Truyện Sex Vùng quê yên bình
Ngay sau khi vừa chạy vào nhà, con bé thẹn thùng biến nhanh vào phòng riêng và khoá chặt cửa lại, mặc cho ông bảy gọi mãi mà nó vẫn không lên tiếng. Ở trong phòng, nó lấy tấm chăn quấn chặt cứng và nằm thở hổn hển. Giờ đây trong người nó có mang rất nhiều tâm trạng: vừa sung sướng đê mê vừa thẹn thùng e ngại. Lẫn trong đó là 1 chút lo sợ mơ hồ, nó còn quá nhỏ để hiểu rằng kể từ bây giờ nó đã trở thành 1 người đàn bà đúng nghĩa chứ không còn là 1 cô bé mới lớn nữa, khi mà cái trinh tiết đáng giá ngàn vàng kia vừa bị ông ngoại nó lấy đi 1 cách không thương tiếc.
Tuy nhiên, với bản chất còn trẻ con và chưa hiểu hết sự đời, thêm vào đó đây là lần đầu tiên con bé được đón nhận một cảm giác vô cùng lạ lẫm nhưng lại rất khoan khoái và đê mê…vì thế dần dần những lo sợ và hồi hộp lúc đầu rồi cũng qua đi nhanh như cơn gió thoảng. Thay vào đó là sự tò mò và háo hức của 1 người mới được bước chân vào sex với nhiều đam mê và lạc thú. Rồi thì, cái cảm giác rạo rực lại bắt đầu len lõi bên trong cái cơ thể tươi mát và tràn trề sức sống của cô gái trẻ. Nó vẫn còn nghe hơi ấm từ cơ thể hừng hực lửa của ông bảy phảng phất bên mình, vẫn nghe cái khúc thịt to nẫn như cái dùi cui và nóng hổi đang kề sát mép âm hộ khiến nó cứ thấy run bấn lên khi những thớ thịt nơi vùng kín chạm vào đầu rùa của ông lão. Bàn tay nó trong vô thức cứ miên man vào vùng kín với cảm giác lâng lâng khó tả… rồi nó rơi vào giấc ngủ đầy muộn phiền từ khi nào cũng không ai biết nữa !!
Ở bên ngoài gọi mãi mà con bé vẫn im ru bà rù, lão bảy liền nở 1 nụ cừơi kiểu nửa miệng rồi đi vào nhà bếp dọn cơm ngồi ăn một mình. Đối với lão, ngày hôm nay như thế đã là quá đủ rồi. Cảm giác được phá trinh gái tơ mới tuyệt làm sao. Giờ đây ngồi nhớ lại cảm giác sung sướng lúc ban trưa mà lão vẫn còn nghe khoan khoái trong dạ. Và đối với con bé kia, lão quá già dặn để hiểu rằng nó chỉ có thể né tránh lão tối đa là vài ba ngày thôi, khi mà cái gò mu non nớt kia bắt đầu lên da non và râm ran ngứa thì…. có khi mỡ lại tự dâng lên miệng mèo ấy chứ !?!
Cơm nước xong, lão bảy khoá cửa nẻo cẩn thận rồi đi lên giường nằm. Hôm nay lão muốn đi nghỉ sớm vì biết đâu mấy hôm nữa lão lại chẳng đủ sức với con bé thì sao. Cái thứ gái tơ mới lớn coi vậy mà cũng gớm mặt lắm, không khéo là rớt đài với mấy nàng như chơi.
Bụng thì nghĩ vậy nhưng khi lên giường rồi thì lão lại cứ lăn qua lộn lại mà không sao chợp mắt được. Mỗi khi nghĩ đến con bé là lão lại thấy cả người nóng ran mà thằng nhỏ thì cứ vươn cái cột cờ thẳng đứng. Đầu óc của lão càng lúc càng mê mụ hẳn đi, cái sự thèm khát càng ngày càng dâng cao như cơn lũ dữ tràn qua bờ đê mỏng manh và yếu ớt. Đã hơn 1 lần lão định nhảy xuống giường và nhảy bổ vào phòng con bé làm ẩu nhưng rồi lão cố nén lại. Nếu làm quá con bé sợ hãi thì hỏng việc hết. Bụng nghĩ vậy nên lão vẫn cố nằm im và bắt đầu lấy tay sụt thằng nhỏ nhè nhẹ. Những ngón tay ghồ ghề và ghân guốc cứ sụt lên sụt xuống khúc thịt nóng hôi hổi và chỉ dăm phút, lão thở ồ lên và bắn 1 dòng tinh lên tận nóc mùng.
…
Sáng hôm sau, lão dậy sớm để ra đồng thì ở phòng bên con bé vẫn khoá cửa chặt cứng và nằm im thin thít nên trong. Nở nhẹ một nụ cười theo kiểu ngạo mạn của 1 kẻ chiến thắng, lão bảy nhanh chân bước ra cửa và ra đồng khi bên ngoài sương đêm vẫn còn ướt đẫm trên đầu cây ngọn cỏ.
Lúc này thật ra con bé đã thức dậy và đang nghe ngóng tình hình bên ngoài xem ông ngoại nó đã dậy chưa. Chẳng biết sao hôm nay nó cứ thấy ngài ngại khi đối mặt với ông lão và nó muốn hạn chế gặp mặt càng nhiều càng tốt. Vì vậy đợi cho đến lúc mặt trời đã lên cao quá ngọn sào và nó biết chắc chắn ông lão đã đi làm đòng thì nó mới thức dậy, bước ra khỏi phòng và chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa.
Lúc mới bước nhà dưới, nó nhìn thấy cái mùng của ông ngoại ngủ tối qua vẫn chưa dọn dẹp nên nó bước tới lấy tay tháo mùng để gấp lại. Bỗng nhiên mũi nó xộc lên cái mùi tanh tanh và hăng hắc. Cái mùi tinh dịch của lão bảy xịt ra tối qua đến sáng nay vẫn chưa khô hẳn mà vẫn còn ươn ướt, dinh dính. Con bé lấy tay quẹt ngang cái vệt dơ đó rồi đưa lên mũi ngửi. Ngay lập tức nó chun mũi lại khi nghe cái mùi nồng nồng của tinh khí. Ghớm quá – con bé nhăn mặt – chắc tối qua ông ngoại thủ dâm đây mà ?? Con bé thầm tự hỏi mình rồi nhanh tay dọn dẹp nhà cửa đồng thời thảy cái mùng vô thau nước ngâm xà phòng để lát rãnh nó giặt sạch và phơi phóng cho khô ráo và tinh tươm. Tính con bé vẫn luôn ưa sạch sẽ từ lúc nhỏ đến giờ ấy mà.
Buổi trưa khi đi làm về ông bảy nhìn thấy cơm nước đã dọn sẵn trên bàn nhưng bóng dáng con bé thì chẳng thấy đâu. Lão biết nó đang tránh mặt lão và trong nhà này chỉ có duy nhất 1 chỗ con bé có thể ẩn náu. Đó là phòng riêng của nó ! Tuy biết nó không muốn gặp nhưng lão vẫn bước lại cửa phòng, đưa tay gõ nhẹ rồi nói:
– Bé Mai ơi, ra ăn cơm với ông ngoại nè con.
Từ bên trong, con bé đáp lại, giọng lí nhí:
– Thôi ngoại ăn đi, hồi nãy con ăn rồi…
Cả hai chỉ trao đổi với nhau có bấy nhiêu rồi ngay lập tức không gian rơi vào sự im ắng đến vô cùng. Ngoài kia, trên những tán cây cao vút và râm mát, tiếng hót ríu rít của những chú chim xanh nghe vui tai nhưng dường như vẫn không làm xua tan cái khoảng lặng bất thường giữa 2 ông cháu.
Ăn trưa xong, ông lão để mặc chén bát bề bộn trên bàn rồi đi ra chiếc võng mắc dưới góc ổi sau vườn nằm đòng đưa hóng mát. Khoảng nữa tiếng sau, lão nghe tiếng cửa phòng mở lách cách rồi con bé xuất hiện nơi nhà bếp với 1 sự rụt rè và lấm lét đến là tội. Nó vừa dọn dẹp chén bát mà mắt cứ liếc nhanh về phía ông bảy để xem ông sẽ làm gì, nếu thấy ông đứng dậy chắc nó sẽ quăng cái chồng chén bát trên tay mà chạy vô phòng khoá cửa lại quá !
Nhưng rất may cho nó là ông ngoại đã ngủ say. Thật ra ông có ngủ đâu. Chẳng qua ông sợ con bé biết ông còn thức chẳng chịu ra nên mới làm bộ nhắm nghiền mắt như đang ngủ ấy chứ ! Để rồi trong lúc con bé loay hoay dọn dẹp, ông lại hé con mắt cú vọ ra nhìn cái nét lóng ngóng của con bé với sự thích thú đến lạ lùng.
…
Sau hơn một tuần lễ nằm ở bệnh viện với cái băng trắng toát trên đầu cùng đủ thứ mùi tạp nham của một nơi công cộng như thế này, cuối cùng Tuyết Trinh cũng được bác sĩ cho xuất viện. Không cần nói nhiều người ta cũng biềt được rằng nàng vui mừng như thế nào. Một tuần lễ tuy không phải là dài nhưng cũng đủ cho một người phụ nữ – vốn ưa sạch sẽ và hay làm dáng – như Tuyết Trinh cảm thấy nơi đây thật tù túng và ngột ngạt.
Sáng thứ 02 đầu tuần, Thằng Dũng lấy chiếc xe của mẹ nó chở Út Dung lên bệnh viện sau đó nhanh chóng gọi 1 chiếc taxi đậu sẵn ngoài cổng. Thằng Dũng đủ khôn ngoan để hiểu rằng mẹ nó cần 1 chiềc taxi đưa về chứ người vừa ốm dậy như mẹ nó làm sao có thể ngồi xe máy. Và trong lúc nó vào phòng trực ban làm thủ tục xuất viện cho Tuyết Trinh thì hành lang, bà bảy với Út Dung đang dìu mẹ nó bước những bước chân khập khiễng và mệt nhọc.
Sau khi lắng tai nghe vị bác sĩ căn dặn đủ điều về cách chăm sóc cho người bệnh cũng như những liều thuốc mà người nhà sẽ cho bệnh nhân uống sau này, Thằng Dũng vội gật đầu lia lịa theo kiểu như ta đã hiểu, thôi ta đi đây… rồi thì nó nhanh chân tót ra ngoài chỗ mẹ nó đang tập tễnh bước đi và đưa cánh tay rắn chắc của nó xốc vào nách mẹ nó bên chỗ bà bảy để thay thế bà. Hiểu ý nó, bà bảy liền buông tay ra cho nó dìu Tuyết Trinh ra xe. Và có lẽ nãy giờ bà cũng chỉ chờ có thế, nếu nó không ra chắc bà gãy cánh tay luôn quá.
Bên trong phòng trực ban, vị bác sĩ bỗng nở 1 nụ cười thật khó hiểu. Phải chăng ông đã biết cái hành động vội vã của Thằng Dũng khi làm thủ tục xuất viện là vì cái gì !?
Ngoài cổng bệnh viện nắng đã lên cao, những tia nắng lấp lánh như đang nhảy múa trên mặt đường bóng loáng bỗng chốc làm Út Dung thấy lóa mắt, cô vội nheo nheo mắt lại cho đỡ chói. Và trong phút chốc nhắm mắt ấy, cô không nhận ra bàn tay Thằng Dũng đang xốc nách mẹ nó bỗng xòe hẳn ra ôm trọn bộ ngực căng đầy và vu tròn của Tuyết Trinh. Cái hành động ấy chi diễn ra không quá 3 giây nhưng cũng đủ khiến cho Tuyết Trinh thấy bất ngờ và choáng váng. Không lẽ nó đợi mình về là để làm thế này ư ??? Nãy giờ mình thấy nó sốt sắng quá, có lẽ nào…. Vừa nghĩ thầm Tuyết Trinh vừa len lén đưa mắt nhìn Thằng Dũng xem thái độ nó như thế nào nhưng nàng thấy thằng con mặt vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì.
Chẳng mấy chốc 3 người đã ra tới chiếc taxi màu trắng đang chờ sẵn. Anh tài xế còn khá trẻ, chắc chỉ lớn hơn Thằng Dũng một hai tuổi gì đó, lịch sự trong bộ đồ tây áo trắng quần đen bước xuống mở cánh cửa sau rồi vội leo lên chiếc ghế dành cho bác tài và chờ sẵn. Thằng Dũng dìu mẹ nó vào chiếc ghế phía sau và đỡ nàng ngồi xuống đấy. Nó lấy tay cầm 2 bàn chân trắng trẻo của Tuyết Trinh đặt xuống gầm sàn xe hơi rồi trong khi bà bảy và Út Dung đang loay hoay bên ngoài với đủ thứ đồ đạc lỉnh kỉnh, thêm một phần là cánh cửa xe taxi đang bị Thằng Dũng lấy thân mình che lấp nên chẳng ai biết Thằng Dũng, lại một lần nữa đưa bàn tay vuốt 1 cái thật dài từ bàn chân Tuyết Trinh người lên phía trên tới tận cái eo thon thả rồi vòng ra đằng trước, mấy ngón tay nó vuốt ve cái gò mu căng đầy của Tuyết Trinh với ánh mắt nhìn nàng chứa đầy lửa dục vọng.
Cử chỉ ve vuốt của Thằng Dũng chỉ là thoáng qua nhưng chỉ bấy nhiêu cũng khiến cho Tuyết Trinh thấy nhột nhạt cả người. Nàng vội nhắm mắt lại để ngăn dòng cảm xúc bất chợt dâng trào như con sóng lớn bị ngăn cách bởi hai chữ luân thường. Bàn tay nàng hất vội tay Thằng Dũng ra khỏi vùng nhạy cảm của mình và quay mặt sang bên kia để che giấu nỗi thẹn thùng và ngần ngại vì cử chỉ quá táo bạo của thằng con.
Nhìn nét mặt của Tuyết Trinh, Thằng Dũng thừa hiểu mẹ nó đang nghĩ gì. Một người phụ nữ còn trẻ trung và tràn đầy sức sống như mẹ nó mà mỗi đêm không được làm tình thì đã là khổ sở lắm rồi, huống chi cả tuần nay mẹ nó lại nằm dài trong bệnh viện, cho dù thân xác có đau đớn nhưng những cảm xúc thuộc về sinh lý vẫn không thể vơi đi. Nó biết Tuyết Trinh cần lắm một người đàn ông nằm kề bên mỗi đêm để xoa dịu nỗi cô đơn vắng chồng lâu ngày và lại dìu nhau lên đỉnh vu sơn đắm chìm trong hương tình rực cháy.
Chẳng bao lâu chiếc taxi đã đỗ ngay trước cổng nhà Thằng Dũng.
Nó để mặc bà bảy với mấy cái giỏ xách trên tay, để mặc Út Dung với việc trả tiền cuốc xe nọ, Thằng Dũng bước xuống xe máy mở rộng cánh cổng rồi vòng tay mẹ nó qua vai và dìu nàng bước qua khoảng sân nhỏ đầy sỏi trắng để bước lên bậc tam cấp vào phòng khách.
Ngoài sân bà bảy khệ nệ khiên đồ đạc vào nhà còn Út Dung thì vội đẩy xe vào trong và khóa cửa lại.
Sau khi vô nhà, Út Dung để mặc 3 người ở nhà dưới rồi vội vã đi lên lầu. Chỉ có Thằng Dũng mới biết Út Dung vội vã như thế là vì lẽ gì. Chẳng là đêm qua nó đã cùng cô vào ba ra bảy và bây giờ trong cái âm hộ của Tuyết Dung vẫn còn khá nhiều tinh khí của Thằng Dũng ứ đọng trong đó ! Lẽ ra sáng nay cô nàng đã đi tắm rữa sạch sẽ rồi, nhưng vì Thằng Dũng khi nghe tin mẹ nó được xuất viện thì cu cậu mừng quá.. vì vậy nó liền lôi cô bật dậy và thay vội bộ đồ rồi cùng nó chạy lên bệnh viện, đến mức không kịp tắm rửa gì.
Thấy Thằng Dũng nhìn con út với nụ cười khó hiểu, Tuyết Trinh liền hỏi, giọng nhỏ xíu:
– Con cười gì vậy Dũng ??
– Có gì đâu mẹ… Thằng Dũng lấp liếm, rồi chợt nó đổi sang giọng nịnh hót, nghe dẻo quẹo… con thấy mẹ về con mừng nên con cưòi vui đó mà !
– Thiệt không đó ông tướng ?
Tuyết Trinh mặc dù biết tỏng bụng dạ Thằng Dũng muốn gì nhưng cũng làm bộ nghiêm mặt hỏi một câu chiếu lệ rồi cả hai mẹ con cùng cười vang cả nhà.
Bà bảy lúc này đang loay hoay dưới bếp chuẩn bị món cháo cho con gái chợt nghe hai mẹ con Tuyết Trinh cười lên thì liền quay sang:
– Con Trinh mới về còn mệt thì đi nghĩ sớm đi, má nấu chén cháo cho bây ăn rồi uống thuốc, Thằng Dũng đưa mẹ lên phòng nghĩ đi con. Đừng có giỡn nữa !!
Từ lúc bước vào nhà đến giờ có lẽ Thằng Dũng chi chờ đợi câu nói của bà bảy mà thôi. Cho nên khi ngoại nó vừa dứt lời thì nó đã bước tới ngồi cạnh Tuyết Trinh trên chiếc tràng kỷ êm ái, đưa mắt nhìn mẹ nó một cách si mê, miệng nói mà mắt nó cứ chiếu thẳng vào đồi ngực nhô cao khiến Tuyết Trinh mặt mày đỏ gay như quả gấc chín:
– Con đưa mẹ lên phòng nhé !
Tuyết Trinh nhắm nghiền mắt lại, nàng không gật đầu cũng chẳng phản đối, hai tay nàng đưa lên cao trước mặt như muốn nói Thằng Dũng muốn làm gì thì làm. Nó thấy vậy là biết ý mẹ muốn gì nên liến vòng tay nàng qua vai nó rồi dìu nàng lên phòng. Căn phòng ngủ của hai vợ chồng Tuyết Trinh mấy hôm nay là vùng đất đầy hoan lạc của Thằng Dũng với Út Dung. Trên giường chăn mền gối nệm vẫn còn nhăn và dúm dó.
Tuyết Trinh nhăn mặt:
– Cái phòng của mẹ sau mà dơ bẩn và bừa bộn thế này ??
Thằng Dũng cười cười, mặt nhăn như khỉ:
– Tối nào con cũng ngủ trên giường mẹ hết.. nhưng mà… con làm biếng dọn !!
Tuyết Trinh nghiêm mặt:
– Sao con không ngủ phòng con mà ngủ phòng ba mẹ ? Con có phòng riêng mà ?
Thằng Dũng cười cầu tài:
– Con ngủ ở đây cho đỡ nhớ ”mùi” của mẹ…
Nó nói đến cái chữ mùi mà giọng kéo dài cả thước làm Tuyết Trinh đang bực bội cũng cảm thấy tức cười. Nàng quay sang nó, dịu giọng:
– Thôi con xuống nhà phụ ngoại dọn dẹp đi, mẹ nằm nghĩ một chút sẽ khỏe ngay.
Thằng Dũng cố nài nỉ, và dĩ nhiên nó không muốn ra khỏi phòng lúc này:
– Để con phụ mẹ dọn dẹp căn phòng này trước nhé !
Nói rồi không để mẹ kịp phản đối, Thằng Dũng nhanh tay kéo cái ra giường cho phẳng phiu bốn góc rồi lấy cái chăn xếp lại một cách vụng về. Tuyết Trinh đứng nhìn Thằng Dũng dọn phòng mà không nén được cười vì cử chi không chuyên nghiệp của nó:
– Thôi đề tôi làm cho ông tướng ạ. Giờ thì quét dùm tôi cái phòng với nào !
Nói xong Tuyết Trinh quay người lại và cầm cái chăn giũ bung ra trước khi xếp lại cho thẳng thướm, nàng không nhìn lại sau lưng và dĩ nhiên không biết Thằng Dũng đang làm gì.
Thật ra thì thì Dũng nó không làm gì cả. Nó chỉ cầm lấy cây chổi cho có lệ rồi đứng sát cửa phòng nhìn mẹ nó một cách si mê. Mặc dù chỉ nhìn từ phía sau lưng nhưng Thằng Dũng vẫn thấy nóng cả người khi ngắm vòng mông căng đầy của mẹ nó. Cái bờ mông đầy thịt và mềm mại ẩn bên trong chiếc quầy tây may hơi bó càng khiến cho Tuyết Trinh quyến rũ bội phần.
Một cách cố ý, nó đặt tay lên chốt cửa và khóa lại.
Tuyết Trinh vẫn không hay Thằng Dũng đã khóa cửa phòng và đang nhìn nàng với ánh mắt ngây dại.
Nàng vẫn chăm chú dọn dẹp cái đốngbề bộn trên giường mà không nghe tiếng bước chân của Thằng Dũng nhẹ như mèo đang bước tới đứng sát sau lưng nàng.
Bàn tay Thằng Dũng từ từ đưa ra phía trước và đặt vào cái mông mẹ nó, bóp nhẹ….
Lúc này Tuyết Trinh mới quay lại và bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu của Thằng Dũng đang nhìn mình:
– Gì vậy, Dũng !?
Tuyết Trinh hỏi mà chính nàng cũng biết sẽ không có câu trả lời.
Thằng Dũng không trả lời thật. Nó tay đẩy nhẹ Tuyết Trinh nằm dài xuống nệm và vuốt nhẹ lên đùi nàng rồi vuốt dài từ gối trở ngược lên eo, rồi lên tới cổ.
Nó vuốt ve mấy sợi tóc lòa xòa trên trán của nàng rồi đi ngược trở xuống.
Đến vùng ngực vun cao và săn chắc, nó xòe bàn tay ra phủ đầy lên đó. mấy ngón tay cứ xum xoe trên bầu ngực mềm mại và lần tìm đầu ngực.
Tuyết Trinh đưa mắt nhìn Thằng Dũng nhưng không nói gì, có lẽ nàng biết trước sẽ có cảnh này xảy ra, khi mà ở bệnh viện nơi đông người Thằng Dũng vẫn tìm cách chạm vào người nàng.
Thì ở đây, trong căn phòng vắng chỉ có hai mẹ con, làm sao nàng ngăn nó được.
Mà nữa, cái nhu cầu thể xác của nàng cũng không cho phép nàng phản đối nó.
Bằng chứng là bộ ngực vun đầy ấy Thằng Dũng chỉ mới vuốt ve một chút mà nó đã săn lại rồi.
Phía dưới hai gò thịt ẩn trong chiếc chip mỏng manh đang lay đọg như hai cánh bướm.
Run rẩy và chờ đợi.
Hai bên mép thịt đầy đặn đang mấp máy nước nhờn, từng chút một.
Thằng Dũng lấy tay đặt ngay cái mu nóng hổi của Tuyết Trinh, xoa xoa.
Bên ngoài hành lang căn phòng vẫn im ắng không có dấu hiệu của ai đó sắp xuất hiện.
Út Dung sau khi tắm xong đã vội xuống nhà dưới phụ bà bảy nấu ăn. Nghe nói trưa nay ông Đức – anh rể cô và là ba Thằng Dũng – sẽ về nhà sau một tháng dài đi công tác nước ngoài.
Bà bảy vẫn loay hoay với mấy món ăn trưa chuẩn bị cho thằng rể quý.
Trong phòng, Thằng Dũng vẫn dùng tay bóp bóp cái gò thịt nơi đũng quần mẹ nó.
Tuyết Trinh mắt nhắm nghiền, hai tay nắm thành giường và lắng nghe cảm giác đê mê từ từ dâng lên trong huyết quản.
Bàn tay Thằng Dũng đã mở khóa quần tây của nàng từ lúc nào, cái phẹc mơ tuya cũng được kéo sát xuống dưới.
Mấy ngón tay nó thọc vào bện trong và đặt lên cái chip mỏng manh và trơn ướt.
Mẹ dâm thật – nó thầm nghĩ và từ từ kéo tượt cái quần dài lẫn quần lót của Tuyết Trinh xuống tận dưới gót chân.
Trước mặt nó, một vùng rừng rậm đen tuyền đầy khiêu khích.
Khẽ cúi xuống, nó lấy tay vạch hai mép thịt ra rồi há miệng hạt thịt của mẹ nó nút mạnh.
Tuyết Trinh cong người lên như con tôm luộc, hai tay ôm đầu Thằng Dũng ghịt vào háng mình, giọng đứt quãng:
– Trời ơi.. Dũng !!