt nước mắt đọng lại… Sầu thẳm…
Tôi hôn mẹ thêm lần nữa, mẹ tỉnh hẳn, ngồi dậy, kéo tôi vào lòng nức nở… Mẹ không nói gì, có lẽ mẹ sợ bố thức dậy… Tôi và mẹ chỉ nhìn nhau, đủ hiểu…
– Mai có lẽ phải về quê nội con à.
– Con tưởng mẹ đã cố gắng để không phải đi.
– Cũng cố rồi, nhưng có nhiều lý do lắm, thôi, đằng nào cũng một thời mẹ con mình đi lại ở đấy, nghĩa tình cũng quan trọng mà.
– Mai mấy giờ đi? Con định lên thành phố học ngay chiều nay.
– Sớm thế, tại VGN chứ gì, ở nhà với mẹ mấy hôm, con còn nghỉ tết lâu mà. Mẹ ở nhà với bố thế này, buồn lắm.
– Bố ở lâu không mẹ?
– Năm nào cũng vài ngày, rồi lại đi ngay mà, khai xuân sớm.
Tôi xuống bếp cùng mẹ dọn dẹp đống đổ nát ấy…
Trên nhà ,bố tôi vẫn ngủ ngon…
Tối, bố tôi muốn ngủ cùng mẹ tôi, mẹ tôi ậm ừ mãi mà không chịu vào cứ ở phòng khách xem ti vi, bố tôi gọi mẹ vào ngủ cùng…
Tôi nằm bắt tay lên trán mãi mà không ngủ, tôi nghĩ đến ngày mai về quê nội, rồi nghĩ đến bên phòng bên bố mẹ tôi…
– Tôi nói không là không.
Tiếng mẹ tôi dứt khoát, có lẽ là bố tôi đòi hỏi và mẹ tôi từ chối…
Cả những tiếng va chạm, rồi tiếng khằn khò…
– Con nó lớn rồi, anh đừng làm như vậy.
– Nó ngủ rồi, lâu rồi…
– Tôi nói không là không, anh không có chút lương tâm hay thể diện à. Anh đã có người khác, chúng ta cũng kết thúc rồi, đừng như vậy nữa.
– Thôi, kết thúc là kết thúc thế nào…
– Anh còn như vậy tôi ra ngoài ngủ đấy.
Có vẻ như bố tôi không chịu thua cuộc, tiếp tục đòi hỏi, tiếng mẹ tôi giãy giụa, mệt mỏi…
Rồi mẹ tôi đẩy cửa ra ngoài phòng khách ngủ, tiếng bố tôi thì thầm, có lẽ là tiếng chửi rủa…
Tôi lặng im không nhúc nhích vờ như ngủ say lắm rồi, tôi lớn rồi, đâu như xưa, là đứa con nít đặt mình là ngủ…
Thường thì khi mẹ cãi nhau với bố thường qua phòng tôi ngủ, nhưng giờ tôi cũng lớn rồi, mẹ cũng ngại… Tôi cũng đã có người yêu…
Tôi lặng lặng chờ cho tiếng gáy của bố tôi cất lên, khe khẽ mở cửa bước ra phòng khách, nơi mẹ tôi đang thút thít…
– Sao con không ngủ đi?
– Con không ngủ được. Bố đòi hỏi mẹ à?
– Ừm. Mẹ không thích.
– Sao mẹ không chiều bố, đằng nào cũng lâu rồi mà.
– Mẹ không có tình cảm thì không muốn, hơn nữa, mẹ từ lâu rồi chỉ có mình con. ..
Tôi ôm chặt mẹ vào lòng:
– Dù sao ông ấy cũng là chồng của mẹ mà…
– Trước đây thôi, giờ thì hết rồi. Mẹ quan niệm rằng đã hết là hết, chồng là người ngủ cùng mẹ.
– Như vậy con là chồng mẹ sao?
Mẹ im lặng vuốt má tôi.
– Con thì khác, mãi mãi con là con của mẹ…
Tôi xoa lên ngực mẹ:
– Đêm nay con thay bố làm chồng mẹ nhé.
– Không, con đừng nói như thế, tội lỗi… Con đi ngủ đi!
– Nhưng mẹ cứ nằm ở đây thế này, con không ngủ được.
– Mẹ cũng cần tĩnh tâm một chút…
Tôi cúi xuống hôn lên môi mẹ, nhẹ nhàng… Mẹ đáp lại nhanh như muốn tôi đi ngủ sớm. Cũng muộn rồi mà…
Tôi đưa tay xoa lên mu mẹ, mẹ không mặc quần lót, thực ra là không phải là không mặc, mà là bố tôi đã lột ra rồi…
Mẹ xấu hổ khi tôi biết điều đó, gục đầu vào vai tôi:
– Mẹ ước gì chỉ có mẹ con mình bên nhau như ngày xưa…
Tôi sốc mẹ đứng dậy, kéo mẹ ra chỗ sân trước nhà, nơi đó có một góc để chỗ để xe, kín đáo… Hai mẹ con đứng nhìn nhau trong bong tối lờ mờ đủ để nhìn rõ khuôn mặt trắng trẻo của mẹ…
Tôi ôm mẹ, hôn mẹ ngấu nghiến như hai đôi tình nhân lâu ngày gặp lại…
Tay tôi tham lam luồn vào bướm mẹ tìm tòi cái lỗ sâu thẳm…
Mẹ tôi hôm nay khô quá, có lẽ mẹ không còn cảm xúc bởi bố tôi đã phá vỡ giấc mơ ấy rồi… Tôi xọc tay liên tục vào bướm mẹ để mong một điều gì đó quen thuộc xảy ra, đó là những dòng nước nhờn nhưng sao hôm nay khó quá…
Có lẽ ở hoàn cảnh này, ở một nơi như này, và bố tôi đang say giấc nồng trong kia làm mẹ tôi không thể…
Nhưng mẹ bị kích thích vô cùng, tôi biết điều đó khi mắt mẹ nhắm nghiền, còn hai tay mẹ ôm chặt lấy lưng tôi, day dứt…
Tôi cho chú bé vào cô bé của mẹ, cô bé hôm nay không khóc như mọi khi, mà khô rát làm chú bé của tôi hơi đau đau và khó vào…
Mẹ tôi hiểu điều đó, lấy tay banh cô bé ra, rồi tự tay cầm chú bé chỉ đường cho chú bé vào… Chú bé nằm sâu gọn trong cô bé… Đớn đau…
Tôi hôn mẹ như điên dại, hai lưỡi chạm vào nhau ướt nhẹm, ướt hơn bên dưới, bên dưới khô khan… Tôi không dập, cố tình ngâm trong ấy, cảm nhận sự ấm áp…
Lưỡi tôi như mất hút trong miệng mẹ, ngọt ngào đầy khao khát, đam mê…
Hai tay tôi tham lam khi muốn sở hữu khắp cơ thể đẫy đà của mẹ, mông, ngực, bụng, lưng là những nơi mà tay tôi không buông tha… Tôi thích nhất là sờ nắn mông mẹ, nó cong cong to tròn và đầy cuốn hút.. Bụng mẹ không sệ, không nếp nhăn cũng không kém phần nhục dục….
Tôi hôn lên trán mẹ, thì thầm vào tai mẹ:
– Con chỉ muốn ở trong mẹ thế này mãi.
– Vậy sao còn yêu VGN? Con không xấu hổ với lương tâm sao?
– Đó là chuyện khác, mẹ là mẹ, là người thầy, là người tình của con nhưng…
– Nhưng sao? – Mẹ đẩy tôi ra rồi nhìn vào mắt tôi.
– Nếu mẹ không phải là mẹ của con thì đã không có HHTT hay VGN rồi.. Con không thể sống cùng mẹ mãi…
– Ừ! Con nói đúng… – Mẹ gục đầu vào vai tôi…
Tôi và mẹ đều mặc quần áo như cũ, chỉ có vén váy ngủ mẹ lên rồi đưa chú bé của tôi vào. Tôi cũng chỉ kéo quần đùi hơi thấp xuống một chút…
Tôi bắt đầu dập, khô khan cũng có cái hay của nó, cảm giác thật với da thịt chứ không nhớp nháp trơn trượt..
Đứng thế này hai bộ phận không vào sâu được trong nhau nhưng thế cũng là đủ, đủ để hai con người cảm nhận những khát khao…
Tôi đẩy mẹ sát vào tường làm điểm tựa, mẹ mở mắt to nhìn tôi chờ đợi… Tôi đưa tay nhấc một chân mẹ lên, chiếc váy ngủ che đi phần dưới của hai mẹ con, chỉ có những tiếng thở dài…
Tôi dập hồi lâu mẹ cũng ra nước, tôi thích thú về điều đó, thường thì mẹ tự ra nước nhờn khi tôi kích thích, nhưng hôm nay tôi phải dập một hồi mẹ mới ra…
Chân mẹ tôi dang rộng ra để chú bé của tôi ra vào dễ dàng, cũng quen thuộc rồi…
– Nhanh con nhé… – Mẹ nói trong tiếng rên khẽ, mẹ sợ bố tôi tỉnh giấc.
Tôi biết bố tôi thường ngủ say giấc mà. Nhưng để chiều mẹ, tôi cũng muốn kết thúc nhanh hơn… Tôi một tay nhấc chân mẹ lên, một tay ôm eo mẹ mà dập. Tôi dí sát người mẹ đẩy mẹ vào tường mà ấn mạnh, cảm giác như chú bé của tôi muốn xuyên thủng qua phía bên kia của mẹ, sâu thẳm…
Mẹ ôm lấy cổ tôi như tình nguyện hiến dâng tất cả cho người tình tội lỗi… Chiếc váy ngủ bay bay theo những cơn gió lạnh ban đêm lùa vào và cũng tại tôi dập mạnh quá…
– Mẹ thích không? – Tôi cúi xuống hỏi nhẹ…
– Mẹ mỏi chân quá, mẹ cấu nhẹ vào ngực tôi…
Có lẽ mẹ mỏi chân thật, đứng một chân lâu vậy mà…
Tôi hạ chân mẹ xuống, chú bé vẫn nằm sâu trong cô bé của mẹ đã bắt đầu sụt sịt thấm nước…
Tôi kéo mông mẹ lại gần cho chú bé vào khít hơn, rồi lại rút ra đút vào… Lông mẹ che cả lối vào vốn dĩ đã khít chặt, mu mẹ cao quá cọ sát mu tôi xột xoạt…
Tôi chỉ muốn dập nát cái mu cao ấy cho thoả thích, hai tay tôi luồn qua mông mẹ từ phía sau xoa lên lỗ của mẹ… Kích thích cùng cực…
Tôi ra ngập tràn trong mẹ, chảy ra cả kheo và rơi xuống đất, ai bảo đứng như thế này chứ…
Mẹ lấy quần tôi lau đi những thứ nhơ nhớp ấy còn đọng lại trên bướm mẹ, kheo mẹ, còn dưới đất thì…
Tôi kéo mẹ lại gần khi chú bé của tôi mềm xuống và khi quần áo đã chỉnh tề:
– Mẹ vào ngủ với con nhé.
– Thôi, mẹ ngủ ngoài này, vào đó sợ bố nghĩ, con lớn rồi…
– Vậy thì mẹ ngủ đi, mai về quê nội rồi…
Tôi hôn từ biệt mẹ đi ngủ, cũng không quên vuốt ve cô bé của mẹ trước khi đi vào nhà, tôi quen như vậy rồi, cô bé của mẹ nóng rát sau một hồi giao ban mãnh liệt…