Truyện Sex Yêu cave
Cuối tuần rủ 2 thằng bạn lên nhà chơi, nhậu xong lại say, mấy thằng lang thang trong big C mua ít đồ về làm quà cho ông bà già, lại nghe bọn nó thao thao bất tuyệt 14/2 chuẩn bị hoa sôcôla và tiền đi nhà nghỉ làm tình mà lại càng chán, ghé qua chỗ PNJ mua cái nhẫn tôi bảo với mấy thằng bạn là mua tặng người yêu, chả hiểu sao lúc đó lại làm thế nữa, có lẽ là để tự an ủi mình. Mấy thẳng bảo chú ở nhà chán vậy thì lên hà nội chơi với anh mấy hôm, nhưng làm gì có chuyện ông bà già cho đi.
Tối hôm đó nhờ thằng bạn ở quê xin phép bố mẹ là qua nhà nó chơi và ngủ lại 1 hôm (thằng bạn này không theo đạo nên bố mẹ tôi không cấm). Tối hôm đó 8h xuống chỗ em, hơi sớm, 12h mới là giờ qua đêm, em nó không có ở quán, đang đi hát với khách. Không biết có bác nào ở đây trả tiền thuê cave đi hát cùng chưa. Em tóc đã nhuộm vàng, có vẻ mập hơn trước, nhìn thấy tôi nằm trong phòng em bảo.
– Nhìn ngon thế, 12h mới qua đêm mà anh, anh chốt cửa vào đi, tí em gọi.
Đợi mãi tới 12h, em vào phòng tay cầm 2 chai c2.
– Em vừa đi hát với thằng khách quen về, từ sáng tới giờ mới đi mỗi 1 cái với thằng khách quen lúc nãy, tối nay không có anh là em đi qua đem với thằng đấy đó.
– Mấy thằng khách của em đai gia nhỉ, tiền thuê 2 đứa em đi hát đã hết 1tr2.
– Bọn nó chơi lô đề ý mà, lúc được lúc không.
Tối hôm đó tôi với em nói chuyện khá lâu, bố em đã mất, em còn 2 anh trai, ngoài ra toàn kể vể thành tích tiêu tiền của em. Tối hôm đó cả đêm không ngủ được, ở đây gió biển với sóng biển ầm ầm thật khó ngủ. Sáng hôm sau dậy mặc áo tôi vô tình nhớ ra trong túi áo vẫn còn chiếc nhẫn mua lúc sáng. Chả để làm gì, thôi tặng em vậy, cầm lấy bàn tay em và từ từ đeo chiếc nhẫn vào.
– Quà valentine tặng em đấy.
Em nó tròn xoe mắt ngắm chiếc nhẫn không rời.
– Sao không không tặng em hôm qua, làm em bất ngờ, em thích lắm.
– Em thích là được rồi, giữ lấy nhé.
Em cúi xuống thơm má tôi 1 cái và bảo.
– Anh là người thứ 4 đấy, em quý ai thì em mới thơm má đó.
Em nó nằm đè lên muốn làm hiệp nữa, nhưng thôi cho anh xin em ơi sáng ra chưa ăn gì. Mặc quần áo chỉnh tề, ra ngoài thanh toán, em đứng tiễn mình ra rồi mới vào phòng. Cả đêm không ngủ được thật là mệt.
…
Sau ngày hôm đó, hầu như ngày nào em liên lạc với tôi. 1 hôm tầm 11h tối đang nghe nhạc thì em gọi, muộn rồi nên tôi bảo em nhắn tin.
– Anh à, hôm này em được người ta tặng hoa và cả sôcola nữa nè.
– Thích nhỉ, người yêu hả.
– Không, khách thôi anh ạ, mà chiếc nhẫn của anh em thích nhất, đối với em anh quan trọng nhất.
– Hì, mà anh quan trọng sao bằng người yêu của em được.
– Nhưng anh chính là người em yêu mà.
– Hì em đùa anh à.
– Thật mà anh có yêu em không, em không thể tin là em lại yêu anh nhanh như vậy đâu, nếu chỉ là quý thôi thì tặng nhẫn là không bình thường chút nào cả.
Cave ngỏ lời yêu, thật hay đùa vậy trời, chắc là đùa, thôi kệ đi ngủ đã. Sáng hôm sau em nhắn tin từ rất sớm.
– Anh trả lời em đi không yêu cũng không sao mà.
Không muốn em buồn cũng như tôi cũng đang buồn nên lúc đó tôi đã đồng ý. Ừ thì làm người yêu cũng đâu mất gì đâu, mấy ngày là chán ngay ý mà. Nhưng cuộc đời đâu phải ai cũng thể biết hết trước mọi việc, để rồi có ngày tôi đã phải buồn vì 1 em cave…..
Hôm sau đang nằm nghe nhạc thì em alo:
– Anh đang làm gì đấy, nay không đi học hay sao mà nghe được điện thoại của em.
– Anh đang ở nhà nè, nay anh không đi học. (Tôi nói dối em là buổi chiều đi học Tiếng Anh)
– Em đang buồn quá nên gọi điện cho anh nói chuyện 1 lúc, anh à, thật sự yêu 1 người như em có gì tốt chứ, làm sao anh có thể chấp nhận người yêu mình đã quan hệ với bao nhiêu người.
– 1 khi đã yêu anh có thể chấp nhận tất cả.
– Anh cao thượng quá, mà em đi tắm đây, tối em nhắn tin cho a nhá.
– Uk, bibi em.
– Bibi anh.
Thật sự lúc đầu tôi chỉ quý em thôi chứ không có tình cảm nào khác, tôi không muốn làm em buồn và có lẽ tôi cũng cần 1 người nào đó quan tâm tới mình. Cho đến tận bây giờ tôi thật sự cũng không biết là thứ tình cảm mà tôi dành cho em là gì, nhưng kỉ niệm, niềm vui, nỗi buồn, ghen tuông bực tức và những giợt nước mắt đều có cả, tôi không hối hận khi đã quen em nhưng tôi đã sai lầm khi nhận lời làm “người yêu” em.
– Anh ăn cơm chưa, em vừa mum xong nè.
– Anh vừa mơi ăn xong nè, mà hôm nay em có chuyện gì vậy.
– Không có gì đâu anh à, anh đừng lo nhé.
– Em à, thật sự không có ai muốn người yêu làm nghề này đâu nhưng bây giờ anh chưa đi làm, anh chưa nuôi em được nên anh chấp nhận.
– Câu nói này của anh làm em bất ngờ đấy, em chưa hỏi thì anh đã tự nói ra rồi, mọi vướng mắc trong em đã được giải tỏa, em yêu anh nhiều lắm, em sợ mất anh đó anh có biết không?
Tôi không hiểu vì sao mình lại có thể nói được câu này, các bác yêu 1 thật lòng người nào đó mà khi biết người đó không còn trong trắng thì dù chấp nhận nhưng ai cũng có 1 chút thoáng buồn phải không, đằng này em đã qua tay hàng trăm thậm chí hàng nghìn người và vẫn tiếp tục thì liệu tôi nói yêu em như vậy em có tin không, tôi cũng không biết nữa, đâu có thể chỉ vì 1 chiếc nhẫn mà em có thể yêu nhanh như thế được, nhưng thôi kệ, bởi vì thực sự tôi cũng có yêu em đâu.
Vậy là tôi chính thức làm “người yêu” của em như vậy đó, có lẽ 2 trái tim của cả tôi lẫn em đều thiếu thốn tình cảm và chúng đang tìm cách để vùi lấp những khoảng trống đó.
Bình mình của em bắt đầu vào lúc 10h hoặc muộn hơn, cuộc sống của em rất đơn giản, gội đầu thì ra quán, cơm không phải nấu, quần áo không phải giặt, phòng không phải dọn, tất cả đều đã có người giúp việc làm, cave cả bãi này đều thế. 1 lần tàu nhanh em được 50k qua đêm được 200 cộng thêm tiền bo nên bình thường ít nhất 1 ngày em cũng được 500k nhiều thì 1 triệu, cave ở quê thì chỉ được thế thôi nhưng so với người dân ở đây thì đó là 1 con số không hề nhỏ.
– Anh ơi, cuối tuần này xuống với em nhé.
– Ừ, anh biết rùi.
…
– Em ơi hôm nay anh không xuống được rồi, em có giận anh không?
– Em không giận anh đâu, em chỉ buồn thôi, anh có biết em cứ đợi đến cuối tuần để gặp anh không, đừng làm em đợi lâu nữa anh nhé.
– Ừ, tuần sau nhất định anh sẽ xuống gặp em.
2 tuần kể từ ngày là “người yêu” tôi và em mới gặp nhau, em đang nằm trong nghe nhạc, biết nói gì với em bây giờ
– Anh đi tắm lúc nhé, vừa đi xe người bẩn quá à.
– Có cần em giúp không?
– Thôi anh tự túc là được rồi.
Vừa vào nhà tắm xả nước thì bà chủ em ở ngoài gọi vào: “K ơi, nhà 58”
– Em đi khách đây, anh ở đây nhé.
Im lặng mấy giây, phải rồi… em là cave mà, tôi chỉ biết ừ 1 tiếng.
Nắm trong phòng 1 lúc em về :
– Ra ngoài này nói chuyện với u đi anh, ở trong phòng buồn lắm.
Nói là làm em kéo tay tôi ra ngoài, phòng có bà chủ và 2 bé nữa, không biết em nói gì với mọi người không mà tôi ra ngoài cái bị soi từ đầu đến chân, 1 bé quay sang nói với em
– K ơi, đây à?
Em không nói gì chỉ gật đầu, ngồi 1 lúc tôi bèn quay trở vào phòng nằm, em cứ thỉnh thoảng vào với tôi 1 lúc rồi lại bị gọi ra ngoài. Đợi mãi cuối cùng cũng đã đến giờ qua đêm, em bước vào mắt đỏ hoe vài giọt nước mắt đã tuôn ra lăn dài trên má.
– Em sao vậy?
– Em vừa bị bà chủ nói mấy câu à, tại vào với anh nhiều quá, em phải tìm cách thoát ra khỏi đây thôi, anh ơi cứu em thoát khỏi nơi này đi.
Tôi không biết nói gì, chỉ có thể quàng tay sang ôm em, cứu em ư, tôi lấy gì để cứu em đây, em nói thật hay đang đóng kịch dể lừa tôi. Đời mà không tin ai được, nhất là 1 người như em lại càng không, đâu ai biết được em nhận lời yêu tôi vì thứ gì đâu
Em cầm lấy điện thoại tôi và tra danh bạ, sao anh lưu em mỗi là “K” thôi vậy, chả có gì đặc biệt cả, người yêu mà thế à, em lưu số anh là mylove nè. Em quay ra giận dỗi tôi chỉ vì tôi lưu số em như bao người khác.
– Đi ngủ thôi anh, nay em mệt lắm, em cấm vận cả đêm nay không làm gì.
WTF, bắt 1 thằng con trai nằm cạnh gái mà không cho làm gì khác nào tra tấn nhau. Và thế là cả đêm tôi bị hành thật, không ngủ nổi, sáng dậy em quan hệ với tôi như kiểu có lệ vậy, tôi không thể trách em, em bảo mệt chẳng lẽ tôi lại ép em, hay mình bị lừa nhỉ?
– Anh ơi đi ăn sáng đi.
– Uk, đi ăn phở hay ăn gì đây?
– Anh có ăn được đồ biển không?
– Dân ở đây mà không ăn được đồ biển em hỏi lạ quá.
– Đi ăn đồ biển nhé.
– Sáng kiếm gì ăn nhẹ nhẹ thôi em ơi.
– Nhưng em thích đồ biển hơn.
Cuối cùng 2 đứa vào ăn đồ biển, trong suốt bữa ăn tôi và em cưới nói vui vẻ, em bóc tôm và dút cho tôi ăn, rất tình cảm, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác thoải mái như thế này, trong lòng thấy khá vui và nhẹ nhõm. Thanh toán xong em đưa điện thoại cho tôi đọc tin nhắn:
– Anh còn tiền không để em về quán lấy.
– Anh vẫn còn mà,.
– Đưa ví em kiểm tra.
Lúc đấy tôi thấy mình thật ngốc, sao không thử để em về lấy xem thế nào, âu cũng là 1 cái dại, lúc đó trong ví còn hơn 1 triệu.
– Em giữ nhé chỉ để cho anh tiền xe về thôi không anh lại đem đi uống bia hết
WTF, có dấu hiệu đào mỏ lừa tiền, không được đâu cưng à, không dễ thế đâu.
– Tiền để hôm nào gặp nhau mình đi chơi đó, em cầm rồi mai lại tiêu thôi.
– Em tin anh.
Có mùi khét rồi đây, em nó chắc định chăn gà mình thật….
– Anh à, hôm nay em vui lắm, ước gì ngày nào mình cũng ở bên nhau như vậy nhỉ, à mà mùng 10 âm tháng này em về nhà nè, em lên gặp anh nhém.
– Ừ, em định đi bằng gì lên.
– Em đi xe bus hoặc taxi anh ạ.
– Em lên đến nơi thì alo anh ra đón nhé.
– Thôi không cần đâu, em đi taxi vào chỗ anh cũng được.
…
– Em đến rồi nè anh ra đi
– Ừ, anh ra luôn đó.
…
– Em mới nhuộm tóc lại tóc đen nè, được không em, em thích giống anh
– Ừ, xinh hơn đó, hehe, sáng tới giờ em ăn gì chưa, mình đi ăn gì nhé.
– Em kiếm chỗ nào gội đầu đã anh nhé, sáng nay em đi vội quá chưa kịp gội đầu.
– Ừ, mà phải đi vào trong phố chứ ngoài này không có chỗ nào gội đầu đâu em.
…
– Anh đưa ví em xem nào
Ma xui quỷ khiến thế nào mà lúc đấy tôi lại đưa cho em nữa, chả biết lúc đấy đang nghĩ cái gì nữa, thật là dại.
– Em tịch thu hết không anh lại đem đi tiêu lung tung.
Oạch, đúng là em này hám tiền rồi, lúc đấy trong ví còn hơn 1tr5, đúng là ngu quá mà.
Buổi sáng ở đây hầu như quán gội đầu nào phải đợi, thế là tôi với em xuống xe đi bộ, mãi rồi cũng tìm được nơi cần đến,
…
– Đi ăn nhé em.
– Ừ, anh gọi xe đi.
…
– Anh hay ăn ở quán này không.
– Thỉnh thoảng anh mới vào đây cùng mấy đứa bạn thôi.
– Anh ngồi đây đợi em nhé tí nhé.
Em ra ngoài nói nhỏ với mấy em nhân viên nhưng tôi ở bên trong vẫn có thể nghe được
– Chị đi mua hộ em đi, tí em gửi tiền, mà người đi cùng em có hay vào đây không, đi với bạn ạ, không có con gái chứ chị.
1 lát sau bà chị nhân viên vào đưa cho em 1 cái túi màu đen, kotex chắc rồi, mà phải thôi em đến ngày không làm được thì mới lên đây với tôi chứ, có gì mà phải ngạc nhiên đến vậy nhỉ.