Truyện Sex Valentine ngọt ngào
Trong đầu mình lại nghĩ tới người yêu cũ, quả thật là mình tôn trọng em cũ nên xin được phép gọi em nó là Sunflower. Em hiền dịu và nết na, xinh đẹp nữa. Quen em được 2 năm và cũng là 2 năm mình có tình cảm với em nó, thế nhưng lúc đó là thời mới lên sinh viên, mặt vẫn còn búng ra sữa được. Lại còn cùng tuổi nữa nên chưa có một chút gì gọi là bản lĩnh.
Cuộc tình chóng tàn với hai năm kỷ niệm đẹp đẽ bị chôn vùi. Khá là tiếc, đầu tư như vậy mà không được một chiếc hôn nào, tuy cầm tay và ôm thì vẫn có. Nhưng với em Xu, cũng xinh đâu kém gì Sunflower, cũng hiền như vậy mà sao lại dễ và nhanh quá vậy?
Rồi thoáng trong đầu nghĩ rằng, liệu trong thời gian với em Sunflower có đứa nào cũng y như mình hiện giờ với em Xu và mình là cái thằng y như người yêu em Xu?? Ôi… thấy ngu.
Thôi chuyện gì qua thì qua, về đến phòng. Hình như là em Xu có thói quen nhắn tin điện thoại khi mà người khác về thì phải.
– Anh về đến phòng chưa?
Không rep. Ngại rep điện thoại lắm các bác à.
– Anh!!! Lúc nãy hôn em cảm giác anh thế nào?
– Anh chả có cảm giác gì cả.
– Gì? Đây là lần đầu em hôn đấy, đừng tưởng hôn em là dễ.
– Ơ thế sao lại còn cho anh hôn?
– Không biết, bảo anh dạy thôi. Sau em đi hôn đứa khác.
– Ờ.
Mình thực sự không có cảm giác ghen tức gì cả. Trong chuyện tình cảm mình khá thoải mái, việc lần đầu với ai hay như thế nào mình không quan tâm. Miễn là nếu yêu ai thì lúc đó yêu thật lòng thì OK. Còn việc chia tay về sau thì sau tính…
– Này anh hôn em không có cảm giác gì cả à?
– Có. Tim anh có phải là sắt, miệng anh có phải là đá đâu.
– Phải thế chứ… anh chủ động quá làm em run. Sao người yêu em không làm thế với em nhỉ?
– Thì đi hỏi nó, hỏi anh làm gì? Anh xem đá bóng chút.
Lại châm điếu thuốc cuối tuần, ngồi cạnh ly café với màn hình bóng đá. Cuộc đời trôi qua đang khá là bình lặng, chưa có nốt thăng trầm gì trong giai đoạn này cả nếu như không nhận được email của em Sunflower…
Tạm gọi Sunflower là Huyền Anh các bác nhé. Em nó cùng tuổi mình, đã từng trải qua một thời gian khá mộng mơ và thắm thiết. Một tình cảm thiêng liêng đúng nghĩa, không có chút gì vụng lợi. Có đôi lúc mình từng nghĩ : dù em nó có xấu, có không bằng người khác nhưng vì tình yêu có thể vượt qua tất cả. Chắc chắn tất cả các bác ở đây đều qua một thời yêu dại khờ như vậy.
Email của em Huyền Anh : “Anh à, dạo này anh sao rồi? Em thực sự muốn nói với anh rất nhiều điều và mong anh cho em giải thích… và đương nhiên là anh muốn điều đó”.
Email đó khiến mình suy nghĩ rất nhiều. Các bác trải qua rồi có thể biết, ấn tượng ban đầu là không bao giờ có thể thay đổi. Đúng! Và ấn tượng của Huyền Anh với mình và ngược lại là không bao giờ thay đổi. Với em nó, mình vẫn là một kẻ ngu ngơ khờ dại và không bao giờ có thể thay đổi. Nếu có thay đổi đột ngột thì đó cũng chỉ là một đứa “đàn ông mới lớn” trong mắt em nó. Chính vì điều đó, khi nhận được email này mình có đôi chút xao động nhưng không còn như trước, căn bản vì mình bây giờ khá chai lì. Có thể tình cảm vẫn thế nhưng mình đã làm chủ được nó. Lý trí đã mạnh hơn và mình có nhiều gái hơn bên cạnh để tâm sự.
Điều quan trọng bây giờ là với em Xu, em Xu đã đi ngang qua đời mình và đương nhiên là mình tôn trọng điều đó. Nó chưa phải là tình yêu nhưng ít ra nó đã tác động vào cuộc sống hiện giờ. Xu là một mảnh ghép nhỏ trong cuộc sống nhưng đương nhiên chưa đủ để mình phải nhớ nhung điên cuồng. Về Huyền Anh, mình sẽ kể ở những phần sau, mình muốn nói trước về Xu để các bác khỏi bớt tò mò… vì đùi em nó mát mà.
…
Ngày sinh nhật của em nó cũng đến.
– Tối nay em tổ chức sinh nhật ở phòng trọ đấy!
– Anh biết, quên sao được.
– Tưởng anh chỉ nhớ vài thứ mát mát chứ?
– Cũng kiểu kiểu như thế, nhưng môi em làm anh nghĩ lại.
– Ghét! 7h30 hôm nay anh nhé.
Đối với bất cứ gái nào mình đều để lại một sự tôn trọng, nó là mảnh ghép cuộc đời mình, dù về tương lai có thể không cùng nhau nhưng ít ra đã mang lại cho nhau một thời gian hạnh phúc. Vẫn có quà cho em nó, vẫn như thường lệ. Gửi xe máy và tay mang hộp quà cho em nó ngày sinh nhật. Mình bước vào phòng.
– Ồ…..ồ…ồ (một tiếng ồ dài của đông người).
Tầm khoảng hơn chục người ở đó, đương nhiên là trai gái có cả. Có vài ô tô đáp ở ngoài, mình cũng dự là của vệ tinh Xu. Nhưng không quan tâm và lo lắng.
– Xin giới thiệu, đây là anh Dũng… mình đã nói với mọi người!
Tiếng vỗ tay răm rắp…
Mình quay sang em Xu nói thầm:
– Nói gì anh vậy? Anh mới sờ đùi em 1 lần, hôn em 1 lần. Có cần thiết phải ghi âm, quay phim, phát lên VTV3 giới thiệu thế không?
– Ờ thì sao?
Người yêu em Xu có vẻ để ý mình vì thấy em Xu khá thân mật với mình, còn mình thì làm lơ. Em Xu ngồi giữa mình với người yêu em nó. Mình không có ý định chia rẽ hai đứa, mình không có ý đồ tán tỉnh gì em nó. Việc mình làm như là gì đó trách nhiệm hoặc bản năng của một thằng đàn ông. Và cũng may mắn là cả hội đều biết ông Minh (người yêu em Xu) là một nửa của Xu. Cho nên mình không có gì là áp lực cả. Thấy ông bạn cũng khá ga lăng.
– Hôm nay sinh nhật người yêu mình,cám ơn mọi người đã đến dự! Bây giờ đến tiết mục cắt bánh.
Minh cầm tay lên em Xu rồi cắt bánh, vẻ mặt em Xu không tươi cười cho lắm và thi thoảng nhìn mình, mình thì vẫn cười rất mãn nguyện, vui vẻ.
Trong party, ông Minh nói khá nhiều để lấy lòng bạn Xu, mình thì im lặng, khoan thai và ung dung. Cười dễ mến và nguy hiểm, thì ở party sinh nhật thời sinh viên mà. Kiểu gì chả đến khoản hát hò chúc mừng sinh nhật. Rồi cũng đến lượt mình thôi.
– Mình không biết hát nhé mọi người.
– Không hát thì múa anh eiiii, múa cột đê anh eiiiiii
Thôi thì cung kính không bằng tuân lệnh, mình phải có gì đó góp vui trong party thôi, nhưng môi trường này hiện giờ thì không hợp với mình. Nếu thời sinh viên năm 1 thì mình còn hứng, nhưng giờ khác rồi… sinh nhật toàn ở Karaoke, ở Kenvin đường Trần Thái Tông hoặc quán Bar ở đoạn Kim Mã đi thẳng xuống một chút. Chứ ngồi vòng tròn ở phòng trọ thì tù túng quá, may mà có két bia bên cạnh, không thì chắc mình tủi thân mà chết quá.
Đến lượt mình thì phải chúc mừng sinh nhật nó thôi. May quá, có cây Guitar treo ở trên tường, của bạn Xu. Mình biết chơi Guitar từ nhỏ nên cũng mang nó ra lấp chỗ trống. Cả hội trố mắt ra ngạc nhiên vì “loại” chơi như mình mà cũng biết Guitar nữa… Bài hát ” Trái tim bên lề” của Bằng Kiều nhé!
Mình guitar và hát khá mượt, xong bài ai nấy nếu trầm trồ im lặng nhìn với con mắt khá soi mói chứ không vỗ tay um xùm như ở một Club tình nguyện nào đó của sinh viên. Có vài em có vẻ đã kết mình mất rồi…
– Anh có người yêu chưa? (một nhỏ bạn Xu nói một cách bông đùa).
– Ờ, anh có rồi.
– Ôi tiếc thế… anh bỏ chị ý đi… (vừa nói vừa cười).
Ông Minh người yêu Xu có vẻ không vui cho lắm, vì hình như party, mình như là nhân vật chính. Biết điều đó nên mình không nói năng gì thêm, ngồi im và không thể hiện gì thêm nữa.
Trong party em Xu, Minh có nói vài lời ước nguyện về tình yêu này nọ… trong lúc ổng ước thì mình có nghĩ tới cuộc gọi của Minh tới Xu khi mình đang ôm ấp em nó mà thấy buồn cười và thương hại. Thi thoảng em Xu vẫn nhìn và nháy mắt đá đểu mình… Đừng đùa với gái ngoan…
– Thôi mọi người ở lại vui vẻ, mai mình đi làm nên phải về sớm hoàn thành nốt chút việc.
– Ơ sao về sớm thế ( Em Xu mất hứng ).
Mình ra cổng dắt xe, Em Xu có đi theo để tiễn:
– Chúc mừng sinh nhật em nhé!
– Em không ngờ “hư” như anh mà cũng có tài vặt thế đấy.
– Ờ, hôm nay sao mặc quần dài thế?
– Đùi em nóng rồi, không mát nữa.
– Ơ thế không hằn học anh nữa à. Tay anh lại mát nè, xin tí nhiệt không em?
– Người yêu em ở trên kia…
– Ờ, thôi em lên đi. Anh về đây.
Đột nhiên em nó hôn trộm vào má mình phát ( Anh tuyệt lắm). Rồi bị ông Minh đứng trên tầng thượng nhìn thấy…