Truyện Sex Yêu cave

Phần 5

Sau ngày hôm đó tôi và em vẫn sms đều đặn hàng ngày cho nhau, tôi vẫn còn phải ở nhà tự kỉ dài dài nên tôi vẫn cần 1 người để nói chuyện tâm sự.

Những lần em đi khách em đều nói là em đang bận hoặc có việc rồi, khi đó đối với tôi đó là chuyện hết sức bình thường, nghề của em mà. Em nói quá khứ của em làm sẽ tôi buồn lắm, em không muốn cho tôi biết em chỉ nói không có trò gì mà em chưa chơi. Tôi cũng không quan tâm nhiều lắm, em đã làm đến cái nghề này rồi thì những trò kia có đáng là gì chứ. Em được mẹ cưng chiều lắm, ở nhà hầu như chả phải động tay chân vào việc gì cả, tôi cũng chẳng hỏi vì sao em lại làm nghề này, dĩ nhiên rồi kiểu gì em cũng hợp lí hóa lí do của mình 1 cách chính đáng và thuyết phục tôi em làm thế là có lí do nỗi khổ tâm riêng.

– Anh à, mấy hôm nữa là mùng 8/3 đó, anh xuống với em được không?

– Anh không dám chắc nữa, nếu xuống được anh xuống.

– Anh cố gắng nhé, hôm đó em chỉ muốn được ở cạnh anh thôi.

8/3

– Tối nay anh không xuống rồi em à.

– Không sao đâu, nhưng mà em nhớ anh lắm.

Kệ em, không nhắn tin nữa, nhậu với thằng bạn đã, đúng là bia rượu nhập vào cuồng dâm trỗi dậy. Tôi ghé tai nói với thằng bạn:

– Ê, uống ít thôi tí cho anh xuống Quất nhé.

– Oke con dê đi, chú cứ yên tâm vào tay lái của anh.

Lôi điện thoại ra xem tình hình thế nào, oài, toàn là tin nhắn của em:

– Anh ơi, anh đâu rồi

– Anh ơi…

Kệ em nó, giờ xuống là được. Nhậu nhẹt xong xuôi tôi với thằng bạn thẳng tiến xuống Quất Lâm tự, à quên mất tôi với em vẫn còn là người yêu cơ mà chẳng lẽ xuống tay không.

– Này dừng anh mua bông hoa tặng em hàng ruột.

Làm bông hoa 10k gọi là cho có vậy. 8/3 mà trời vẫn còn lạnh quá, đi xuống biển mà gió tạt vào mặt lạnh buốt. Phù cuối cùng cũng đến nơi, em đang nằm ngửa ở ghế, cả quán có mỗi em và bà chủ còn lại đi đâu hết.

– Dậy nhận hoa đi này K ơi

Em mắt nhắm mắt mở lồm cồm bò dậy vào phòng ngủ tiếp mà tay quệt rơi cả điện thoại xuống đất rồi nhặt lên mà không để ý thấy là tôi ngồi cạnh đấy.

Đi vào phòng vòng tay qua ôm em đặt bông hoa trước mặt, em lặng thinh ngắm nhìn bông hoa 1 lúc rồi em hỏi:

– Sao anh bảo không xuống cơ mà?

– Anh muốn làm em bất ngờ.

Em không nói gì chỉ mỉm cười. Tối hôm đó em lao vào tôi 1 cách nhiệt tình và nóng bỏng, khác hẳn với những lần trước, cả đêm em ôm tôi thật chặt như tôi sắp biến đi đâu mất.

– Hôm nay em thật lạ.

– Em lạ gì nào, em yêu anh chứ bộ, anh không thích sao, ghét.

– Anh ơi 1 tuần rồi mà bông hoa vẫn còn tươi nè, đẹp lắm anh ạ.

– Anh mua lúc đang say đó, lấy bừa đi chả biết có đẹp không nữa, hì.

– Khách của em vào phòng ai cũng khen người yêu em có con mắt thẩm mỹ hì, thỉnh thoảng em lại ngắm bông hoa và ngửi hương thơm của nó nữa chứ, hì, em yêu anh nhiều lắm…

Sau hôm đó hình như em đã bắt đầu có những tình cảm thực sự dành cho tôi, mở mắt dậy là em sms, em gọi điện liên tục khi rảnh rỗi, kể cả khi đồng hồ đã điểm 12h, em kể cho tôi những chuyện không có đầu không có đuôi mà nhiều khi tôi cũng phải nực cười. Em như thế tôi cũng thấy vui hơn, nhưng chính những tình cảm đó đã bắt đầu rất nhiều chuyện buồn sau này…

Tôi bị làm sao thế này, cả tối không ngủ được, tại sao bây giờ cứ nghĩ đến cảnh em ở dưới đó và công việc đó tôi lại thấy trong lòng có cảm giác khó chịu nhỉ, 1 ngày mà chưa thấy em nhắn tin hay gọi điện là tôi lại cảm thấy bực bội. Nếu cứ tiếp tục thế này tôi sẽ yêu em thật mất, không được hoàn toàn không thể được:

Sms to K.

– Em à, mình chia tay nhé.

Em không nhắn tin mà gọi lại ngay tức thì, mặc cho tiếng chuông cứ reo lên từng hồi tôi không muốn nghe thấy giọng em ít nhất là trong lúc này. Sao tự nhiên lại hụt hẫng thế này, tôi đang buồn ư

1 new message:

– Tại sạo anh lai làm như thế, anh đã hứa với em như thế nào mà lại bỏ em mà đi vậy, anh có biết là em đang khóc không?

– Em có biết là càng yêu em anh càng thấy đau khổ không, cứ nghĩ đến công việc hiện giờ của em mà anh không thể chịu đựng nổi, đừng ở dưới đó nữa nghe lời anh, về nhà với mẹ đi.

– Có phải nếu em không ở đấy nữa thì anh sẽ tiếp tục yêu em chứ.

– Đúng vậy.

– Anh à cho em 1 tháng nữa đi được không, bây giờ em chưa thể về nhà được.

– Em cần tiền để làm gì.

– Không phải chỉ vì tiền mà còn lí do khác quan trọng hơn anh ạ, anh đừng bỏ rơi em lúc anh nhé.

Dừng lại hay tiếp tục, 1 tháng không phải là thời gian quá lâu, suốt thời gian qua em đã quan tâm tới tôi rất nhiều, bỏ rơi em lúc này, tôi thật sự không nỡ, phải chăng tôi đã quá mềm lòng, lẽ ra phải dứt khoát ngay lúc đó…

– Uk, anh đồng ý hết tháng em phải về đó nhé, mà anh đi ngủ đây, muộn rùi, em cũng ngủ đi, bibi em.

– Em biết ùi, bibi anh yêu.

Đêm đó tôi có giấc mơ đầu tiền về em, tôi và em đang ở dưới biển :

– Anh. à em với bạn đi ra đây lúc nhé, nhớ đợi em đó nha.

Tôi cứ ở đó đợi mãi đợi mãi, tôi lang thang đi tìm em và cuối cùng tôi nghe được tin em chết.