Truyện Sex Tội lỗi
Tôi gọi điện về nhà vào ngày cuối tuần nhưng không ai bắt máy, không biết mẹ đi đâu. Về nhà thấy tôi đăm chiêu suy nghĩ HHTT liền hỏi:
– Có chuyện gì vậy anh? Có chuyện gì mà sao hôm nay thấy anh khang khác?
– Anh vừa gọi điện về, không thấy ai nghe máy, giờ này mẹ phải ở nhà rồi chứ. Không biết có chuyện gì không, anh lo quá…
– Em xin lỗi.
– Sao lại xin lỗi.
– Em thấy số điện thoại nhà của mẹ trong máy anh nên gọi điện cho mẹ. Em cũng muốn nói chuyện với mẹ, em cũng muốn được mẹ công nhận.
– Trời ơi sao cô làm như thế? Sao cô tự tiện mà không hỏi ý kiến tôi?
Tôi gào ầm lên như thế. Đây là lần đầu tiên tôi quát tháo với HHTT như vậy.Tôi sợ mẹ tôi biết tôi ở cùng HHTT nên mới giận dứ như thế.
– Em chỉ muốn được mẹ công nhận thôi mà. Hu hu… HHTT khóc…
– Khóc cài gì. Cô học ở đâu kiểu tự tiện như thế?
– Em thì bố mẹ từ mặt rồi, em chỉ muốn…
HHTT chưa kịp nói hết câu tôi đã bỏ đi ra ngoài. Tôi lang thang một mình trên con phố quen. Không biết mẹ đi đâu giờ này mà không ở nhà, sợ mẹ biết tôi ở cùng HHTT sẽ nghĩ quẩn thì tôi biết làm sao. HHTT gọi điện nhưng tôi không bắt máy. Tôi không muốn xác định lâu dài với cô ấy nên không muốn liên quan gì đến cuộc sống riêng của hai người.
Đôi chân đi mãi cũng mỏi, tôi về nhà khi ngoài đường thơ thớt dần xe cộ qua lại. Tôi lê bước vào nhà, mẹ tôi đã ngồi ở đó cùng với HHTT từ bao giờ. Hai người có vẻ vui vẻ, hợp nhau lắm.
– Anh về rồi à. Anh vừa đi là mẹ lên. – HHTT nhanh nhảu.
– Sao mẹ lên muộn vậy?
– Mẹ nghe HHTT nói chuyện, tò mò muốn lên xem tụi con thế nào. Nhanh thật!
– Nhanh gì hả mẹ? – Tôi tò mò.
– Mới cách đây có vài tuần con còn về quê, còn hứa với mẹ, còn đánh vào mông mẹ mà bây giờ…
Tôi hiểu ý sâu xa trong câu nói của mẹ. Tôi cũng hiểu “đánh vào mông mẹ” nghĩa là thế nào, chỉ có HHTT là không hiểu, ngơ ngác nhìn mẹ con tôi nói chuyện. Nhanh thật, lẽ ra…
– Nhìn thấy tụi con vậy là mẹ yên tâm rồi, từ nay sẽ không có chuyện gì nữa, mọi thứ đã kết thúc. – Mẹ nói giọng bí hiểm.
– Mẹ nói thế là sao ạ? – HHTT tò mò, cô ấy gọi mẹ tôi là mẹ như thân quen lắm…
– Không sao, ý mẹ là sẽ qua hết, tụi con đã kết thúc cuộc sống độc thân để bắt đầu cuộc sống mới…
Tôi biết mẹ tôi nói không phải với ý đó, giữa mẹ con chúng tôi đã kết thúc mọi chuyện khi tôi chuyển đến ở cùng HHTT… Có lẽ mẹ muốn thế, mẹ muốn chấm dứt mối quan hệ nghịch tử này.
– Các con còn trẻ quá, lẽ ra phải lo cho cuộc sống đầy đủ rồi làm đám cứơi đáng hoàng. Đành rằng các con bây giờ thoáng hơn thời của bọn mẹ nhưng có chuyện gì chỉ thiệt thòi cho con thôi, HHTT à. – Mẹ nói giọng buồn buồn.
– Con biết mẹ sẽ nghĩ con là đứa không ra gì khi sống cùng anh ấy, nhưng tại con yêu anh ấy nhiều quá… – HHTT nắm tay mẹ tôi nghẹn ngào.
– Thôi, mẹ đi nghỉ đi. – tôi giục.
Tôi nhường mẹ và HHTT nằm trên giường, còn tôi xuống đất ngủ, tôi muốn dành thời gian cho hai người họ tâm sự bên nhau.Tôi giả vờ ngủ để nghe hai người tâm sự, HHTT kể nhiều về tôi, kể về thời kỉ niệm ban đầu nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến một thời làm gái gọi. Còn mẹ tôi thao thao bất tuyệt kể về lúc tôi còn bé học hành ra sao, nũng nĩu mẹ thế nào nhưng tuyệt nhiên không nói về hoàn cảnh gia đình tôi…
HHTT chìm vào giấc ngủ là tiếng thở dài của mẹ tôi. Tôi biết mẹ suy nghĩ nhiều lằm, tôi biết mẹ không muốn tôi yêu sớm và sống cuộc sống với HHTT như vậy. Mẹ muốn tôi trưởng thành, thành đạt nhưng ở hoàn cảnh này chỉ có như vậy mới giúp mẹ con tôi thoát ra cảnh loạn luân cay nghiệt này. Mẹ nghĩ như vậy nên không giận tôi, nhưng mẹ có lẽ cũng đấu tranh dữ dội lắm khi phải làm thế. Nếu sống cùng HHTT thì sẽ quên chuyện nghịch tử đi, còn nếu không như vậy thì chuyện đó lại tiếp diễn, lại mặc cảm…
Tôi cũng không thể nào chợp mắt, cảm giác có lỗi với mẹ cứ hiện lên âm ỉ trong tôi. Vậy là đêm đó cả hai mẹ con đều mất ngủ, tôi biết, mẹ biết.
Sáng hôm sau HHTT đưa mẹ tôi đi mua sắm và tham quan một số địa điểm thành phố. Thực ra những địa điểm đó tôi đã đưa mẹ đi rồi nhưng vì HHTT nhiệt tình quá nên mẹ tôi đành chiều lòng. Tối, khi HHTT vửa ra khỏi cửa đến lớp học thêm là tôi sà vào lòng mẹ, mẹ vuốt đầu tôi âu yếm như tôi còn con nít vậy.
– Con có lỗi với mẹ.
– Lỗi gì. Chỉ cần con học tốt là được. HHTT nói con chăm học lắm, thế là mẹ yên tâm rồi. Có khi có nó con lại lo chăm chỉ học hơn. Mẹ phải cảm ơn nó chứ.
– Con xin lỗi, con cũng không định như thế nhưng hoàn cảnh của cô ấy…
– Mẹ không biết hoàn cảnh gì, con cũng không cần phải kể. Mẹ chỉ cần con học hành nên người là được. Sớm muộn gì con cũng có người yêu, có gia đình riêng. Bây giờ thanh niên tụi con không như xưa nữa, chuyện sống thử cũng là điều bình thường. Đôi khi như thế cũng tốt, cái gì cũng có hai mặt của nó.
– HHTT là mối tình đầu của con, mọi thứ cứ như là định mệnh. Con cũng không xác định lâu dài với cô ấy.
– Tại sao? Nếu đã không xác định lâu dài tại sao còn ở chung? Con như vậy là không được.
Tôi không thể nói về hoàn cảnh của HHTT cho mẹ biết, một phần vì tôi cũng sợ mẹ biết công việc tôi đang làm, sợ mẹ buồn, mẹ khóc… Mẹ ơi, đừng khóc!
– Bố có nói gì về giấy tờ nhà không? – Tôi lảng sang chuyện khác.
– Đi suốt có về đâu mà hỏi. – Mẹ trả lời giọng mệt mỏi.
– Bao giờ mẹ về?
– Mẹ tò mò khi nghe HHTT gọi điện về nên mẹ lên xem tụi con thế nào thôi. – Mai có lẽ mẹ về.
– Mẹ ở lại chơi vài hôm, con giờ không đi học nên rảnh lắm, con sẽ đưa mẹ đi chơi.
– Con nhớ thời gian trước khi con chia tay HHTT, mẹ con mình đã đến công viên hò hẹn không?
– Mẹ vẫn còn nhớ à?
– Nhớ chứ, đó là lần đầu mẹ được hò hẹn đúng nghĩa trong đời.
– Và cũng là nơi con mất nụ hôn đầu bởi mẹ. Mẹ lấy đi tất cả của con. – Tôi nói xoáy mẹ.
Mẹ không nói gì, thở dài. Im lặng…
– Vậy là từ nay chúng ta sẽ chấm dứt mọi thứ. – Mẹ nói nhẹ nhàng.
– Chấm dứt được không hả mẹ? – Tôi hỏi.
Mẹ không nói gì, vuốt tóc tôi nhẹ nhàng. Mùi thơm của mẹ lan toả át đi mùi xác thịt của HHTT do tôi tưởng tượng ra. Tôi rúc đầu vào ngực mẹ, thơm phức mùi cơ thể mẹ thoang thoảng đâu đây. Tôi ngồi nhổm dậy, nhìn mẹ âu yếm, mẹ nhắm mắt lại chờ đợi, mẹ hiểu tôi sẽ làm gì. Tôi hôn lên môi mẹ, hôn lên trán me nhẹ nhàng.
Mẹ mở mắt ra nhìn tôi ấu yếm:
– Nốt lần này thôi nhé, con nên có trách nhiệm với HHTT. Mẹ không muốn vì mẹ mà làm ảnh hưởng tới hạnh phúc hai con.
– Mẹ là mẹ con mà, có gì mà ảnh hưởng.
Mẹ không nói gì, nhắm mắt chờ đợi. Tôi chạy ra đóng cửa trong khi mẹ vẫn ngồi nhắm mắt trên giường, hờ hững đến mong manh! Tôi lại gần mẹ, đè mẹ xuống giường, mẹ nhắm mắt cứ như đây là lần cuối. Lần cuối nhưng mẹ không chủ động, nằm im để tôi tự do nhìn ngắm mẹ từ đầu đến chân. Mẹ đẹp quá, thân hình mẹ thon gọn, chiếc váy dài được tốc lên cũng là khi tôi tôi cúi xuống xoa lên mu mẹ.
– Con tắt điện đi. Mẹ ngại.
– Lần cuối cũng như lần đầu sao mà mẹ ngại? Tắt điện đi người ta lại thắc mắc đấy, hơn nữa con muốn nhìn thấy mẹ.
Mẹ không nói gì chỉ nhắm mắt, tôi lột hết quần áo của mẹ, mẹ trần truồng nằm trên giường, cơ thể mẹ trắng ngần mời gọi. Tôi vẫn mặc quần áo nằm đè lên mẹ, day day vào mu mẹ, banh cô bé của mẹ ra mà nhìn ngắm. Mẹ không nói gì, không banh cô bé ra như lần trước, để mặc tôi dày vò than xác mẹ. Hai ngón tay tôi rẽ lông mẹ ra đút sâu vào móc hết những dòng nước đang rỉ ra từ bướm mẹ. Mẹ không rên, không cảm xúc, trơ ra như tượng gỗ. Nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi, đó là dù mẹ có cố gắng đến mấy thì nước nhờn của mẹ vẫn phản bội mẹ, ra nhiều, nhiều đến nỗi tôi phải lấy khăn để dưới mông mẹ, tôi sợ HHTT biết.
Tôi cho chú bé vào và dập như thế, như lần đầu vậy. Mẹ e thẹn như lần đầu, mặt đỏ ửng lên, ngực săn lại cương cứng. Quan hệ với HHTT nhiều khiến tôi có kinh nghiệm hơn, day day mổng dốc to của mẹ làm mẹ ưỡn mông lên như con tôm dù mẹ cố gắng kiểm soát bản thân. Chiếc giường nhỏ bé xuất hiện những tiếng kót két khi tôi lao vào bướm mẹ như vũ bão, chính trên chiếc giường này mới hôm qua tôi còn quan hệ với HHTT. Vậy mà hôm nay tôi lại ngoại tính với người khác trên chính chiếc giường ấy, mà người ấy không ai khác lại chính là mẹ tôi.
Mẹ tôi như con búp bê để mặc tôi điều khiển muốn làm gì thì làm. Tôi học được từ HHTT đủ tư thế, tôi cũng không ngại mẹ nữa, dẫu sao mẹ cũng biết tôi và HHTT rồi. Vì thế, tôi xoay mẹ như con búp bê với đủ kiểu mới. Khi thì tôi đưa hai chân mẹ lên vai, khi thì tôi kê gối lên mông mẹ, khi thì tôi để mẹ chổng mông, khi thì tôi để mẹ nằm sấp…. Dù ở tư thế nào, mẹ tôi cũng cam chịu không nói một lời.
Mẹ cố gắng kiềm chế cảm xúc để không rên lên, nhưng tôi biết mẹ đang hạnh phúc sung sướng, điều đó được thể hiện qua biểu hiện trên khuôn mặt mẹ, và bên dưới dịch nhờn thấm đẫm từng mảng lông của mẹ.
– Sao hôm nay mẹ lạ thể?
– Lạ gì? – Mẹ nói nhưng vẫn nhắm mắt.
– Mẹ có bao giờ như vậy đâu, có bao giờ im lặng như khúc gỗ thế này đâu.
– Mẹ không muốn nhìn thấy con, coi như mẹ không biết gì để đỡ mặc cảm. Mẹ không muốn thấy con trai mẹ đang hì hục trên bụng mẹ ruột.
– Đây đâu phải lần đầu?
– Trước khi có HHTT thì khác. Mẹ giờ khác gì đang ngoại tình với con.
Tôi không nói gì thêm nữa, banh háng mẹ ra, giang hai chân mẹ ra rồi đưa chú bé trở về nơi sâu thẳm. Mẹ hai tay nắm chắt gối, người rung lên từng nhịp khi tôi thúc những cú như trời giáng vào bướm mẹ, nát bấy…
Ngực mẹ lắc lư theo nhịp dập, môi mẹ mím lại, tôi cố gắng ấn vào sâu nhất có thể khiến chú bé lọt thỏm trong cô bé.
Cô bé của mẹ khít vô cùng, không rỗng tếch như HHTT, tôi sướng đến tê người mỗi khi cô bé của mẹ mút chặt chú bé của tôi không chịu nhả ra. Chợt nhớ đến HHTT, tôi cũng thử tát vào mông mẹ tôi như thể, mẹ tôi la lên đau đớn… Tôi chợt nhận ra rằng, mẹ tôi không thể như HHTT nên dừng lại…
– Con đánh vào mông mẹ đi. – Đây là câu nói đầu tiên mẹ nói…
Tôi lại đánh vào mông mẹ bằng chú bé của tôi…
– Sao mẹ muốn vậy?
– Tại vì mẹ hư quá, mẹ hư nên để cho con nằm trên mẹ thế này, nên con đánh mẹ đi…
Tôi thấy mẹ hơi buôn, mắt ngấn lệ nên tôi không dập nữa, cúi xuống hôn mẹ, mẹ không còn nằm im nữa, chủ động kéo tôi xuống mãnh liệt hôn lên môi tôi như hai người yêu nhau… Rất lâu…
Chú bé trong cô bé, môi trông môi, ngực đè lên ngực, tay nắm tay và…
Chú bé của tôi bắn những cú như trời giáng vào sâu trong tử cung của mẹ. Mẹ dừng lại không hôn tôi nữa khi cảm nhận thấy tôi bắn vào bướm mẹ…
– Lần cuối con nhé. Hôm nay mẹ rất hạnh phúc.
– Con cho vào trong mẹ có sao không?
– Con và HHTT ngừa thai kiểu gì?
– Tụi con dùng bao, tôi thật thà…
– Hôm nay mẹ an toàn, mà không an toàn mẹ cũng để cho chú bé tự do trong cô bé, lần cuối mà…
– Mẹ hôm nay khác quá.
– Khác gì, trên chiếc giường này, con và HHTT mới quan hệ, mẹ lại thay thế HHTT giang hai chân ra để con cho vào. Mẹ cảm thấy tội lỗi và nhục nhã.
Tôi rút chú bé ra, những dòng nước đục nhỏ giọt xuống khăn, từng mảng bết lại. Mẹ mở mắt ra nhìn chú bé của tôi đang nhỏ dần, mẹ nắm lấy chú bé của tôi xoa nhẹ, nước nhờn cuộn lại của tôi và mẹ dính vào tay mẹ…
– Mới ngày nào mẹ còn nâng niu khi con còn bé. Giờ đã lớn thế này, giờ lại cầm nó để đút vào nơi nó sinh ra. Lại còn ngoại tình với con nữa chứ. Mẹ chết mất.
Mẹ lại khóc, những dòng nước mắt rơi xuống má, xuống gối…
– Thôi mà mẹ, lần nào mẹ cũng khóc, đằng nào cũng đã xảy ra, lần cuối…
– Mẹ mong là thế, con hãy sống tốt và quên mọi thứ giữa chúng ta đi. Học tốt nữa.
Mẹ nói rồi ôm lấy tôi, tôi mặc lại quần áo cho mẹ. Trước khi mặc quần áo tôi không quên dùng khăn lau cho cô bé của mẹ sạch sẽ từng ngõ ngách. Mẹ giang chân để cho tôi lau, tôi nâng niu cô bé của mẹ như vật báu, mẹ nhìn tôi âu yếm khi thấy tôi làm thế.
– Con lau kĩ thế, cô bé ngạt mất.
– Con phải lau kĩ chứ, vì nhờ nó mà con được ra đời, hơn nữa bây giờ nhờ nó mà chú bé được hạnh phúc..
– Con mặc quần áo cho mẹ như thế sau này nếu cởi quần áo của cô gái nào xuống thì nhớ mặc cho cô gái ấy bộ quần áo cưới.
Tôi và mẹ thu dọn chiến trường ô uế trước khi HHTT về, mẹ nắm tay tôi như sắp phải lìa xa…
HHTT vè cũng không nhận ra sự khác thường gì, dẫu rằng sau mông mẹ tôi còn một vết nước thấm ra sau váy mà mẹ tôi không để ý.
– Mẹ bao giờ về ạ? – HHTT hỏi.
– Có lẽ mai mẹ về.
– Thôi, ở lại chơi với tụi con lâu lâu chút, mấy khi.
– Mẹ về quê có việc mà… – Giọng mẹ buồn buồn…
Đêm đó, sau những tiếng thở dài là tiếng ngáy nhỏ của mẹ, mẹ mệt vì đêm qua mất ngủ hay vì hôm nay mẹ được thoả mãn tôi cũng không biết nữa…