Truyện Sex Truyện Cô giáo Lan
8h, tôi và cô đã ở rạp chiếu phim.
– Chị để em đi mua vé cho, chị mua bỏng ngô đi.
Tôi xếp hàng vào mua vé, đến lượt tôi thì hết vé, đm.
– Sao vậy? Vé đâu rồi nhóc?
– Hic, hết vé rồi chị.
Mặt cô hiện rõ lỗi thất vọng.
– Hay mình xem phim khác nha chị.
Chúng tôi ra chọn phim khác, sau một hồi lựa chọn cuối cùng chúng tôi cũng chọn được một phim tình cảm của Châu Âu, tựa đề là cái gì Sex City á, tôi không nhớ lắm, rồi chúng tôi yên vị trên ghế nhai bỏng ngô, phim bắt đầu. Lúc đầu tôi chỉ thuận miệng bảo cô chọn phim này ai ngờ cô đồng ý luôn, mà phim tình cảm nào mà chả có đụ đéo. Có những cảnh khá hay, rồi đến cảnh hôn hít, sờ mó đụ đéo tôi thấy cô có vẻ căng thẳng, hơi thở không đều, mặt cô bắt đầu đỏ rồi cô nhìn tôi, tôi nhìn cô và… cô véo vào tay tôi.
– Không xem nữa đâu nhóc, đi về thôi.
– Ơ phim đang hay mà chị.
– Không, đi về mau.
Cô kéo tôi dậy, phim đang gay cấn mà cô lại đòi về. Hic . Ra lấy xe tôi vùng vằng.
– Phim đang hay đang xem dở mà sao chị lại đòi về? Tốn tiền mua vé quá.
– Hay cái đầu nhóc ấy, gan to quá đấy, dám rủ chị xem phim đấy hả?
Tôi giả ngu.
– Ơ! Lúc đầu em chỉ gợi ý thôi chứ là chị bảo xem mà.
Cô lườm tôi, lườm yêu hay sao mà nhìn cô xinh quá .
– Thế nhóc có đi không? Hay đi bộ về nha.
– Ơ.. có!
Tôi trèo lên xe tưởng cô cầm lái ai dè cô bắt tôi lên đèo cô, đi được một đoạn tôi hỏi cô.
– Giờ đi đâu đây chị? Hay đi về?
– Nhóc muốn về rồi hay sao?
– Dạ không, em nói vậy thôi.
Tôi nhận ra mình vừa nó một câu thật ngu ngốc… Không biết đi đâu tôi hướng xe về phía công viên, tôi và cô lượn vòng quanh công viên, gió thổi hiu hiu mát dượi. Cơ mà có người đẹp ngồi sau sao thấy như không vậy, giá cô ôm eo tôi, tựa vào lưng tôi có phải tôi đỡ gato khi bắt gặp các đôi khác trên đường không. Mà sao hôm nay cô im lặng dữ vậy, mọi hôm cô nói nhiều lắm mà.
– À nhóc! Dạo này chị thấy nhóc học hành chểnh mảng lắm đấy nhé.
– Em vẫn học như vậy mà chị.
– Như vậy cái gì? Ngồi trong lớp mà toàn suy nghĩ đâu đâu ấy.
“Suy nghĩ về cô còn ai nữa, à cả Linh nữa.” Tôi lẩm bẩm.
– Nhóc nói gì vậy?
– Dạ không, không có gì đâu chị.
– Ừ, từ giờ không được chểnh mảng nữa đâu đấy.
– Vâng.
Nghĩ lại cũng thấy dạo này tôi chểnh mảng thật. .
– Mà nhóc thích học môn gì nhất vậy?
– Em thích tin học, nhưng mà em chẳng thể nào viết được một bài pascal đúng được chị ạ, mặc dù em đã chú ý nghe giảng.
– Kì vậy?
– Vâng, viết câu lệnh riêng lẻ thì em viết được, nhưng khi ghép chúng lại để tạo thành một chương trình thì em chịu luôn.
Cô cười, còn tôi thì xấu hổ.
– Thế nhóc định thi trường IT hả?
– Vâng.
– Vậy cố học tiếng anh với toán đi, nhưng vẫn phải học đều các môn vào.
– Vâng, hay chị làm gia sư dạy kèm toán em đi.
– Ừ, cũng được, nếu nhóc muốn.
– Vâng, để em về nói với mẹ đã.
Tôi thấy vui vui, mà tính ra nãy giờ chúng tôi cũng đã đi hai vòng bờ hồ rồi.
– Nhóc, dừng xe đi mua kem.
Tôi dừng xe, cô lon ton đi vào mua hai que kem ốc quế.
– Vừa đi vừa ăn nha nhóc.
– Vâng.
– Mà nhóc phải lái xe rồi, để chị đút cho.
Tôi và cô lại lòng vòng hết đường này đến đường khác, vòng qua Trường Thành Holtel rồi lại đi dọc đường Hồng Quang. Thỉnh thoảng cô đút quá đà làm kem dính hết lên má tôi, cô cười cười rồi lấy khăn lau cho tôi, y chang con nít á, ăn xong cô bảo tôi.
– Thôi cũng muộn rồi, mình về đi nhóc.
Tôi quay xe về, đi được một đoạn bỗng có vật gì đó siết lấy eo tôi cộng theo một thân nhiệt tựa vào lưng tôi, tôi giật mình, tim đập mạnh, cô đang ôm tôi.
– Chị….
– Chị nghe Linh kể hết rồi….
Tôi hột hột, con điên này, nó kể thật à, chết tôi rồi.
– Em… Em..
Tôi ấp úng không nói nổi.
– Chị biết, nhưng Hiếu à, chúng mình không thể đâu em…
– …
Tôi thấy buồn, nhưng chưa đến nỗi day dứt, đau khổ như bây giờ, chắc vì lúc đó tôi chỉ tạm say nắng cô mà thôi.
– Chị cảm ơn tình cảm của em nhưng chị không thể… chị…
– Vâng, em biết, không sao đâu chị.
Tôi ngắt lời cô, tôi không muốn nghe nữa. Cô gối đầu vào lưng tôi.
– Em hãy coi như cái ôm này là lời cảm ơn của chị với tình cảm của em nha.
– …
Tôi im lặng, suốt quãng đường còn lại về nhà tôi tôi và cô cứ im lặng, cô vẫn ôm tôi, như là tôi ước gì được lấy, cô ôm tôi rồi mà sao tôi thấy hụt hẫng quá vậy. Tôi lai tham lam mong sao thời gian ngừng trôi nhưng có lẽ không được. Liệu rằng từ mai tôi và cô có còn thoải mái như trước hay sẽ là khoảng cách dần tăng lên. Tôi thực sự lo lắng, điều tôi không muốn thì nó đã hiện ra trước mắt, cổng nhà tôi hiện ra. Tôi dừng xe, tôi gãi đầu gãi tai bối rối, cô bất ngờ hôn lên má tôi, tôi sững sờ.
– Cảm ơn nhóc nha, nhóc hãy coi như hai ta chưa có chuyện này nhé, ta vẫn là bạn nha. Thôi chị về nha, nhóc ngủ ngon nha, bye bye.
– Vâng… em chào chị, chị ngủ ngon.
Tôi đứng nhìn cô đi khuất, cảm giác buồn bao trùm lấy tôi, tôi lên phòng nằm vật ra giường, tôi bấm điện thoại gọi Linh.
– Alo! Gì vậy?
– Mày có bị điên không hả? Sao mày lại kể cho cô? Mày giết tao đi.
– Ơ… Tao…
Tôi tắt máy tháo pin luôn, tôi cắn gối hét lên một tiếng rồi trùm chăn ngủ luôn.