Truyện Sex Yêu chị trong xóm trọ
– Ái tình nó giống như thuốc phiện vậy. Hạ chén rượu xuống mâm. – ông chủ nhà khề khà…
– Khi mày chưa dính vào thì thấy cũng… thường thôi, nhưng ăn quen bén mùi, mãi mãi chả dứt được.
…
– À mà quên, ranh con chưa mọc đủ lông biết gì nghiện ngập, ngồi châm tửu cho tao là phúc đức lắm rồi đó nhóc ( Đợi lúc tui nghiện rồi con gái ông biết tay tui ).
Ổng sống rất hay, nghĩa khí có, lưu manh có, côn đồ có. Từng xách nguyên con mã tấu lùa hàng xóm vì cãi nhau, nhưng cũng cho mấy đứa học sinh nghèo trọ miễn phí suốt thời gian học chả tính toán gì…
Và khi say xỉn thì triết lý sống trong bụng tuôn ra dạt dào như suối vậy !
Sau này có chuyện với con gái ổng thật, chắc mẩm hết đời trai luôn, nhưng ổng chỉ gọi hai đứa ra xả cho nguyên buổi chiều. Chốt lại là lớn rồi cóc thèm quản, yêu đương gì mặc xác, không được ảnh hưởng đến học hành, không ra sản phẩm, OK.
Mà đó là chuyện sau này, thời điểm yêu chị thì ổng là chuyên gia tâm lý hàng đầu cho tui, tất nhiên phải chêm tửu cho ổng dài dài.
Kinh lịch bao năm chinh chiến với đủ hạng đàn bà nên mọi chiêu trò ổng truyền lại cho khiến mớ sách vở học được từ cô giáo Thảo trở nên… vô nghĩa. Nghe thì nghe vậy, chứ thực hành thì cái có cái không, nhiều thể loại nghe cũng… nổi da gà, nói gì làm thật.
Tôi và chị bị nghiện thật, nghiện yêu. Lúc nào cũng thấy thiếu thốn và trống trải, dù tối tối học xong là xoắn lấy nhau. Tất nhiên mọi hành động “quá khích” đều hạn chế thể hiện trước mặt bà con, trừ phi chỉ có hai người. Và một nỗi khổ nữa là “chịch” chỉ xuất hiện trong từ điển ” cuối tuần”, khi đám kỳ đà về quê hết.
Các bác biết đấy, thanh niên trai tráng, cả tuần mới được chiến đấu nó bí bách, khó chịu như nào. Nhiều lúc chỉ ước có khẩu AK 47, đi 1 vòng đủ 5 phòng nã đạn cho tụi nó mất tích luôn, khỏi cản mũi chuyện “người lớn”. Hên cho tụi nó ( hay cho tui ) là chuyện đó chỉ trong tưởng tượng mà thôi.
…
Mùa thu là mùa của tình yêu, nhất là thứ tình yêu ” đầu đời”, khi con người ta vừa bước vào những trải nghiệm thú vị nhất của nó…
– Alo, mẹ ạ. Tuần này con phải ” học thêm”, không về được… Dạ, vâng, … con biết rồi… Thế mẹ nhé…
Tình yêu biến con người thật thà, chất phác, chưa bao giờ biết nói dối trở thành vậy đó… biết sao được. Thôi đành ăn năn hối lỗi… sau vậy.
Hai chị em rong ruổi khắp nơi, mọi ngõ ngách của thành phố, trên con xe đạp cà tàng. Chị cười tươi như đứa trẻ, má ửng hồng ẩn hiện lúm đồng tiền… . ( Có lẽ chính vì thế mà sau này, bỏ qua mọi cám dỗ nơi phồn hoa, tôi quyết chí về lập nghiệp ở quê hương. Đơn giản, mọi thứ nơi đây đã ăn sâu trong tiềm thức, có chị, có những kỷ niệm ngọt ngào… ).
Cả thành phố xây được 1 cái công viên, nên cuối tuần đôi lứa rủ nhau ra canh gốc cây đông như quân nguyên. Hai chị em lượn mấy vòng quanh hồ mới tìm được chỗ ưng ý, kín đáo. Cũng sợ lắm chứ, để ai quen biết gặp thì…
Trải tấm áo mưa ra cỏ, bỏ chai nước và bịch bỏng ngô xuống bên cạnh ( thời đó chỉ có vậy thôi các bác ạ, làm gì có mùi tiền như bây giờ, sinh viên mà ). Tôi thả người xuống ngắm trời đất, chị ngồi bên. Câu chuyện kéo dài như vô tận, từ học hành, gia đình, yêu đương… Những viễn cảnh vẽ ra cho tương lai, khi học hành xong, đi làm, rồi về bên nhau… chị cười, thoáng buồn…
– Liệu có ngày đó không T?
– Sao không? Chỉ cần mình cùng cố gắng…
– Uhm, mình cùng cố gắng…
Tôi mơ mộng quá, chưa trưởng thành như chị, chưa biết những gì sóng gió đón đợi phía trước. Vì tôi mới chỉ 17 tuổi, còn đang đi học, còn một quãng đường rất dài để đến được điều ấy. Còn chị, sang năm ra trường rồi…
Kéo đầu tôi đặt lên đùi chị, khẽ vuốt mớ tóc rễ tre bồng bồng chị hay khen là lãng tử. Thật êm đềm…
– Sao mình lại yêu nhau nhỉ? – Chị hỏi vu vơ
– Cũng không biết nữa, chắc do duyên số…
18 tuổi, nhận lời 1 người bạn học cùng ( thằng đó đó ) vì hai bên gia đình chơi rất thân với nhau, cả 2 bên đều hi vọng mọi chuyện tốt đẹp. Sau này ra trường rồi tổ chức, chị cũng không ý kiến gì, cuộc sống ổn định, thế là xong. Hơn 2 năm duy trì mối quan hệ, chị cũng rất cố gắng, gần như trong mắt mọi người tất cả đã an bài, nếu không phải vì sự quá đà và thô lỗ của hắn. Mỗi tháng về thăm được 1 lần, mục đích duy nhất chỉ là thỏa mãn ham muốn, chị không cho, muốn giữ gìn…
– Sẽ chẳng có gì thay đổi nếu em không đến phải không?
– Có lẽ thế…
– Chị chưa bao giờ thực sự biết yêu, cho đến khi gặp em… thông minh, lanh lợi, vui tính, bản lĩnh… Ở bên em chị thấy mình như trẻ lại, có niềm vui, nụ cười… Những điều chị không có khi ở bên hắn…
– Ra mình cũng nhiều điểm cộng quá nhờ, thêm đẹp dzai và… to nữa chứ.
– Không dám đâu ông, xấu mù. – Chị bẹo má tôi đau điếng…
– Quên mọi chuyện buồn đi chị, có em rồi, em sẽ đi cùng chị đến cuối con đường.
– Sến quá. Chị chả mơ.
– Thật chứ sến gì.
– Sau này rồi biết, tui gái già, còn cả đống em trẻ đẹp đợi ông kìa, vài bữa chán tui ngay ấy mà.
– Yêu chị, không ưng em nào hết… – Tôi quả quyết.
– Uhm, nhớ đấy, sau này tòm tem tui xắt… – Chị giơ hai tay hình kéo chập lại dứ dứ, chết cười…
Tình yêu đã đi qua những ngày như thế, ai biết đâu mai sau ra sao?
…
Tạt qua chợ mua đồ ăn, chị ghé qua luôn tiệm thuốc. Trở về khi trời đã nhập nhoạng tối, cả khu trọ chỉ còn hai chị em, cảm giác ấm áp như đôi vợ chồng son vậy. Ngồi phụ chị nấu ăn mà lóng ngóng, bị bẹo má liên tục, thấy thật hạnh phúc.
Bữa cơm trôi qua thật nhanh. Chị giục tôi học, chị dọn dẹp cả hai phòng. Ngồi nhìn những con số nhảy múa mãi không vào nổi đầu, vì toàn thấy hình ảnh chị, háo hức cho những gì sắp đến…
Chị thì thủng thẳng, dọn xong còn bê nguyên đống sách sang phòng tôi, ngồi nghiền ngẫm như đúng rồi… ( Cái nguyên tắc học đến 10h chị đặt ra là miễn bàn cãi, không là nghỉ chơi )…
Ngồi ngắm cái kim đồng hồ nó bò như con rùa mà ức phọt máu mũi, chỉ muốn đá phát cho nó bay ra khỏi tầm mắt… lén lén với tay chỉnh…
– Tui thấy đó, đừng làm liều… – Tiếng chị lảnh lót làm giật mình rụt luôn lại, tiu nghỉu…
– Cố học nốt đi, rồi chị thương, nhé…
Chả hiểu sao, cứ nghe cái từ chị thương, chị yêu là người tui… mềm nhũn, lại như có redbul tăng lực vậy, cắm cúi làm hết đống bài chuyên đề nhanh như máy.
Ngẩng đầu lên thì chị đã mắc màn nằm từ lúc nào. Ác thật, ngủ không thèm gọi mình, thù này tất báo…
Tắt đèn, nhẹ nhàng chui vào nằm bên chị, mùi hương dịu dàng làm tôi ngây ngất. Bảo sao chị tên là Hương cũng phải…
Bộ đồ ngủ mỏng manh không che dấu nổi những nét quyến rũ, tôi nhẹ nhàng đặt tay lên trái đào phập phồng theo nhịp thở, khẽ hôn nhẹ mắt, mũi, tai, rồi tìm đến đôi môi mọng đỏ. Tay luồn vào ôm ấp cặp vú tròn căng, lưỡi tách nhẹ môi chị ra, lần tìm lưỡi chị…
Tiếng ưm dịu dàng thoát ra, chị khẽ cong người khi tôi mân mê cặp nhũ, môi dính chặt môi, lưỡi quyện vào lưỡi, vòng tay ôm siết qua lưng, miết nhẹ từ đầu xuống khe mông làm tôi đê mê…
Gỡ bỏ hết mớ rào cản vướng víu, tôi sà xuống ậm ti chị như trẻ con khát sữa, tận tình, say sưa với đôi gò bồng đảo mịn màng, căng tràn nhựa sống, mỗi lần đánh lưỡi qua nhũ hoa, ngắt nhẹ, chị lại hổn hển rên rỉ đầy thỏa mãn.
Đẩy tôi nằm ngửa ra, chị xoay người nằm đè lên trên, cô bé đưa đến tận mặt, một chút dịch nhờn lấp loáng, tôi miết nhẹ ngón tay dọc khe cửa mình, chị rên rỉ. Phía dưới, thằng em hùng dũng vươn cao ngạo nghễ, chạm vào môi, má, mắt, cổ chị, rồi từ từ tiến vào đôi môi ẩm ướt, lưỡi chị đánh qua đầu khấc nhẹ nhàng làm cả cơ thể như căng ra… Cô bé cũng được chăm sóc một cách nhiệt tình, môi lớn, môi nhỏ, lưỡi tôi quấn quanh mồng đốc đỏ mọng của chị liên tục, dịch nhờn càng lúc càng nhiều, tôi tận hưởng hết hương vị ấm nồng ấy… Mới chỉ lần thứ 2 thôi, nhưng chị đã yêu thương chú bé tốt hơn nhiều, chỉ còn cảm giác sung sướng đê mê nơi đầu lưỡi, trong miệng, mỗi khi tôi miết lưỡi vào mồng đốc và sâu bên trong cô bé, chị cũng đưa chú bé sâu hút hút vào tận trong cổ, chât chội, êm ái…
Xoay người lại, chị hôn tôi, nụ hôn ngọt ngào còn cả dư âm của tinh dịch và dâm thủy, kích thích tất cả mọi giác quan còn tiềm ẩn trong cơ thể.
– Hôm nay chị ở trên nhé. Chị thì thào trong hơi thở…
– Uhm…
Với tay khẽ chỉnh chú bé vào cửa mình, chị nhẹ nhàng ngồi xuống, cảm giác mỗi milimet cô bé bao trùm lấy chú bé, rồi từ từ lút hẳn vào bên trong, mê muội… Vẫn là sự chật chội, nhớp nháp và nóng nực, cảm giác thêm cả tận cùng bên trong cô bé đã chạm vào nơi đầu khấc, chị bắt đầu hẩy nhẹ mông, hai tay chống vào ngực tôi mông chị vừa hẩy vừa sàng qua lại, làm chú bé cọ sát vào bên trong một cách mãnh liệt, hai trái đào nảy nhấp nhô theo cơ thể chị, đầy hoang dại…
Mắt chị đờ đẫn, miệng mở to theo những tiếng rên. Tư thế này khiến chị lên đinh nhanh, chỉ tầm 3 phút, chị A to, rồi cả cơ thể đổ gục xuống người tôi, hai chân khuỵu lại, hổn hển. Cảm giác rõ dòng dịch thủy tuôn ra từ cửa mình, trào xuống cậu bé, xuống bìu…
Với tay ôm chặt chị, cho hai cơ thể như dính sát vào nhau, khẽ nâng cả người lên, tôi lại thay chị, cứ thế chống chân, tôi hẩy mông, cô bé lại bao bọc chú bé, nâng cả tôi, và cả chị, nhịp lên xuống đều đặn…
Đặt chị nằm xuống, kê gối lên mông, cô bé bóng nhẫy kiêu hãnh mời gọi, cả gian phòng chỉ còn lại tiếng da thịt chạm nhau và tiếng nhóp nhép nhục dục…
Chú bé căng lên, dâng hiến tất cả những tinh túy nhất nó có vào sâu thật sâu trong cô bé, như chính bản thân chủ nó muốn dâng tất cả tình yêu cho chị vậy. Nhiệt huyết, sôi sục, bùng nổ, và tan biến vào trong nhau… Đêm ấy, tôi và chị làm tình 3 lần…
…
Đàn bà có máu ghen rất đáng sợ, kể cả khi chỉ là nhân tình, cũng sẵn sàng đi… ghen với nhân tình…
Mang chuyện chị về kể với Liên, ả cắn… ti tui tím bầm. Còn dọa nếu léng phéng thì ả… khai với sư tử nhà tui… phiền thật.
Ngoại tình có xấu xa không? Cực xấu, cực khốn nạn, đồi bại… xếp vào 4 đại tội có thể ném vạc dầu khi các bạn gặp anh Diêm Vương.
Nhưng tại sao con người vẫn phải ngoại tình?. Vốn dĩ không có ai hoàn hảo, anh mạnh mặt này sẽ yếu mặt khác, nó là sự cân bằng tất yếu trong cuộc sống. Mà ai cũng cố gắng đi tìm sự hoàn hảo, khi thấy vợ ( hoặc chồng ) mình không bằng kẻ ABC nào đó, ắt sẽ mang lên bàn cân mà so sánh. Chính thời điểm ấy mà bạn yếu lòng, thì việc ngoại tình 99 % sẽ đến, âu nó cũng là cái… liễn rồi.
Liên từng nói với tôi: Không ngoại tình với anh thì em cũng tìm người khác, vì khoảng trống cần phải bù lấp. Anh có thứ mà chồng em không bao giờ cho em được.
Bạn ắt sẽ sỉ vả cô ấy? Làm tòa án, nơi lên án chính cái sự phản bội, ngoại tình, mà còn không giữ nổi bản thân trước cám dỗ, thì biết hòa giải cho ai, biết lên án ai?. Tui cũng… từng nói thế, nhưng cái con nhỏ ” tưng tưng ” ngày ấy chẳng ý kiến gì, thậm chí còn thản nhiên : Nếu có lỡ đổ bể thì cùng lắm mất việc, tai tiếng, nhỏ cũng… chẳng màng. Vậy đó…
Nhỏ có một gia đình khá… hoàn hảo, theo nhận xét của người ngoài nhìn vào. Vợ chồng thành đạt, có quyền chức, công việc ổn định, gia thế, nhà lầu, xe hơi… về cơ bản thì hơn hẳn lứa cùng thời bọn tôi. Là hình mẫu gia đình đáng để mơ ước…
– Anh không trong chăn sao biết chăn có rận? Thậm chí cả cặn bã, rắn rít, cóc ngóe nó chui trong đó… Nhiều khi cắn răng mà sống, nhịn nhục cho yên thân, nhưng nếu không tìm được sự cân bằng, em dễ lên Trâu Quỳ định cư không chừng.
– Đừng bỏ rơi em, anh là điểm tựa cuối cùng em có thể dựa dẫm…
– Nếu không phải anh, thì em cũng sẽ ngã vào vòng tay kẻ nào đó, em không chịu được…
– 10 năm trước anh bỏ rơi em, giờ anh cũng định bỏ rơi em hay sao?
…
Thế đấy, dai dẳng mấy năm liền, bao lần quyết tâm cắt, mà nhỏ cứ như cái… ruột thừa không viêm, chả cắt nổi…